Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1268: Diệt Thần Minh.

- Đây là...
Bỗng nhiên, ánh mắt của Lâm Hữu ngưng lại.
Mặc dù chỉ đứng sau đám đông nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được khí tức khủng bố phát ra sau miếng vải đen kia.
Thậm chí chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được một cỗ khí tức huyết vẩy lan tràn ra ngoài, gần như bao phủ toàn bộ lồng giam lớn, khiến người ta sợ hãi không dám tới gần.
Không biết trùng hợp hay cố tình, lúc này đột nhiên có một cơn gió thổi qua xốc lên một góc miếng vải đen.
Chỉ mới liếc mắt một cái, Lâm Hữu đã nhìn thấy một đôi mắt đỏ sẫm và thân thể khổng lồ bên trong lồng giam, giống như một con Hồng Hoang mãnh thú đang ẩn núp.
- Phốc!
Đột nhiên, mấy tên lãnh chúa thực lực hơi thấp đứng cạnh hắn vừa đối diện cặp mắt kia lập tức hộc máu, gây ra một mảnh rối loạn.
Thừa cơ hội này, Truy Hồn xuất hiện bên cạnh Lâm Hữu, nở rộ một mảng lớn hạt giống Bồ Công Anh, trôi theo gió về phía lồng giam rồi bám vào phía trên.
Hạt giống Bồ Công Anh của Truy Hồn Bồ nắm giữ hiệu quả truy tung và định vị.
Biết rõ nơi giam giữ của quái vật này, có lẽ có thể thuận tiện tìm thấy vị trí chính xác của nhóm Đại Đế Vạn Giới.
Lúc này, trên đường phố, hầu như mỗi một lãnh chúa đều sẽ mang theo một hoặc hai binh chủng, cho nên sự xuất hiện của Truy Hồn không thu hút quá nhiều sự chú ý.
Sau khi xong việc, hắn lập tức quay người rời đi, tiếp tục vào thành, đồng thời đánh giá bốn phía.
Thành Vạn Thần không hổ là trung tâm toàn bộ khu vực quản lý của Vạn Thần điện.
Trình độ náo nhiệt căn bản không phải là tiểu thành xa xôi như Trấn Ma thành có thể so sánh được.
Đi trên đường, khắp nơi đều có tiếng la hét ầm ĩ, thiên hình vạn trạng (muôn loại) binh chủng tọa kỵ, thậm chí có thể bắt gặp lãnh chúa cấp 10 trở lên.
Có lẽ vì nguyên nhân này mà mỗi một lối đi đều được xây dựng rất rộng rãi, không hề có cảm giác chen chúc.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút, triệu hoán một cây cổ thụ cấp Truyền Kỳ ra rồi ngồi trên vai đối phương.
Nhưng như vậy lại thu hút rất nhiều sự chú ý từ người đi đường.
- Cổ Thụ Chiến Tranh cấp Truyền Kỳ!
- Thật là một binh chủng cao to, ít nhất cũng phải là cấp 10 rồi, đúng không?
- Còn hơn thế nữa! Ta có một kỹ năng có thể dò xét tin tức vượt hai cấp bậc, nhưng vẫn không thể nhìn được tin tức của nó!
- Đậu xanh! Chẳng phải là cấp 12??
- Người kia là một vị lãnh chúa cấp Chuẩn Thần!?
Đám đông xôn xao, tất cả đều nhìn chằm chằm Cổ Thụ Tôn Giả và Lâm Hữu trên vai hắn.
Cường giả Chuẩn Thần cấp 12, cho dù là ở trong thành Vạn Thần thì cũng là sự tồn tại chí cao vô thượng, không phải chỉ cần tùy tiện ra đường là có thể nhìn thấy.
Phải biết rằng đó là đẳng cấp được xưng là ‘Thần’, chỉ cần hướng lên trên một bước nữa là có thể sáng tạo một thế giới, trở thành Chúa Tể một phương.
Cũng khó trách bọn hắn sẽ khiếp sợ như vậy, thậm chí là kích động.
Có điều Lâm Hữu không hề để ý tới bọn hắn, mà là nhìn vào tờ giấy trong tay đi qua nhiều con đường khác nhau, cuối cùng đến một quán rượu đổ nát trong một con hẻm nhỏ ở bên ngoài thành.
Đây là địa chỉ mà Bạch Thượng Đình lưu lại cho hắn.
Đồng thời cũng là nơi thu thập tình báo mà thế lực sau lưng tên kia xếp vào chỗ này.
Có thể duỗi tay đến thành Vạn Thần, thế lực sau lưng Bạch Thượng Đình thật đúng là không đơn giản, sợ là không thua kém điện Vạn Thần bao nhiêu.
- Tới rồi à?
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi thì cửa quán rượu bật mở, một tiểu lão đầu với ánh mắt lấm la lấm lét thò đầu ra.
Vừa rồi bọn hắn đã trao đổi ám hiệu, cho nên không cần giao lưu quá nhiều, Lâm Hữu gật đầu rồi bước vào trong quán rượu.
Một giây sau.
Vù ~
Vài ánh mắt sắc bén lập tức rơi xuống người hắn, dò xét từ trên xuống dưới.
Sau khi cảm giác được khí tức tản ra trên người hắn, tất cả đều biến sắc, vội vàng thu lại ánh mắt.
Lâm Hữu liếc mắt nhìn bọn hắn, có người pha rượu và phục vụ, có khách đến uống rượu, ngoại trừ một số người thực sự chỉ đến để uống rượu thì những người còn lại đều là giả vờ.
- Mời tới bên này.
Tiểu lão đầu quay đầu lại nói một câu rồi tiếp tục đi trước dẫn đường.
Vừa mới bước vào sâu trong quán rượu, một tiếng cười lớn đột nhiên truyền đến.
- Ha ha, huynh đài đường xá xa xôi đến đây, không có tiếp đón từ xa, mong rằng thứ tội.
Giọng nói vừa dứt, một nam trung niên mặc trang phục cầu kỳ xuất hiện, tươi cười tiến lên chào hỏi.
- Ngươi là ai?
Lâm Hữu dừng bước lại, kinh ngạc đánh giá người tới.
Thực lực của đối phương cũng giống như hắn, đều là cấp 12, hơn nữa đạt đến Chuẩn Thần cấp 6.
Không ngờ một quán rượu nhỏ đổ nát lại ẩn giấu một nhân vật có đẳng cấp cao như vậy.
Rốt cuộc thì thế lực đứng sau lưng Bạch Thượng Đình là ai?
- Trước tiên xin tự giới thiệu một chút, ta chính là chấp sự bên ngoài của Diệt Thần Minh, Trầm Tư Không, chuyên phụ trách công việc đóng quân ở thành Vạn Thần, các hạ chắc là Lâm Hữu huynh đài mà Bạch Thượng Đình nói tới à?
Diệt Thần Minh?
Thật là một cái tên vừa nghe đã hiểu ngay.
Cái tên như vậy lại có thể đóng quân trong phạm vi ảnh hưởng của điện Vạn Thần, cái này không đơn giản là thế lực to lớn, quả thực là cưỡi lên trên đầu điện Vạn Thần đi ị.
Điều này càng khiến hắn tò mò hơn về thế lực này.
- Đúng, chính là ta, Bạch Thượng Đình đã nói cho ngươi tình huống cụ thể rồi phải không?
Khi Bạch Thượng Đình truyền tin tức tới, không có vạch trần bí mật rằng hắn đến từ Vạn Giới, chỉ nói là một người có thù với điện Vạn Thần, muốn mượn tay bọn hắn để báo thù.
Như câu nói, kẻ thù của kẻ thù là đồng minh.
Sau khi biết được Lâm Hữu có thực lực cấp 12, Diệt Thần Minh tự nhiên là vô cùng cao hứng, lập tức đồng ý yêu cầu của hắn, cho nên mới có cảnh tượng trước mắt.
- Nếu huynh đài có cùng mục đích với chúng ta, vậy ta xin da mặt dày gọi ngươi là Lâm lão đệ, nếu như không ngại thì ngươi có thể gọi ta là lão ca.
Trầm Tư Không cho thấy mình là một người giỏi giao tiếp, vừa xuất hiện đã dùng ngôn ngữ kéo gần quan hệ giữa mình và Lâm Hữu.
- Vậy làm phiền Trầm lão ca dẫn đường.
Lâm Hữu yên lặng gật đầu, không nói thêm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận