Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 607: Bắt Đầu Mời Chào Lãnh Chúa Mới (2)

Toàn thân mỗi một người trong số bọn họ, đều tản ra một cỗ khí tức dũng mãnh khiến kẻ khác tim đập nhanh.
- Thật mạnh!
- Chẳng lẽ tất cả đều là cấp bảy?
- Vậy mà tất cả đều là lãnh chúa cấp bảy!
Nhóm lãnh chúa mới hô nhỏ không ngừng, sắc mặt bọ họ trở nên rung động.
Thế nhưng giây tiếp theo, chuyện khiến bọn họ càng thêm rung động đã xảy ra.
Chỉ thấy sau khi đám lãnh chúa cấp bảy này xuất hiện, bọn họ lại nhanh chóng xếp thành hai nhóm ở ngoài cửa truyền tống, bày ra tư thế cung kính nghênh đón.
Sau đó, từng bóng dáng với khí thế khủng bố khiến đám người hít thở không thông, chậm rãi xuất hiện, được lãnh chúa cấp bảy vây quanh đi vào trước mặt mọi người.
Cấp tám!
Kia tuyệt đối là lãnh chúa cấp tám!
Hơn một trăm cấp tám!
Giờ khắc này, tất cả lãnh chúa mới đều bị kinh sợ.
Con mắt trừng thật to, trong lòng tràn đầy hoảng hốt.
Vất vả lắm bọn họ, mới từ cấp một lên tới cấp sáu, căn bản không tưởng tượng nổi những vị cấp tám kia sẽ mạnh đến loại trình độ nào.
Lúc trước, có một ít người cao ngạo còn nghĩ rằng.
Chỉ cần cho bọn họ thời gian, bọn họ cũng có thể đạt tới cấp bậc này, trong lòng khó tránh khỏi sẽ có chút khinh thường, quay mặt đi nơi khác.
Nhưng hôm nay sau khi được tận mắt chứng kiến lãnh chúa cấp cao, tất cả bọn họ đều ngậm miệng lại, không dám tiếp tục mạnh miệng, khoác lác thêm gì nữa.
Một ít người còn lại thì vô cùng khao khát.
Tưởng tượng ra có một ngày mình cũng có thể trở nên cường đại như vậy, ngạo thị quần hùng như vậy.
- U, có phải Qua Lão Lục của công quốc Huyền âm không? Sao lần này ngươi lại đến làm đại biểu?
Khi đám lãnh chúa mới nhóm đang ngơ ngác sững sờ tại chỗ, hơn trăm lãnh chúa cấp tám vừa truyền tống tới đây, đều lên tiếng chào hỏi nhau.
Không giống những người khác.
Bọn họ là đại biểu cho mỗi một công quốc, bên dưới đều được phân phối mười lãnh chúa cấp bảy, phụ trợ bọn họ hoàn thành công tác mời chào.
Cho nên đám người này có vẻ rất thoải mái.
- Hừ! Không nghĩ tới sẽ gặp ngươi ở nơi này, lần trước ngươi cướp bảo vật của ta, ta còn chưa tính sổ đâu!
Lãnh chúa cấp tám được gọi là Qua Lão Lục hừ lạnh nói.
Lãnh chúa cấp tám không có số lượng khổng lồ như cấp sáu.
Bọn họ muốn leo lên cấp bậc này đã trải qua khoảng thời gian thật lâu, cho nên hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ quen biết, huống chi còn là công quốc liền nhau.
Bởi vậy, các lãnh chúa vừa truyền tống tới, đã kết nói trò chuyện với nhau.
Có người nói chuyện phiếm về việc nhà, có kẻ lại cãi nhau tức giận mắng chửi, tóm lại là náo nhiệt phi phàm, chẳng còn sót lại chút uy nghiêm của lãnh chúa cấp cao.
- Không biết lần này có xuất hiện mầm non cấp C trở lên hay không?
Một vị lãnh chúa cấp tám trong đó thấp giọng nói.
- Sẽ có cấp C, nhưng cấp B trở lên lại có chút khó khăn, dù sao tài nguyên của công quốc chúng ta cũng không bằng được vương quốc và đế quốc.
- Đúng vậy, tuy cấp bậc phán định không thể quyết định quá trình phát triển về sau, nhưng ít nhất cũng có nghĩa là bước khởi đầu của họ cao hơn những mầm non khác.
- Quả thật...
Trên phương diện tài nguyên, hiển nhiên là công quốc không thể so sánh với vương quốc và đế quốc.
Bởi vậy chất lượng của lãnh chúa mới do các bên bồi dưỡng ra cũng có chênh lệch.
Nhưng bọn họ chỉ có thể hâm mộ, lại không biết làm sao.
- Về chuyện này, ta có nghe nói, hình như bước khởi đầu của tên biến thái mới xuất hiện gần đây trong công quốc Đại Hoang kia là cấp F.
Lúc này, một vị lãnh chúa cấp tám khác nói tiếp, lập tức hấp dẫn ánh mắt của những lãnh chúa cấp tám khác qua.
- Ngươi nói Lâm Hữu, vị lãnh chúa đã đánh bại thiên tài mười giới vực lớn?
- Ngoại trừ hắn còn có ai? Gần đây chuyện này đã truyền khắp nơi.
- Ngươi nói như vậy, ngược lại đã khiến ta nhớ đến một chuyện. Lúc trước ta đi hỏi một bằng hữu ở công quốc Lưu Hỏa, hắn nói lúc trước khi Lâm Hữu kia bị phán định là cấp F, tất cả các công quốc không ai muốn hắn, kết quả cuối cùng lại để công quốc Đại Hoang nhặt lộc rơi lộc vãi.
- Moá nó! Còn có việc này?
- A này, thế sau khi mấy công quốc kia được tin tức này chẳng phải đã hối hận muốn chết?
- Ha ha ha, muốn mất máu thì có, phỏng chừng mấy tay phụ trách mời chào kia cũng bị rút gân cào da.
- Khó trách trước khi đi quốc vương đã dặn dò ta, đừng có dựa hoàn toàn vào kết quả phán định mà đánh giá người, hoá ra vì chuyện như vậy.
- Ta còn nhớ, hình như cánh cổng truyền tống của công quốc Đại Hoang ở ngay gần đây?
Ngay khi vừa nói xong, đám lãnh chúa cấp tám này lại không nhịn được nhìn về phía xa xa.
Đó là một cánh cửa truyền tống thuộc công quốc được xây dựng từ đá nguyên tố, bên trên cánh cửa này có bốn chữ “Công Quốc Đại Hoang” thật to đang tỏa ánh sáng rực rỡ.
Mà ở ngoài cửa, mười lãnh chúa cấp bảy kia vẫn đang khẩn trương chờ đợi, không dám di chuyển nửa phần.
Bởi vì bọn họ đều nhận được tin tức, lần này vị chủ thẩm đại biểu công quốc tới nơi này là ai.
Bởi vậy, trong lòng đám người ấy vừa khẩn trương lại vừa kích động.
Rốt cục bọn họ cũng có cơ hội tiếp xúc gần gũi với vị nhân vật lớn kia.
Vốn tưởng mình tới nơi đây làm khổ sai, không nghĩ tới lại là một cơ hội trời ban như thế, dĩ nhiên phải biểu hiện thật tốt mới được.
Bọn họ đang mải suy nghĩ, bỗng một bóng người xuất hiện.
Trong một đợt không gian vặn vẹo, bóng người ấy chậm rãi xuyên qua cánh cửa truyền tống đại biểu cho công quốc Đại Hoang, lập tức hấp dẫn ánh mắt của những lãnh chúa cấp tám xung quanh.
Thế nhưng giây tiếp theo, bọn họ lại đồng loạt sửng sốt.
-Quá trẻ!
Bóng dáng xuất hiện ở cánh cửa truyền tống, lại là một người trẻ tuổi hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều, khiến một đám đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Chuyện gì vậy? Sao lần này công quốc Đại Hoang lại phái ra một lãnh chúa trẻ tuổi như vậy làm đại biểu?
- Không rõ ràng lắm, chẳng lẽ là thân thích của Quốc Vương vương quốc Đại Hoang?
- Làm vậy quá qua loa rồi? Chẳng lẽ bên đó không biết lần này là liên hợp mời chào?
- Không đúng! Ta nhận ra hắn! Hắn chính là Lâm Hữu kia!
Một tiếng thét kinh hãi, cắt ngang đám lãnh chúa nghị luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận