Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1380: Pháp Tắc Không Gian (Phần 1)

Biến hóa đột nhiên xuất hiện làm Kỷ Vân Sương tâm tình còn có chút phức tạp giật mình, bỗng nhiên dừng chân lại.
Khi nàng nhìn về phía Lâm Hữu thì lại phát hiện thân thể của hắn đang bắt đầu phi tốc vặn vẹo, biến thành một cái miệng lớn khủng bố, ngay cả đường lát đá xung quanh cũng biến thành một mảnh mê vụ.
Ảo giác!
Kỷ Vân Sương quá sợ hãi, nàng hoàn toàn không biết mình lâm vào ảo cảnh từ khi nào, mà lại bất tri bất giác rời khỏi con đường, đi vào trong sương mù.
Nào dám do dự, nhiều năm qua bồi dưỡng ra ý thức nguy cơ làm cho dưới chân nàng đột nhiên nổ vang, cả người hoá thành tàn ảnh bạo lui ra ngoài.
Nhưng tốc độ của cái miệng lớn kia còn nhanh hơn!
Nàng vừa làm ra phản ứng nó đã ầm ầm rơi xuống, gần như có thể nuốt trọn cả người nàng.
- Vèo!
Đúng lúc này, một tiếng xé gió vang lên.
Mấy cây dây leo xông vào sương mù dày đặc, từng chút một buộc ở trên lưng của nàng.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, dây leo bỗng nhiên kéo một phát, kéo nàng ra khỏi cái miệng lớn kia, rốt cục thành công rời khỏi mê vụ, một quay lưng trở xuống.
- Cẩn thận, những quái vật này biết kỹ năng gây ảo ảnh.
Âm thanh của Lâm Hữu vang lên bên tai nàng.
Lúc này, hắn cũng vừa trốn ra từ trong sương mù, tay áo rách nát, bị quái thú không biết tên xé thành mảnh nhỏ.
- Ngươi cũng bị ảo cảnh ảnh hưởng?
Kỷ Vân Sương nhanh chóng đi tới bên cạnh Lâm Hữu, quan tâm hỏi.
- Ừm, những quái vật này rất kỳ quái, thực lực thay đổi theo cấp bậc của chúng ta, không cẩn thận sẽ trúng chiêu.
Lâm Hữu gật gật đầu, vẻ mặt cảnh giác nhìn sương mù bốn phía.
Hắn vốn cho rằng mảnh sương mù này chỉ là vì hạn chế người tham gia thí luyện tiến vào, lại không ngờ, quái vật ở trong đó lại có thể tạo thành ảnh hưởng đối với bọn hắn, ngay cả thực lực của hắn hôm nay cũng suýt nữa trúng chiêu.
Cửa thí luyện thứ ba này quả nhiên không đơn giản như trong tưởng tượng của bọn hắn.
- Nếu như là hiệu quả kỹ năng của ma thú, vậy thì giao cho ta đi.
Nói xong, Kỷ Vân Sương lập tức tâm niệm nhất động, hai quang cầu nắm giữ vũ dực màu đen hiện ra ở bên cạnh, bám vào sau lưng hai người, vừa nhìn giống như là phía sau bọn hắn sinh ra một đôi thiên sứ vũ dực.
- Thiên Sứ Quang Huy. Thiên sứ thuần chủng của hệ Thiên Sứ phụ trợ.
Tất cả bốn kỹ năng đều là hệ phụ trợ, không có bất cứ thủ đoạn công kích nào, trước đó Lâm Hữu cũng ngẫu nhiên nhìn thấy lãnh chúa hệ Thiên Sứ dùng qua.
Nhưng hôm nay bị chuyển hoá thành Đoạ Thiên sứ, ánh sáng trên người lại mang theo một loại ăn mòn mãnh liệt.
Vừa mới phụ thân đến sau lưng bọn hắn, cánh chim màu đen đã nhanh chóng thu lại, hình thành một vòng hộ thuẫn màu đen ở bốn phía bọn hắn.
Nhìn ra nghi hoặc của Lâm Hữu, Kỷ Vân Sương vội vàng giải thích:
- Sau khi binh chủng này biến thành Đoạ Thiên Sứ, Thánh Thuẫn triệt tiêu công kích biến thành hiệu quả công kích, chỉ cần bị kỹ năng ảnh hưởng sẽ dẫn phát nổ tung phạm vi nhỏ, cũng hữu hiệu đối với ảo cảnh và tinh thần.
- Thì ra là vậy.
Nhìn hộ thuẫn xuất hiện trên người, Lâm Hữu ngạc nhiên không thôi.
Kỹ năng này không thể nói là quá mạnh, nhưng chỉ cần bị ảo cảnh ảnh hưởng thì sẽ dẫn phát nổ tung, như vậy đã đủ để cho bọn hắn sớm kịp phản ứng.
Giải quyết xong vấn đề lớn nhất, hai người cũng không dám dừng lại nữa, tiếp tục nắm chặt thời gian đi về phía cuối đường.
Quả nhiên cũng không lâu lắm, hộ thuẫn trên người Kỷ Vân Sương phịch một tiếng vỡ vụn, nổ tung thành một vòng hắc mang.
Lâm Hữu có thể cảm giác được rõ ràng, một luồng năng lượng tinh thần bao phủ về phía Kỷ Vân Sương.
- Coi chừng!
Hắn hô hô một tiếng, Không Minh trên đỉnh đầu lập tức phát động kỹ năng Tịnh Hoá.
Hào quang chói mắt bùng nổ, lập tức chiếu sáng cả con đường và sương mù xung quanh, xua tan luồng sức mạnh tinh thần kia.
Sau đó hắn lập tức nghe được trong đám sương mù kia truyền đến mấy tiếng kêu thảm thiết, bóng đen tới gần biên giới nhanh chóng rụt trở về.
Kỹ năng Tịnh Hoá cũng có thể tạo thành thương tổn đối với những quái vật kia?
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn thoáng qua hắc ảnh biến mất không thấy gì nữa, đây là một tin tức tốt.
Ánh mắt của Kỷ Vân Sương lúc đầu có chút đờ đẫn, cả người cũng chấn động, từ trong ảo giác khôi phục lại.
- Ảo cảnh thật lợi hại!
Vừa rồi nếu không phải có hộ thuẫn nhắc nhở thì chỉ sợ nàng lại sẽ giống như vừa rồi, bất tri bất giác đi vào trong sương mù, đến lúc đó chết cũng không biết chết như thế nào.
Nàng càng không dám dừng lại, một lần nữa mặc lên hộ thuẫn, tăng thêm tốc độ đi vào chỗ sâu.
Cứ như vậy một đường tiến lên một đường cảnh giác, rất nhanh bọn hắn đã bỏ lại cửa vào xa xa đằng sau, biến mất ở trong con đường mênh mông.
Cùng lúc đó.
Phía sau rất nhiều lãnh chúa cũng đã có không ít người thông qua ải khảo nghiệm thứ nhất, tụ tập vào trong điện.
Khi biết được mỗi lần chỉ có thể có mười người tiến hành thí luyện, cả đám nhất thời ra tay đánh nhau, điên cuồng tranh đoạt mười quyển trục thí luyện kia.
Toàn bộ trước điện biến thành một mảnh hỗn loạn, có người không bị cửa thí luyện thứ nhất đào thải, ngược lại bị lãnh chúa còn lại đào thải, trực tiếp dịch chuyển rời khỏi Thần Điện.
Duy nhất không bị ảnh hưởng chính là những Thần Tử kia.
Bằng vào thực lực cường đại của bọn hắn, rất dễ dàng đoạt được danh ngạch, đều mở ra cửa thí luyện thứ hai.
Trong đó nhanh nhất chính là Tư Đồ Thắng.
Hình như Hắn vô cùng hiểu rõ bố cục trong Khởi Nguyên Thần Điện, vẫn luôn dẫn đầu ở phía xa, đã bỏ xa mọi người một mảng lớn, vượt qua cửa thí luyện thứ hai, đi vào trong phiến không gian quỷ dị trước đó Lâm Hữu từng ở.
Còn có nữ tử mắt lạnh từng chiến đấu với Lâm Hữu, cùng mấy Thần Tử không nổi danh cũng đều ào ào vượt qua tiền điện, theo sát phía sau.
Chỉ sợ không được bao lâu là sẽ bắt kịp tiến độ của bọn người Lâm Hữu.
- Lâm Hữu, ngươi mau nhìn kìa, sương mù trước mặt tản đi!
Trong cửa thí luyện thứ ba, Kỷ Vân Sương kinh hỉ nhìn con đường phía trước.
Sau cẩn thận cảnh giác đi gần ba giờ, sự vật trước mắt bọn hắn rốt cục xuất hiện thay đổi.
Mảnh mê vụ giống như Hỗn Độn cuối tầm mắt tán đi, một pho tượng to lớn dần dần đập vào trong mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận