Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 421: Bến Tàu Phi Hành và Phù Không Minh Khắc



Tên kiến trúc: Bến Tàu Phi Hành ( bản vẽ )



Cấp bậc kiến trúc: cấp một



Công năng kiến trúc: Có thể thuần dưỡng tọa kỵ phi hành cho lãnh địa, hoặc tạo ra dụng cụ vận tải phi hành, cũng có thể tiến hành định vị lãnh địa, tăng lên tốc độ phi hành.



Tốc độ tăng lên: 20%



Số lượng tọa kỵ: 0/100



Dụng cụ vận tải loại nhỏ: 0/50



Dụng cụ vận tải loại vừa: 0/25



Dụng cụ vận tải loại lớn: 0/10



Tiêu hao mỗi ngày: 100 ma năng



Muốn kiến tạo cần: 500 tài nguyên gỗ, 500 tài nguyên đá, 250 quặng sắt, 250 quặng đồng, 1000 ma năng



Giá cả trao đổi: 100 ngàn điểm tích luỹ vinh dự, 100 ngàn ma năng

Thuần dưỡng tọa kỵ phi hành!
Tạo ra dụng cụ vận tải phi hành!
Chính là kiến trúc hắn cần rồi.
Hơn nữa chỉ là kiến trúc cấp một mà thôi, đã có thể cất chứa nhiều tọa kỵ và dụng cụ phi hành như vậy, còn tăng lên tốc độ phi hành, thật sự là một kiến trúc không tồi.
Trong niềm vui sướng, Lâm Hữu lập tức nhìn thoáng qua điểm tích luỹ vinh dự của mình.
Còn 22 triệu điểm, có một bộ phận do Đại Đế Thánh Diệu ban thưởng cho hắn, còn một bộ phận là hắn làm nhiệm vụ giết địch tích lũy.
Lúc trước, sau khi hắn đổi xong bản vẽ lãnh địa Truyền Tống Trận, vẫn luôn tiết kiệm tới tận bây giờ, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có tác dụng rồi, cũng vì vừa quét bí cảnh xong, cho nên ma năng của hắn cũng tích lũy tới trình độ hơn bảy triệu, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề tiêu dùng.
Lâm Hữu không chút do dự, trực tiếp đổi một tấm bản vẽ Bến Tàu Phi Hành và vui mừng cất nó vào trong ngực.
Tiếp theo hắn lại tiếp tục xem xét thông tin trên giao diện.
Kết quả khiến cho hắn cực kỳ thất vọng, bởi vì hắn không tìm được Phù Không Minh Khắc và Hạch Tâm Động Lực.
Xem ra muốn tạo thành phi thuyền cũng không dễ dàng, chỉ có thể chờ lúc nào đó hỏi thăm tin tức về hai dạng nguyên liệu này thôi.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu tắt đi giao diện, trực tiếp xoay người rời khỏi.
- Lâm Hữu?
Không ngờ, lúc này bên cạnh hắn đột nhiên vang lên một tiếng gọi.
Lâm Hữu ngừng lại, nhìn theo hướng âm thanh.
Hắn phát hiện hóa ra là ba người Viêm Vũ và Duẫn Thiên Ca còn có Bạch Hải Đường.
Dường như bọn họ vừa làm xong nhiệm vụ, từ bên ngoài tiến vào, sau đó trực tiếp đụng phải hắn.
- Lâm Hữu, thật sự là ngươi!
Viêm Vũ mừng rỡ không thôi, đảo mắt một cái hắn đã đi tới trước mặt Lâm Hữu.
Duẫn Thiên Ca Bạch Hải Đường cũng theo sát đằng sau, đi về hướng này.
- Hoá ra là các ngươi.
Lâm Hữu mỉm cười nhìn ba người.
Sau khi tạm biệt lần trước, khoảng một tháng rồi, bọn họ chưa gặp lại nhau, không nghĩ tới sẽ trùng hợp nhìn thấy ở nơi này.
Xem ra sau khi mấy người Viêm Vũ buông xuống hơn ba tháng, bọn họ đã mở khoá công năng truyền tống đến chủ thành.
Hơn nữa xem bộ dáng khí thế cực kỳ này, chắc chắn trà trộn vào nơi này không tệ.
- Các ngươi cùng nhau đi làm nhiệm vụ ư?
Lâm Hữu hỏi.
- Đúng vậy, đoạn thời gian trước, chúng ta vừa mở khoá công năng truyền tống tới chủ thành, đã hẹn đi làm nhiệm vụ cùng nhau, như vậy sẽ an toàn hơn một chút.
Viêm Vũ gật đầu đáp.
- Ngươi thì sao? Cũng tới đây làm nhiệm vụ ư?
Duẫn Thiên Ca hỏi tiếp.
- Không phải.
Lâm Hữu lắc lắc đầu:
- Ta đến đổi thứ này, nhưng còn thứ không tìm được, đang chuẩn bị trở về đây.
- Tìm thứ này? Là cái gì vậy?
Viêm Vũ lộ vẻ mặt nghi hoặc.
- Phù Không Minh Khắc và Hạch Tâm Động Lực, các ngươi có nghe nói qua không?
Nói thật, Lâm Hữu cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Dù sao ba người bọn họ cũng như hắn, chỉ vừa buông xuống đại lục Nguyên Thuỷ được mấy tháng mà thôi, phỏng chừng không biết nhiều tin tức lắm.
Quả nhiên, sau khi nghe hắn hỏi, Viêm Vũ và Duẫn Thiên Ca đều nhíu mày, rơi vào trầm tư.
- Phù Không Minh Khắc và Hạch Tâm Động Lực ư? Dường như ta chưa từng nghe thấy.
- Ta cũng chưa nghe thấy.
- Vậy ư?
Tuy Lâm Hữu đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn có chút tiếc nuối.
Nhưng không nghĩ tới, lúc này Bạch Hải Đường vẫn luôn im lặng bên cạnh lại đột nhiên chen vào nói:
- Ta không biết Hạch Tâm Động Lực, nhưng ta lại biết Phù Không Minh Khắc có ở nơi nào.
- Ngươi biết ư?
Ba người Lâm Hữu kinh ngạc nhìn về phía Bạch Hải Đường.
- Đương nhiên là biết.
Bị mấy người nhìn chăm chú nhưng vẻ mặt Bạch Hải Đường vẫn không thay đổi, cô nhàn nhạt nói:
- Bởi vì ở bên trong Tháp Ma Pháp có thể sản xuất thứ này, nhưng cần Tháp Ma Pháp cấp bảy mới được.
- Tháp Ma Pháp cấp bảy sao?
Ánh mắt Lâm Hữu sáng ngời.
Hắn đột nhiên nhớ tới, bên trong lãnh địa của Bạch Hải Đường cũng có kiến trúc Tháp Ma Pháp.
Bởi vậy nếu cô nói có Phù Không Minh Khắc, chắc chắn sẽ có.
Lâm Hữu vô cùng vui sướng, hắn lập tức nói:
- Cảm ơn, ngươi đã giúp ta một đại ân rồi!
- Đừng khách khí.
Bạch Hải Đường nhẹ giọng đáp lại, khí tức lạnh như băng cũng tán đi vài phần.
Tuy không tính là đại ân gì, nhưng cuối cùng cô cũng trả lại cho Lâm Hữu một chút ân tình.
Bởi vậy trong khi không hay biết, khóe miệng của cô hơi hơi cong lên.
Dĩ nhiên là mấy người Lâm Hữu không chú ý tới chỗ biến hóa đó.
Bọn họ lại hàn huyên trong đại sảnh một hồi, đều tự kể về tình hình gần đây của mình, lúc này Lâm Hữu mới nói lời từ biệt rồi vội vàng chạy về lãnh địa.
Ba người Viêm Vũ đứng tại chỗ, nhìn theo phương hướng hắn biến mất, sắc mặt ngưng trọng.
- Nếu ta không nhìn lầm, hắn đã lên tới cấp bảy?
- Đúng, chính là cấp bảy, không nghĩ tới lại bị hắn giành trước một bước, xem ra chúng ta cần phải tiếp tục cố gắng mới được.
- Sau khi lo xong xuôi nhiệm vụ lần này, ta nghĩ ta cũng có thể lên được cấp bảy, cùng thuộc một khu vực, không thể cho hắn chiếm hết nổi bật.
- Ta cũng nghĩ vậy.
Dứt lời, ba người trực tiếp xoay người, đi về hướng giao diện nhiệm vụ.
...
Bên kia.
Sau khi Lâm Hữu trở về lãnh địa, chuyện đầu tiên hắn làm chính là nâng kiến trúc Tháp Ma Pháp lên cấp bảy.
May mắn trong khoảng thời gian này, cư dân lãnh địa đã mang về cho hắn không ít khoáng thạch, hơn nữa trước khi lên tới cấp bảy, tiêu hao để thăng cấp kiến trúc cũng không nhiều.
Một đợt ánh sáng qua đi, Tháp Ma Pháp thành công thăng cấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận