Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1306: Đám Người Muốn Bắt Ta Về Lãnh Giải Thưởng Là Các Ngươi À?

Lần này, Lâm Hữu hấp thu nhiều như vậy, kết quả một cái rắm cũng không có, có thể nghĩ trong lòng khó chịu tới mức nào.
- Chủ nhân, bên ngoài thành thị đối diện tụ tập rất nhiều lãnh chúa cấp 12, hình như đang chuẩn bị xuất phát về phía chúng ta.
Đột nhiên, Tiềm Long từ bên ngoài bay trở về, trong một trận cuồng phong gào thét đáp xuống lãnh địa.
Rất nhiều lãnh chúa tụ tập lại một chỗ?
Lâm Hữu chậm rãi đứng dậy, hơi nhướng mày.
Vì để phòng ngừa, hắn đã phân phó Tiềm Long dẫn đội đi dò xét tình huống một số thành thị xung quanh, không ngờ lại thật sự phát hiện được tin tức không giống bình thường.
Quá rõ ràng, mục tiêu của bọn họ chính là Lâm Hữu hắn.
- Có khoảng bao nhiêu người?
Lâm Hữu hỏi.
- Khi ta trở về thì đã có hơn hai mươi người rồi.
Hơn hai mươi người?
Lâm Hữu nghe vậy trầm ngâm.
Mấy con ma thú cấp 13 đều đã bị phái đi hộ tống vật tư, không có ở trong lãnh địa.
Có điều nếu đối phương đều là cấp 12, vậy thì hắn không có gì phải sợ sệt.
Lâm Hữu lập tức triệu tập binh chủng đang tản mát bốn phía trở về, bắt đầu làm chuẩn bị ở trong lãnh địa.
Mà lúc này, bên ngoài một tòa thành thị cách lãnh địa của Lâm Hữu hơn một ngàn cây số.
Gần ba mươi tên lãnh chúa cấp 12 tụ tập một chỗ, mỗi người cưỡi tọa kỵ chuẩn bị xuất phát.
- Đám rùa đen rút đầu điện Vạn Thần và Diệt Thần Minh lại bị một tên lãnh chúa cấp 12 hù dọa đến nỗi sợ hãi không dám ra tay, nếu vậy thì chúng ta không khách sáo cầm lấy phần treo giải thưởng này.
- Còn nói cái gì mà nơi này có ma thú cấp 13, ta đã phái người điều tra rồi, ai cũng nói là không có, đây không phải là chơi chúng ta sao?
- Ta thấy bọn hắn là cố ý lan truyền tin tức giả, muốn độc chiếm giải thưởng một mình mà thôi.
- Đã vậy thì đừng trách chúng ta bắt tên Hạ Giới kia trước lấy giải thưởng, kiếm một khoản lớn!
Những người này đều là lãnh chúa từ các thế lực gần đây.
Trước đó bọn hắn đã vụng trộm theo dõi xung quanh lãnh địa của Lâm Hữu, nhưng mà không ai tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của ma thú cấp 13.
Đối phương chỉ là một tên lãnh chúa cấp 12, chẳng lẽ còn có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bọn hắn sao?
Vì thế, một đám người không ngần ngại bắt tay nhau hành động, phái ra gần ba mươi lãnh chúa cấp 12, trong đó còn có hai người đạt tới Chuẩn Thần cấp 10.
Đây có thể coi là một cỗ thế lực cực kỳ khổng lồ, không khỏi khiến người vây xem bốn phía càng ngày càng nhiều lên.
- Các ngươi nói xem, lần này bọn hắn có thể thành công bắt lấy tên Hạ Giới kia không?
- Ta cảm thấy không thể nào, dù sao ngay cả điện Vạn Thần cũng thất bại mà!
- Nhưng ta nghe nói đó là bởi vì vận khí của điện Vạn Thần quá kém, trên đường gặp phải ma thú lãnh chúa cấp 13 nên mới thất bại?
- Nếu thật như vậy thì phỏng chừng mấy tên gia hỏa cuồng vọng đằng kia phải gặp tai ương rồi.
- Ai, đáng tiếc, ta vốn dĩ tính toán vận chuyển một nhóm vật tư đi qua xem có thể đổi lấy tinh thạch hay không?!
- Ngươi không muốn sống nữa à? Hiện tại, phía trên giới nghiêm cực kì, nếu như biết ngươi đưa vật tư cho Ma tộc thì coi chừng bị tóm đấy!
Có lãnh chúa vận chuyển vật tư tới Ma tộc, đây là chuyện mà rất nhiều người đều biết.
Nhưng những người đó đều hành động âm thầm và lén lút, không dám phô trương quá mức.
Chỉ cần không tính quá nghiêm trọng thì phía trên sẽ không quản.
Nhưng hiện tại thì khác, sự xuất hiện của Lâm Hữu lập tức khiến các tòa thành thị xung quanh dậy sóng, rất nhiều người không dám tùy tiện tranh đoạt vũng nước đục này.
Dù sao thì bây giờ trên người Lâm Hữu còn mang theo giải thưởng mấy trăm ngàn.
Hơn nữa một tên lãnh chúa cấp 12 như hắn lấy cái gì để đấu với những đại thế lực kia?
Chỉ cần là người có chút kiến thức thì đều biết hắn không sống được bao lâu, cho nên rất nhiều người đều ở trong trạng thái quan vọng.
- Xuất phát!
Hai tên Chuẩn Thần cấp 10 dẫn đầu ra lệnh một tiếng, toàn bộ đội ngũ cũng bắt đầu chuyển động, ào ào cưỡi lên phi hành tọa kỵ và bay về phía không trung.
Binh chủng theo bên người bọn họ tạo thành một mảnh đen kịt, giống như một đám mây đen bao phủ trên đỉnh đầu.
Bọn hắn không định đánh lén, cứ trắng trợn như vậy mà di chuyển về phía Đông Cực Ma Vực, không bao lâu đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
...
Đối với lãnh chúa cấp 12 mà nói thì khoảng cách hơn một ngàn cây số không tính quá xa.
Một đường đi hết tốc lực, chẳng mấy chốc đoàn người đã đến bên ngoài Ma Vực, liếc mắt một cái đã thấy được lãnh địa của Lâm Hữu và Lâm Hữu đang đứng đợi một mình.
- Đám người muốn bắt ta về lãnh giải thưởng là các ngươi à?
Lâm Hữu đứng trước một hàng đại quân thực vật, bình tĩnh đánh giá phe bên kia.
Hơn hai mươi tên lãnh chúa, binh chủng cơ hồ trải rộng toàn bộ hoang dã, gần như không nhìn thấy bến bờ, ngay cả bầu trời cũng là một màu đen kịt.
Nhưng tiềm lực của binh chủng đều là cấp Truyền Kỳ, hạn mức cao nhất của thuộc tính cũng không quá cao.
Đúng lúc hắn đang cần tài nguyên, không ngờ mới đó mà đã có người đưa tới tận cửa.
- Biết chúng ta muốn tới mà còn không chạy trốn, lá gan không nhỏ.
Đối phương không biết Lâm Hữu đang suy nghĩ gì, tất cả đều cảnh giác nhìn hắn.
Dù sao một mình hắn chờ ở chỗ này, thật sự là quá quỷ dị.
Ngay lập tức, một vài tên lãnh chúa phái binh chủng yên lặng vòng qua hai bên rồi chui vào trong huyết khí, thần thức đảo qua trong và ngoài lãnh địa của Lâm Hữu.
Sau khi xác nhận không có tung tích của ma thú cấp 13, sắc mặt của bọn hắn lập tức trầm xuống.
Quả nhiên lời đồn là giả, căn bản không có ma thú cấp cao ở chỗ này.
Coi như tin tức nói Lâm Hữu có binh chủng Vương tộc thì cũng không phải là đối thủ của nhiều người như vậy.
- Ra tay đi!
Bọn hắn không do dự nữa, nương theo tiếng hét lớn của Chuẩn Thần cấp 10, tất cả binh chủng nổi giận gầm lên một tiếng rồi vọt về phía Lâm Hữu.
Nơi đi qua, mặt đất chấn động, giống như một cơn thủy triều màu đen đang mãnh liệt nuốt chửng mọi thứ.
- Đến lúc biểu diễn của các ngươi rồi.
Khóe miệng của Lâm Hữu nhếch lên, lập tức triệu hoán mười hai Vương tộc và tất cả thực vật, tạo thành một đội ngũ hình vuông trước mặt mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận