Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1388: Thời Gian Đảo Ngược (Phần 1)

Nhưng căn bản không cho hắn cơ nhiều hội suy nghĩ.
Đạo lưu quang hoả diễm uẩn hàm uy thế khủng bố kia đã xẹt qua chân trời, ầm ầm nổ tung ở trên đầu hắn.
Cùng lúc đó.
Vô Ảnh và Huyễn Ảnh Phân Thân thuấn di xuất hiện bên cạnh hắn hắn, Thuấn Ảnh và Ảnh Sát đồng thời phát động, ba đạo hàn mang lạnh lẽo chợt loé lên.
- Phụt!
Máu bắn tung toé.
Dưới sự hợp kích mạnh nhất của gấp đôi sát thương và giảm 50% phòng ngự của hai Đại Vương Tộc, rốt cuộc cũng phá vỡ được phòng ngự của hắn, đánh nát một con mắt trong đó.
Đúng vậy!
Cho dù là công kích mạnh nhất của Lâm Hữu cũng chỉ chỉ có thể làm được loại trình độ này mà thôi, nhất là đối phương còn ở trạng thái Hoá Thú, thuộc tính tăng vọt, căn bản không có cách nào một kích miểu sát.
Lâm Hữu chính là biết rõ điểm này nên từ khi bắt đầu hắn cũng không có ý định đánh giết đối phương, bởi vì chuyện đó quá khó làm được.
Mà ở thời khắc hai kỹ năng mạnh nhất của Vương Tộc thành công, Thời Gian Ngưng Đọng cũng bởi vì lực lượng pháp tắc tiêu hao hết mà tự động giải trừ.
- Ách… a… a… a…
Nương theo Vô Ảnh triệt hồi, Vu Phong ở trên bầu trời cũng phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, còn sót lại một ánh mắt đỏ bừng nhìn chăm chú lên Lâm Hữu.
- Dám làm ta bị thương đến tình trạng này, ta muốn ngươi chết!
Trong tiếng gầm rống tức giận, khí tức vô cùng cuồng bạo bạo phát ở trên người hắn, lập tức đánh nát tất cả dây leo trên người, lần nữa nhanh chóng tới gần Lâm Hữu.
- Ra tay!
Lâm Hữu không hoảng không loạn, ra lệnh một tiếng, đại quân thực vật trải rộng bốn phía ào ào xuất thủ, lít nha lít nhít dây leo lần nữa từ bốn phương tám hướng hiện lên.
Trường Trọng Lực của Thanh Cương, Uy Nghiêm Vương Tộc của Linh Tịch, Miệng Lớn Thôn Phệ của Thôn Thiên, Thổ Tức Hủy Diệt của Tiềm Long đồng thời phát động, ở trong một trận tiếng vang ầm ầm, hoàn toàn bao phủ đối phương.
Công kích của mấy trăm ngàn binh chủng Siêu Phàm còn lại cũng giống như thuỷ triều đổ xuống, toàn bộ cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.
- Cút ngay cho ta!
Cường giả cấp Thiên Thần hiển nhiên sẽ không dễ dàng bị bức lui như thế, đánh ra một quyền, lực lượng pháp tắc mênh mông đánh tan tất cả thế công, tiếp theo thế đi không giảm, rơi xuống vị trí của Lâm Hữu.
- Áp Súc Không Gian!
Không chút do dự, Lâm Hữu lập tức phát động Pháp Tắc Không Gian, tiến hành nén ép không gian bốn phía, bước ra một bước, đã xuất hiện ở ngoài hai trăm thước.
- Ầm!
Năng lượng nổ tung, một mảng lớn cây cối sụp đổ.
Một hố sâu to lớn sâu không lường được xuất hiện ở nơi hắn vừa đứng.
- Thậm chí ngay cả Pháp Tắc Không Gian cũng biết, ngươi đến cùng là ai?
Giờ khắc này, Vu Phong rốt cục bị thủ đoạn của Lâm Hữu làm kinh sợ.
Hai đại lực lượng pháp tắc gia thân, hơn nữa còn chỉ có cấp Chân Thần, hắn sống nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ hắn đều chưa nghe nói trong Thần Vực có xuất hiện nhân vật như vậy.
Nếu thiên tài yêu nghiệt như này truyền đi, tuyệt đối sẽ gây nên sóng to gió lớn!
- Muốn biết không? Chỉ cần ngươi buông tha truy sát ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.
Lâm Hữu hành động không chậm, vừa để cho Tinh Quỳ giúp đỡ khôi phục lực lượng pháp tắc vừa nói.
- Không nói phải không? Vậy ta sẽ bắt ngươi phải nói!
Vu Phong cũng không nói nhảm, sau đó lại là một quyền oanh mở thế công của đại quân thực vật, tắc thì rơi xuống đất, thân hình bỗng nhiên lao ra, mục tiêu chỉ thẳng về phía Lâm Hữu.
Hắn biết rõ, phép tắc thời gian tiêu hao rất nhiều.
Cho dù Lâm Hữu có thể giam cầm hắn nhất thời nhưng lại không có cách nào phá vỡ phòng ngự của hắn trong thời gian ngắn như vậy.
Áp chế cấp bậc cũng không phải tuỳ tiện là có thể vượt qua!
Nhìn thấy hắn quả quyết như thế, Lâm Hữu đang nhanh chóng rút lui cũng thất kinh trong lòng.
Vung tay lên, Chiến Xa bên cạnh trực tiếp phát động Vũ Điệu Tử Vong, biến thân một vòng nhanh chóng lăn lộn ở trong rừng rậm, cản ở trước mặt hắn.
- Chỉ là binh chủng cấp 13, chết đi cho ta!
Vu Phong bước ra một bước, mặt đất vỡ nát.
Chiến Xa trong quay cuồng chỉ kịp phát động cứng đờ và hấp thu công kích, sau đó lập tức bị đánh bay ra ngoài, đụng ngã từng dãy cây cối mới miễn cưỡng dừng lại.
Xác ngoài cứng rắn trên người vỡ vụn, xuất hiện vết nứt như mạng nhện.
- Một kích phá vỡ phòng ngự!
Làm binh chủng phòng ngự cao nhất của Lâm Hữu, thậm chí ngay cả một lần công kích của đối phương cũng không thể ngăn cản.
- Đây chính là Thiên Thần gần với Chủ Thần sao?
Lâm Hữu khiếp sợ không thôi, động tác của hắn cũng không chậm, từng đạo ánh sáng sinh mệnh của binh chủng trị liệu rơi xuống trên người Chiến Xa, nhanh chóng chữa trị thương thế của hắn.
- Chưa chết à?
Nhìn thấy Chiến Xa vẫn nhảy nhót tưng bừng, Vu Phong nhíu mày.
Binh chủng cấp 13 có thể đỡ công kích của mình, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, làm cho hắn càng thêm tò mò đối với thân phận của Lâm Hữu.
Nhưng nếu không may đụng phải hắn ở trong thí luyện, vậy cũng đừng trách hắn tâm ngoan thủ lạt.
Nghĩ xong, cả người trên dưới bắt đầu hiện ra huyết khí màu đỏ tươi, khí thế vốn cực kỳ cường hãn bỗng nhiên lại tăng lên một mảng lớn.
Một cước đạp nát không gian, cả người lập tức biến mất tại chỗ.
- Nhanh quá!
Giữa hai bên chênh lệch gần 4 lần thuộc tính, để Lâm Hữu căn bản không kịp phản ứng, đối phương đã vượt qua bức tường vây thực vật, xuất hiện ở trước mặt hắn, hư ảnh móng vuốt bao trùm cánh tay xông ra, chỉ thẳng về phía vị trí trái tim của hắn.
- Vù.
Lại một lần nữa, Pháp Tắc Thời Gian phát động.
Tốc độ thời gian trôi qua xung quanh trở nên chậm đi hai mươi lần, làm động tác của đối phương trì trệ.
Nhưng cho dù là như vậy, móng vuốt vẫn rơi xuống trên người hắn, xoẹt một tiếng, xé mở một vết thương sâu tới xương ở phía trên bộ ngực hắn.
Đau đớn kịch liệt khiến hắn nhăn mày lại, mồ hôi lạnh ứa ra.
Nhưng hắn cũng mượn cơ hội này lui nhanh thoát ra, vô số Nấm Nổ Tung theo sát mà tới, rơi xuống dưới chân Vu Phong.
- Rầm… Rầm… Ầm.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng quanh quẩn ở trong vùng rừng rậm này.
Sóng khí khủng bố bao phủ xung quanh, nhổ tận gốc tất cả cây cối, làm một mảng lớn sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận