Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 982: Nếu Hắn Đã Không Muốn Giao Vật Đó Ra, Chúng Ta Sẽ Dùng Cách Khác Buộc Hắn Phải Giao Ra.

Quả nhiên, Lâm Hữu vừa hỏi xong, chợt nghe lão giả kia âm trầm nói:
- Tiểu hữu, trong khoảng thời gian này ta phát hiện ngươi luôn thu mua Thần Cách Hỗn Độn, chắc trên tay đã góp nhặt được rất nhiều rồi?
- Ngươi theo dõi ta?
Sắc mặt Lâm Hữu trầm xuống, âm thầm vận chuyển lực lượng quy tắc.
Bởi vì không có bao nhiêu người biết chuyện hắn thu mua Thần Cách Hỗn Độn, hơn nữa mọi giao dịch đều được thực hiện trong bóng tối.
Lão giả kia biết chuyện này, chỉ có hai trường hợp.
Hoặc có người tiết lộ tin tức về hắn ra ngoài, hoặc đối phương luôn ở trong doanh địa chiến đấu theo dõi hắn, nếu không làm sao mà đối phương biết được chuyện này?
- Đừng hiểu lầm, chúng ta chỉ muốn lấy vật phẩm đổi Thần Cách Hỗn Độn trên tay ngươi thôi.
Lão giả cảm nhận được khí tức tuôn ra từ trên người Lâm Hữu, lại nheo mắt nở nụ cười.
Hàm răng của lão có chút ố vàng, thậm chí đã có hai viên rơi mất, ở cằm mơ hồ có thể nhìn thấy mấy đốm đồi mồi, kết hợp với làn da nhăn nheo khô héo, tản ra dáng vẻ già nua.
Đây là dấu hiệu tuổi thọ sắp hết!
Lâm Hữu thầm rùng mình, tựa như đã biết đối phương vì sao muốn Thần Cách Hỗn Độn.
Nhưng càng khiến cho hắn kinh ngạc, vẫn là khí tức trên người đối phương.
Người này lại sở hữu tám mảnh nhỏ Thần cách.
Ngay cả khí tức trên người gã đàn ông trung niên bên cạnh, cũng không yếu hơn lão giả bao nhiêu.
Hai người này, rất mạnh!
……..
Hiển nhiên lão giả này trước mắt giống loại người Lâm Hữu đã suy đoán từ trước, loại người không tiếc mọi việc, đã lựa chọn dung hợp Thần Cách Hỗn Độn.
Muốn thông qua dung hợp Thần Cách Hỗn Độn để cứng rắn lên tới cấp mười một, tăng lên tuổi thọ của bản thân.
Nếu nói như thế, rất có khả năng một bộ phận trong tám mảnh nhỏ Thần cách mà đối phương sở hữu chính là Thần Cách Hỗn Độn, hiện giờ chỉ thiếu hai mảnh mà thôi.
Vừa lúc hiện giờ đang vào thời kỳ đại quân hai bên án binh bất động, không thể thông qua phương thức đánh chết lãnh chúa phe đối diện để đạt được mảnh nhỏ Thần cách, cho nên cuối cùng người này mới tìm tới mình.
Trong nháy mắt, Lâm Hữu đã suy đoán ra tám chín phần mười nguyên nhân đằng sau chuyện này, đáy lòng hắn không khỏi trở nên cảnh giác.
Những loại người sắp chết này là đáng sợ nhất.
Nếu có thể, hắn cũng không muốn dính líu tới loại người như thế.
Hơn nữa, đến hiện giờ bọn hắn còn chưa biết tác dụng phụ của Thần Cách Hỗn Độn, càng không biết biến hóa sau khi dựa vào nó để thăng lên cấp mười, khiến cho hắn càng thêm ném chuột sợ vỡ đồ, càng thêm không dễ dàng tiếp xúc với bọn họ.
Cho nên Lâm Hữu trầm ngâm một lát rồi mở miệng nói:
- Ngươi tới chậm, ta đã nộp toàn bộ những Thần Cách Hỗn Độn kia lên đổi thành tài nguyên rồi.
- Hử? Nộp lên?
Lão giả nheo con mắt lại tạo thành một khe hẹp, rồi nhìn thật sâu đánh giá Lâm Hữu:
- Theo như ta nghe nói, ngươi đã dùng giá cả sáu trăm viên mảnh nhỏ quy tắc để thu mua từ tay bọn họ, ngươi nói ngươi đã nộp lên rồi, chẳng phải làm mua bán lỗ vốn ư?
- Ngươi khinh chúng ta là kẻ ngốc hả? Ta xem ngươi đang có ý định lừa gạt chúng ta!
Người đàn ông trung niên bên cạnh giận dữ trừng lớn hai mắt, khí thế toàn thân điên cuồng phun ra.
Lâm Hữu đưa mắt nhìn đối phương một cái, không hề lên tiếng, ngược lại, chỉ nhìn về phía lão giả.
- Tin hay không tùy các ngươi, nhưng trên người ta hiện giờ không hề có một mảnh nhỏ Thần Cách Hỗn Độn nào, nếu không còn chuyện gì khác, ta xin lỗi không tiếp được.
Nói xong, hắn cũng không để ý tới phản ứng của hai người bọn họ, trực tiếp dịch chuyển biến mất tại chỗ, tiếp tục đi về phía vị diện Ma Thú.
Lão giả nhìn theo khí tức hắn dần dần đi xa, sắc mặt lập tức trầm xuống, trong mắt hiện lên một tia sát ý.
- Có muốn xử lý hắn không?
Người đàn ông trung niên thấp giọng nói.
- Không.
Lão giả lắc đầu:
- Bên trên đã cấm rất rõ ràng tất cả mọi hành vi hấp thu Thần Cách Hỗn Độn, chúng ta đừng làm mọi chuyện thêm phức tạp sẽ tốt hơn.
- Nhưng chúng ta cứ thả hắn rời đi như vậy?
- Đương nhiên là không.
Lão giả cười lạnh một tiếng:
- Nếu hắn đã không muốn giao vật đó ra, chúng ta sẽ dùng cách khác buộc hắn phải giao ra.
- Cách gì?
Người đàn ông ấy sửng sốt hỏi.
Tiếp theo, lão giả ghé vào bên tai hắn thấp giọng nói vài câu, khiến cho đôi mắt hắn ta lập tức sáng lên, khóe miệng dần dần cong lên tạo thành một nụ cười tàn nhẫn.
Bên kia.
Lâm Hữu rời khỏi chiến tranh doanh địa, rất nhanh đã vượt qua mảnh đất hỗn loạn, tiến vào khoảng giữa vị diện Ma Thú.
Sau khi hắn đơn giản phân biệt phương hướng một chút, đã trực tiếp xuyên qua không gian biến mất tại chỗ.
Không đến mười phút sau, hắn đã đi vào khu vực thường xuất hiện ma thú cấp cao trải rộng ở chỗ sâu trong vị diện, bắt đầu tìm kiếm chung quanh.
- Chủ nhân, bên kia có một luồng khí tức rất mạnh mẽ.
Đột nhiên, ngay lúc hắn vừa đi qua một mảnh đầm lầy, bên cạnh đã truyền đến giọng nói của Không Minh.
Lâm Hữu ngừng lại một chút, nhìn theo phương hướng Không Minh vừa chỉ, quả nhiên hắn đã mơ hồ cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo ở ngay trung tâm đầm lầy.
Luồng khí tức kia che giấu rất sâu, nếu không tra xét rõ ràng đúng là không nhất định có thể tìm được.
Cũng may thuộc tính tinh thần cơ sở của Không Minh có chút cao, mới có thể phát hiện ra vị trí của luồng khí tức này.
- Đi, qua đó nhìn thử.
Lâm Hữu quyết định thật nhanh, lập tức mang theo Linh Tịch và Không Minh cẩn thận tới gần.
Những vương tộc khác đều lộ ra khí tức căng thẳng ở bên trong Không Gian Bản Nguyên, làm tốt chuẩn bị tùy thời sẽ đi ra chiến đấu.
Mà ngay trong nháy mắt khi bọn hắn tới gần phạm vi đầm lầy, đột nhiên cả đầm lầy bắt đầu kịch liệt sôi trào.
Từng con cá sấu Hắc Thủy có hình thể khổng lồ chui ra khỏi đầm lầy, gần như đã trải rộng khắp mặt nước.
Ngay sau đó, một đống nham thạch thoạt nhìn to như một gò núi nhỏ ở ngay trung tâm đầm lầy cũng chậm rãi dâng lên theo, lộ ra một con cá sấu với lớp giáp bằng nham thạch đang ẩn núp bên dưới.
Khí tức mạnh mẽ vô cùng đột nhiên bùng nổ, thổi quét ra bốn phía, khiến cả đầm lầy xuất hiện một cơn sóng triều bùn đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận