Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 227: Thủy Triều Ma Thú Kết Thúc

Lâm Hữu biết, đây là kỹ năng Khát Máu Cuồng Loạn của Thanh Đằng bắt đầu có hiệu lực.
Quả nhiên, khi hắn thông qua liên hệ xem xét tin tức của Thanh Đằng, lại phát hiện thuộc tính của nó đã muốn tăng lên một trình độ cực kỳ khoa trương.


Tên: Yêu Nữ Cuồng Loạn · Thanh Đằng ( vương tộc )



Chủng tộc: Thực Vật ( anh hùng )



Cấp bậc: cấp bảy (491/2500)



Lực lượng: 1298



Thể chất: 1522



Nhanh nhẹn: 733



Tinh thần: 1256



Kỹ năng: Cắn Nuốt, Khói Độc Máu Tươi, Rừng Bụi Gai, Khát Máu Cuồng Loạn



Đại địa tặng: tốc độ khôi phục thương thế nhanh hơn 50%



Giới thiệu: là một trong ba chi nhánh yêu nữ Điêu Linh, Mị Hoặc, Cuồng Loạn, là một loại thực vật khủng bố sinh ra vì chiến tranh, máu tươi có khả năng kích phát tiềm lực thật lớn của nó, càng đánh càng hăng.

Trừ nhanh nhẹn, tất cả ba thuộc tính khác đều phá tan cực hạn cấp bảy, đạt tới trình độ hơn một ngàn điểm khủng bố.
Nhưng còn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy tiếp tục tăng lên!
- Thật biến thái!
- Rốt cuộc đây là loại binh chủng gì?
- Hệ Thực Vật có binh chủng như vậy?
Nhóm lãnh chúa trên tường thành kinh ngạc tới mức sắc mặt đều thay đổi, cuối cùng, bọn họ cũng từ rung động bừng tỉnh trở lại.
Ngay từ lúc Thanh Đằng xuất hiện, nó đã tách đại quân ma thú bên ngoài đồn biên phòng ra, hoàn toàn xoay chuyển thế cục.
Mà nhóm lãnh chúa vừa phản ứng lại, cũng bắt đầu thổi lên tiếng kèn phản công.
Tiếng rống giận dử, tiếng la giết, tiếp nối một mảnh.
Thanh Đằng ở bên ngoài đồn biên phòng, lại như máy ủi đất, quét ngang một đường bên trong đại quân ma thú, khiến cho từng tiếng từng tiếng thanh âm nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Chỉ mười phút ngắn ngủi trôi qua, hắn đã tích lũy được 450 ngàn ma năng, và hơn chín ngàn điểm tích luỹ vinh dự, khiến hắn cười không khép nổi miệng.
May mắn hắn đã nhận nhiệm vụ này.
Nếu đổi lại ở khi khác, khẳng định không thể đụng tới nhiều ma thú như vậy trong một lần, càng đừng nói tới chuyện đạt được nhiều ma năng và điểm tích luỹ như vậy.
Cứ như vậy vẫn một mực kéo dài đến hơn mười phút sau, cuối cùng từ trên bầu trời xa xa, đã truyền đến một tiếng hét điên cuồng của Giao Long, tiếp theo là một làn sóng va chạm điên cuồng.
Thân thể khổng lồ của Hạt Sư cấp chín kia, đột nhiên từ không trung rơi xuống.
- Ầm vang!
Một tiếng nổ vang khủng bố, mặt đất văng tung tóe, trực tiếp bị thân thể Hạt Sư đập thành một hố lớn.
Cả người Hạt Sư đầy máu nó đứng lên từ trong cái hố ấy, không cam lòng nổi giận gầm lên một tiếng với Giao Long rồi xoay người chạy trốn về chỗ sâu trong chiến trường, đảo mắt một cái, nó đã biến đâu không thấy.
Đã không còn thuộc tính của nó thêm vào, đám ma thú khác đang rơi vào điên cuồng cũng trở nên mềm nhũn, dần dần đi tới xu hướng suy tàn.
- Thật tốt quá! Chúng ta thắng rồi!
- Phản công! Giết sạch tất cả ma thú!
- Giết! Không chừa một con nào!
Nhóm lãnh chúa kích động hô to, bọn họ trực tiếp mang theo binh chủng của mình lao ra đồn biên phòng, giải quyết đám ma thú còn lại.
Mà đám ma thú cấp tám bị cuốn lấy, cũng rơi vào tình trạng con chết con trốn đi.
Thủ lĩnh ma thú bại lui, có thể nói là cây đổ bầy khỉ tan, bọn chúng không còn nhiệt huyết tiến công nữa.
Lâm Hữu thấy tình thế không ổn, lập tức xuyên qua tinh thần liên hệ, triệu hồi Thanh Đằng đang giết điên cuồng trở về lãnh địa.
Thân thể cao lớn kia, cũng lập tức biến mất trong tầm mắt mọi người, chỉ để lại một khu vực lớn đầy xương khô.
Không bao lâu sau, sĩ binh trưởng cưỡi Giao Long cấp chín đầy thương tích trên người chiến thắng trở về.
Sau đó dưới sự dẫn dắt của hắn, đám lãnh chúa cấp bảy cũng gia nhập chiến đấu, đội ngũ của bọn họ đã thành công đánh lui số ma thú còn lại, bên trong đồn biên phòng vang lên một mảnh hoan hô.
- Cuối cùng cũng xong.
Sĩ binh trưởng đứng bên cạnh Tần Lễ, hung hăng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lần này, nếu không phải hắn có một binh chủng cấp chín, chỉ sợ cả đồn biên phòng đều rơi vào tay giặc, lần này đúng là mạo hiểm vô cùng.
- Loại thú triều quy mô này lại sẽ xuất hiện ma thú cấp chín, có chút không bình thường.
Tần Lễ nhíu mày nói.
- Đừng nghĩ nữa, khẳng định là gia hoả kia giở trò quỷ giúp đại lục Nguyên Sát.
Sĩ binh trưởng hừ lạnh một tiếng:
- Có thể dẫn ma thú cấp chín tới nơi này, xem ra đã vận dụng không ít thủ đoạn, chờ lần này trở về, ta sẽ lập tức báo chuyện này lên trên, đến lúc đó cứ chờ Đại Đế định đoạt.
- Cũng tốt.
Tần Lễ yên lặng gật đầu, tiếp theo hắn nghĩ đến cái gì, còn nói thêm:
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi có nhìn thấy binh chủng Thực Vật kỳ quái kia không?
- Thấy rồi, nhưng lúc ấy ta đang chuyên tâm chiến đấu, không chú ý quá nhiều. Điện hạ có biết ai đã triệu hồi binh chủng đó không? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy binh chủng kỳ lạ như vậy. Ta có cảm giác dường như khí tức của nó đang không ngừng tăng lên, khi cuối cùng khi nó sắp biến mất, ta còn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức không thua kém cấp tám.
Trong giọng nói sĩ binh trưởng bao hàm ngạc nhiên ghê gớm.
- Ta cũng không biết là ai triệu hồi ra.
Tần Lễ lắc lắc đầu:
- Nhưng ta nghĩ, ta đã đoán được nó là binh chủng của ai rồi.
Nói xong, khóe miệng Tần Lễ cong lên một nụ cười nhạt, hắn không khỏi nhìn về phía xa xa, lúc này Lâm Hữu đang tỏ ra không có việc gì, rời khỏi tường thành.
- Là hắn ư?
Sĩ binh trưởng nhìn theo ánh mắt Tần Lễ, lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng không chờ hắn nghĩ thêm, Tần Lễ lại nói:
- Đi thôi, xử lý đám công việc sau trận chiến trước rồi nói sau, lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, phải nhanh chóng trở về báo cáo lên.
- Cũng đúng, lần này đại lục Nguyên Sát làm ra lớn động tác như vậy, chúng ta phải cẩn thận điều tra.
Nói xong, hai người rời đi, bắt đầu đi sắp xếp công tác giải quyết hậu quả.
Về phần Lâm Hữu, hắn đang đi theo nhóm lãnh chúa vẫn còn bàn tán xôn xao rời khỏi đồn biên phòng, chạy trở về phương hướng chủ thành, không dám ở lại đây lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận