Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 682: Buông Thứ Đó Xuống, Tha Cho Ngươi Một Mạng!

Cả trên trời dưới đất, tất cả đều là công kích rậm rạp, sau đó không ngừng nổ tung trên người thành lũy chiến tranh.
Hàng phòng ngự khủng bố của thành lũy chiến tranh vẫn bị số lượng binh chủng khổng lồ không ngừng mài mòn, khiến từng miếng giáp sắt bị đục lỗ, hóa thành sắt vụn ầm ầm hạ xuống.
Cuối cùng, một đoàn ánh sáng được tạo thành từ số liệu internet giao thoa với nhau ở bên trong, không ngừng nhảy lên bại lộ vị trí của mình.
- Đầu não trung tâm!
Đám lãnh chúa chấn động tinh thần, lộ vẻ mặt mừng như điên.
Chỉ cần phá hủy điệu trung tâm này, bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ hoạt động lần này, đạt được khen thưởng cuối cùng.
Giờ này còn ai do dự nữa? Tất cả lập tức truyền mệnh lệnh cho binh chủng.
- Mau! Công kích trung tâm kia!
- Ra tay! Tập trung hỏa lực vào trung tâm!
- Đừng để bọn họ giành trước!
Không cần nghĩ cũng biết khen thưởng nhiệm vụ hoạt động cuối cùng không đơn giản.
Ít nhất cũng không kém 3 ngàn tín ngưỡng của khen thưởng cơ bản.
Tuy đám lãnh chúa cấp chín không để ý tới loại trình độ khen thưởng này, nhưng chẳng ai lại không công chắp tay tặng tài nguyên cho người. Bởi vậy bọn họ cũng truyền lệnh cho binh chủng tập trung hỏa lực vào đầu não trung tâm.
Lâm Hữu xen lẫn trong đội ngũ, Đại Pháo trực tiếp nhắm vào đầu não trung tâm, chuẩn bị một kích tất sát.
Nhưng ngay lúc đó, một cỗ hỏa diễm ngập trời đột nhiên từ trên trời giáng xuống thẳng vào vị trí của hắn.
- Ha ha, hợp tác đến đây chấm dứt!
Chỉ nghe Thanh Phượng cười điên cuồng một tiếng, hỏa diễm kia nổ tung bên trong đội ngũ Thực Vật, cắt ngang một kích súc thế của Đại Pháo, cũng đánh lui quân đoàn thực vật của Lâm Hữu trở về, khiến cho hắn mất đi cơ hội chiếm trước tiên cơ.
Quả nhiên, người giới vực khác đều là thứ không thể tin.
Cũng may Lâm Hữu đã sớm chuẩn bị tâm lý, không xuất hiện bối rối.
Mắt thấy đầu não trung tâm sắp bị mảng lớn công kích bao phủ, ánh mắt hắn lập tức ngưng tụ, chuẩn bị cho Đại Pháo ngắm bắn thêm lần nữa.
Không ngờ.
Lúc này phía trên thành lũy chiến tranh, đột nhiên nảy lên lượng lớn điện lưu, bao vây đầu não trung tâm ở bên trong, ngăn cản tất cả công kích ở bên ngoài.
- Chuyện gì vậy?
- Sao công kích đều bị chặn?
Nhóm lãnh chúa kinh ngạc nghi ngờ, nhìn biến cố bất thình lình trước mắt.
Ngay sau đó, điện lưu càng ngày càng dữ dội, cuối cùng hội tụ thành một lưới điện thật dày ở bốn phía thành lũy, phát ra tiếng bùm bùm như sấm vang chớp giật.
Một cỗ uy thế khủng bố vô cùng, bỗng nhiên điên cuồng hội tụ ở trung tâm thành lũy.
- Không tốt! Là đại kỹ năng của nó!
- Mau lui lại!!
Sắc mặt nhóm lãnh chúa điên cuồng biến đổi, rốt cục bọn họ cũng phản ứng lại, và mang theo binh chủng bạo lui ra ngoài quảng trường.
Vào lúc này, điện lưu đột nhiên bùng nổ.
Lấy thành lũy chiến tranh làm trung tâm, hóa thành một màn lưới điện khủng bố quét ra bên ngoài, không cần biết là trên bầu trời hay dưới mặt đất.
Chỉ cần bị lưới điện này đụng tới, tất cả đều bị đánh bay đi, có vài tồn tại còn trực tiếp hóa thành tro bụi, miểu sát tại chỗ.
Kể cả Thanh Phượng thân là nhất tộc Phượng Hoàng cũng không thể may mắn thoát khỏi, trực tiếp bị thương nặng ngã xuống mặt đất, trong miệng phun ra lượng lớn máu tươi.
Còn đám lãnh chúa cấp chín tự cho mình rất cao, cũng không thể không sử dụng kỹ năng bảo mệnh, cứng rắn chống đỡ một kích khủng bố này.
Mà khi bọn họ ngẩng đầu, nhìn về phía trung ương quảng trường.
Lại phát hiện có một đội ngũ vẫn như trước hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở nơi đó, một cỗ khí tức hỏa diễm khiến tim người ta đập dồn dập đang nhanh chóng hội tụ.
Đúng vậy!
Lúc này, người đang đứng trước mặt thành lũy chiến tranh, chính là Lâm Hữu.
Thừa dịp lãnh chúa khác bạo lui, hắn trực tiếp khiến Hiền Giả Rừng Rậm phát động Lĩnh Vực Hòa Bình, bảo vây cả đội ngũ.
Nhờ đó hắn trở thành một lãnh chúa duy nhất còn có thể đứng trước mặt thành lũy chiến tranh.
Sao hắn có thể bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này, lập tức phát động Rít Gào Dã Man, nổi lên mảng lớn hồng quang, khiến cho Đại Pháo trực tiếp nhắm thẳng vào đầu não trung tâm đã mất đi phòng hộ.
- Đáng chết! Mau ngăn hắn lại!
Sắc mặt nhóm lãnh chúa đại biến, lập tức xông lên muốn ngăn cản Lâm Hữu.
Nhưng bọn họ vẫn chậm một bước.
- Rầm!
Hoa lửa nổ tung.
Một viên đạn với long viêm vờn quanh xé nhỏ không khí, cắt nát trường không, bay thẳng vào quả cầu ánh sáng bên trong tượng trưng cho số liệu của đầu não trung tâm.
Tiếp theo là một tiếng nổ ầm vang.
Đầu não trung tâm nhanh chóng tan rã, hóa thành một từng điểm sáng nhỏ rồi tiêu tán không trung.
Thân hình khổng lồ của thành lũy chiến tranh cũng theo đó mà mất đi chống đỡ, ầm vang sụp đổ.


Chúc mừng ký chủ, thành công đánh chết ma thú lãnh chúa cấp chín, đạt được một triệu ma năng.

Cùng với chấn động ấy, tiếng nhắc nhở đã vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Trong nháy mắt khi đầu não trung tâm tiêu tán, hơn mười đạo tia sáng màu vàng xuất hiện, giống như thiên nữ tán hoa rơi rụng bốn phía.
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng lại, hắn lập tức nhìn chằm chằm vào một vật phẩm mà từ trước đến giờ hắn chưa từng nhìn thấy, sau đó cả người lao tới, thu nó vào trong ngực.
Tiếp theo hắn không chút nghĩ ngợi thu lại binh chủng, cưỡi lên Rồng Yêu Đế xông lên trời cao!
……….
Cũng không phải Lâm Hữu không muốn cướp nhiều hơn.
Mà vì hình thể của thành lũy chiến tranh quá mức khổng lồ, mỗi dạng bảo vật cách xa nhau mấy chục đến trên trăm mét.
Nếu lấy thêm một kiện, đừng mơ chạy thoát.
Cho nên chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bảo vật có khả năng nhất là thứ tốt rồi trực tiếp ra tay cướp đoạt.
Dù là như thế, khi hắn xông lên phía trước thu thứ đó vào không gian cá nhân, lãnh chúa cấp chín bên cạnh vẫn đuổi theo, tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn Rồng Yêu Đế vài phần.
Hơn nữa một đám sắc mặt âm hàn, trong mắt bộc phát ra sát ý đậm đặc.
- Buông thứ đó xuống, tha cho ngươi một mạng!
- Đuổi theo! Cướp thứ trên tay hắn!
- Ngươi không chạy thoát được đâu, ngăn hắn lại!
Một tiếng hét lớn nổ tung trong miệng lãnh chúa cấp chín.
Bọn họ trực tiếp mặc kệ những bảo vật còn lại, tất cả đều cưỡi lên binh chủng phi hành đuổi theo Lâm Hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận