Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 917: Vạn Giới Rơi Vào Nguy Hiểm

Bá!
Ánh sáng chợt lóe, lãnh chúa và Đại Đế của trận doanh Phản Liên Minh, đã biến mất tại chỗ trong nháy nắt..
Đám người Đại Đế Bách Ma ở bên ngoài giới vực, cũng không dám ở lâu, trực tiếp thuấn di rời đi.
Giây tiếp theo, một tiếng ầm ầm nổ tung bắt đầu truyền khắp vạn giới, nổ tung khắp hư không vô tận.
Kể cả lúc đang truyền tống chung với bọn họ, Lâm Hữu cũng có thể cảm dao động kịch liệt nhận được cùng uy thế khủng bố vô biên từ không gian truyền đến.
Nếu không phải có lực lượng của các Đại Đế bảo vệ, sợ là bọn họ sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt, không có bất cứ cơ may sống sốt nào.
Mấy hô hấp qua đi, bọn họ mới rơi xuống đất, và xuất hiện bên trong một vị diện xa lạ.
- Nơi này là... Giới Quy Nguyên?
Tư Đồ Kiếm có chút không xác định nói.
Giới Quy Nguyên, đúng là khu vực đại chiến ban đầu, nó đi thông với vực của bọn họ.
Giới vực này rất gần Giới Phục Ma, ở giữa một chiến trường hư không.
Trong mơ hồ, còn có thể cảm nhận được một luồng mạnh mẽ đánh sâu vào, chính không ngừng hướng bên này nhanh chóng tới gần.
Là dư âm vụ nổ mạnh của Giới Phục Ma!
Tất cả lãnh chúa đều cả kinh trong lòng, không khỏi nhìn về phía Giới Phục Ma.
Mà đúng lúc này, đột nhiên trung tâm Giới Quy Nguyên ầm vang một tiếng nổ tung, ngay cả đại lục Quy Nghuyên cũng chấn động kịch liệt.
- Chuyện gì vậy? Sao ngươi đã ở bên này rồi, chẳng lẽ cả quán trà và những kiến trúc khác ở đây đều bị ảnh hưởng?
- Hình như trung tâm chấn động nằm ở vị trí ưu tiên giữa trung ương đại lục.
- Không đúng! Là vị diện Ma Thú! Là nơi nối liền với vị diện Ma Thú!
……….
Trong đám người, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, tất cả đều nhìn về hướng trung tâm đại lục.
Cùng lúc đó, chín chiến trường khác cũng đồng thời bị kíp nổ, rốt cuộc hàng phòng thủ trên vị diện ma thú của nhóm Đại Đế cũng bị phá bỏ.
Lực lượng hủy thiên diệt địa, khiến cả Vạn Giới đều chấn động kịch liệt, thậm chí bên tai còn truyền đến một chuỗi những tiếng nổ ầm vang.
- Đi, về giới vực trước!
Long Hoàng dẫn đầu hét lớn một tiếng, cùng những Đại Đế khác, xây dựng truyền tống vượt giới ở phía trên bình nguyên.
Trong phút chốc, quang mang tận trời sáng lên.
Đám người Lâm Hữu cũng được Đại Đế Thánh Diệu dẫn dắt tiến vào truyền tống trận, một lần nữa xây dựng kết nối cùng lãnh địa, trực tiếp truyền tống trở về.
Bá!
Ánh sáng sáng lên.
Lâm Hữu đã trở lại bên trong lãnh địa của mình.
Hắn ấn mở kênh công quốc vừa thấy, tất cả đều tin tức điên cuồng xuất hiện.
- Móa nó! Cuối cùng cũng trở lại, ta đã nghĩ tới chuyện mình sẽ chết ở bên kia.
- Vừa rồi, thiếu chút nữa ta đã bị khe hở không gian hút vào, cũng may ta chạy trốn mau.
- Ai có thể nói một chút không? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
- Hình như là Liên Minh Giới Vực hủy diệt cả mười chiến trường rồi.
- Moá nó! Hủy diệt á? Đó chính là hơn một trăm Đại Đế, Liên Minh Giới Vực bỏ được ư?
Nhóm lãnh chúa cấp thấp không biết chuyện đã xảy ra trên chiến trường, chỉ cảm thấy tin tức này nghe đến rợn cả người.
Dù sao tổn thất hơn một trăm vị Đại Đế, với bất cứ trận doanh nào cũng là mất mát cực kỳ to lớn.
Nếu Liên Minh Giới Vực thực sự muốn tử bảo, ít nhất cũng có thể giữ lại bảy phần.
(nôm na là hy sinh để tự bảo vệ mình)
Bởi vậy mới nói, lấy tầm nhìn của bọn họ, thật sự rất khó để hiểu được vì sao Liên Minh Giới Vực lại hành động như thế này.
- Đại khái đây cũng là sự khác nhau về bản chất giữa chúng ta và Liên Minh Giới Vực.
Ngoài hoàng cung Công Quốc Đại Hoang, Kỷ Tinh Hà đã lo lắng đến tiều tụy, cứ chăm chú nhìn về phương hướng trung tâm đại lục, lại không nhịn được cảm khái một tiếng.
Mỗi một vị Đại Đế, đều là tồn tại được giới vực bao dung, nuôi dưỡng, từ cấp thấp nhất, từng bước đi lên tới đỉnh.
Có thể nói là nhờ giới vực mà thành tựu Đại Đế.
Đổi thành bọn họ gặp được loại tình huống này, có lẽ sẽ lựa chọn chết trận, thề sống chết để bảo vệ giới vực của mình đến giây phút cuối cùng
Có lẽ sẽ chạy trốn, cầu nguyện chiến tranh chấm dứt.
Chứ không một ai sẽ phát rồ đến mức tự tay mình hủy diệt cả giới vực và đồng bào.
Đây là điểm mấu chốt cuối cùng của những lãnh chúa bọn hắn, cũng là tôn nghiêm của bọn hắn.
Nhưng hôm nay Liên Minh Giới Vực đã không còn điểm mấu chốt này nữa.
Với bọn hắn đây cũng không phải tin tức tốt lành gì.
- Cha, vị diện ma thú bên kia không có vấn đề gì chứ?
Kỷ Vân Sương đứng bên cạnh lo lắng hỏi, cô cũng đang nhìn về phía trung tâm đại lục.
- Liên Minh Giới Vực đi nước cờ hiểm, chỉ sợ lần này Vạn Giới chúng ta phải đổi trời rồi. Mấy ngày nay, ngươi cứ ở bên trong thủ đô, đừng đi đâu hết. Ta qua bên Đại Đế xem tình huống trước đã.
Nói xong, Kỷ Tinh Hà trực tiếp lắc mình một cái biến mất tại chỗ, vội vàng chạy tới cung điện của Đế Quốc Thánh Diệu.
Về cơ bản, mười đại công quốc cấp dưới của Đế Quốc Thánh Diệu, đều nằm ngay sát biên cảnh đế quốc, dù nơi xa nhất, cũng chỉ cách một cái công quốc mà thôi.
Lấy thực lực cấp mười, dù không cần Truyền Tống Trận cũng có thể rất nhanh đuổi tới.

Mà lúc này, trong vị diện Ma Thú.
Sau khi nhóm Đại Đế Đem đã sắp xếp xong xuôi cho những lãnh chúa thuộc giới vực mình, lại tập trung ở nơi này.
- Ầm vang —
Tiếng vang đinh tai nhức óc, tràn ngập bên tai.
Chỉ thấy ở trên không của vị diện ma thú, một khe hở không gian cực lớn xỏ xuyên qua phía chân trời, cả vị diện đều đang chấn động kịch liệt, không gian từng tầng từng tầng sụp đổ.
- Đáng chết, đã không còn kịp rồi!
Nhóm Đại Đế thấy vậy, sắc mặt đều trầm xuống.
Đúng lúc này, đột nhiên trong hư không vang lên một âm thanh lạnh nhạt:
- Các ngươi tới vừa kịp, nếu không muốn Vạn Giới tiêu vong, hãy cùng chúng ta tới gia cố phong ấn đi.
Âm thanh vừa rơi xuống, từng cột sáng màu đen từ trên trời buông xuống, sáu mươi tám vị Thiên Ma trấn thủ vị diện ma thú đã có mặt toàn bộ, khiến cho Đại Đế các giới không nhịn được cả kinh lên.
Nhưng bọn họ cũng biết tình huống khẩn cấp, chỉ liếc nhau một cái đã nói thẳng:
- Việc này không nên chậm trễ, nhanh ra tay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận