Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 163: Binh Chủng Cấp 7

Vẻ mặt đám binh lính bên cạnh hắn hiện lên tia hâm mộ nồng đậm.
Bọn họ vừa được Ngụy Cương nhận vào, trang bị trên người đều là loại bình thường nhất, còn chưa tới cấp 1, đã từng chứng kiến vũ khí nào lợi hại như vậy? Cho nên thấy một màn này cả đám lập tức cả kinh nói không nên lời.
Nhưng điều khiến bọn họ khiếp sợ còn ở phía sau.
Chỉ thấy Lâm Hữu lại xuất ra một bộ trang bị nữa, giao cho Ngụy Cương:
- Ta còn một bộ trang bị cấp ba, ngươi cầm thưởng cho thuộc hạ dưới tay có biểu hiện tốt đi, chờ về sau có nhiều tài nguyên hơn, ta sẽ chế tạo nhiều một chút.
- Trang bị cấp ba!
Ngay lập tức, bọn lính trừng lớn hai mắt, hô hấp dồn dập.
Bộ trang bị cấp ba này lại là phần thưởng dành cho bọn họ! Đừng nói là bọn lính, Ngụy Cương cũng vô cùng ngoài ý muốn.
Hắn ta nhìn trang bị trong tay Lâm Hữu nói:
- Lãnh chúa đại nhân, thứ này thật sự để ta phân chia ư?
- Đúng, về sau chỉ cần là người có công với lãnh địa, ta sẽ thưởng cho một bộ trang bị cấp ba trở lên, về phần những người còn lại, ta cũng sẽ chế tạo nhiều trang bị mới cho bọn họ thay đổi, nếu không mặc loại trang bị rách nát như vậy, còn ra thể thống gì?
Với cư dân lãnh địa thành Hoàng Sa, Lâm Hữu coi như đã thưởng phạt phân minh, suy cho cùng, không có quy củ, làm sao ra trật tự được?
Nếu muốn phát triển lãnh địa trở thành thành thị loại lớn, hiển nhiên phải kiến thiết từ trụ cột, khiến bọn họ có lòng trung thành với thành Hoàng Sa, mới làm cho bọn họ cam tâm tình nguyện xây dựng lãnh địa.
Xây dựng lãnh địa, không chỉ xây dựng nhà cửa, còn phải xây dựng lòng người!
Đó cũng là nguyên nhân tại sao hắn lại dám chi nhiều ma năng như vậy.
Ngụy Cương không biết hàm ý ẩn đằng sau hành động này, nhưng thấy Lâm Hữu coi trọng bọn họ như vậy, hắn ta tự nhiên vô cùng kích động.
- Lãnh chúa đại nhân yên tâm! Ta nhất định sẽ sắp xếp thỏa đáng!
Nói xong, hắn ta tiếp nhận trang bị, cất thật cẩn thận.
Sau đó dưới cái nhìn chăm chú đầy nóng bỏng của đám lính, hắn ta được Lâm Hữu gọi sang bên cạnh, bắt đầu hỏi chuyện.
- Ngày hôm qua ta cho ngươi phái người đi điều tra, đã có kết quả chưa?
Lâm Hữu đi thẳng vào vấn đề.
Ngụy Cương nghe vậy thì lập tức thu lại sắc mặt hớn hở hồi nãy, hắn ta nhỏ giọng nói:
- Hồi bẩm lãnh chúa đại nhân, đã điều tra được rồi. Căn cứ vào tin tình báo của một người tới thành Mặc Uyên, hiện giờ thành Mặc Uyên đang nằm trong tay một vị lãnh chúa hệ Côn Trùng, cũng giống lãnh chúa đại nhân, hơn nửa tháng trước vừa buông xuống.
- Hơn nửa tháng? Nói như vậy hắn cũng còn sống trở về từ Chiến Trường Vạn Giới?
Lâm Hữu cực kỳ kinh ngạc.
- Đúng vậy, nghe nói vị lãnh chúa kia gọi về một loại côn trùng trùng mẫu, có thể sinh sôi nảy nở ra số lượng côn trùng khổng lồ, thực lực không tầm thường. Hơn nữa hắn có không ít thuộc hạ tu luyện giả cấp sáu, tính sơ một chút cũng được 45 người.
- 45 người ư?
Lâm Hữu hơi hơi nhăn mày.
45 tu luyện giả cấp sáu, cộng thêm trùng mẫu có thể sinh sôi nẩy nở, quả thật là một cỗ lực lượng cực kỳ cường đại, khó trách đối phương lại hướng sự chú ý vào bọn họ.
- Đúng rồi, còn một chuyện nữa.
Lúc này, thanh âm Ngụy Cương lại truyền đến.
- Nghe nhóm thương nhân lữ hành nói, lúc trước thành Song Diệp đoạt quyền từ thành chủ thế lực cũ thất bại, cũng chạy trốn tới thành Mặc Uyên, cho nên bây giờ quan hệ giữa thành Song Diệp và thành Mặc Uyên cực kỳ không tốt.
- Thành Song Diệp? Chẳng lẽ lãnh chúa kia cũng còn sống trở về?
- Đúng vậy, nhưng dường như tổn thất rất lớn, cơ bản có thể loại trừ khả năng bọn họ phái người lại đây gây chuyện sau đó đổ vạ cho thành Mặc Uyên. Thuộc hạ còn thu được tin tức, có người nói chính mắt họ từng thấy kẻ cầm đầu đám tu luyện giả gây chuyện hôm qua ở thành Mặc Uyên, hắn còn là thủ hạ của lãnh chúa thành Mặc Uyên!
- Xác định?
Ánh mắt Lâm Hữu phát lạnh.
Ngụy Cương thấy thế, lập tức run rẩy một chút:
- Xác định! Thuộc hạ đã phái người xác nhận, không sai được.
- Được, ngươi về trước đi, ta biết nên làm như thế nào.
- Vậy thuộc hạ cáo lui trước.
Cảm nhận được sát ý trên người Lâm Hữu, Ngụy Cương không dám ở lâu. Hắn ta lên tiếng cáo lui rồi xoay người trở lại bên trong thao trường.
Về phần Lâm Hữu, hắn lại bình tĩnh đứng thẳng ở tại chỗ, cả người rơi vào im lặng.
Hiện tại cơ bản đã xác định được, chuyện tu luyện giả gây sự bắt nguồn từ thành Mặc Uyên.
Mà tên lãnh chúa hệ côn trùng kia là người cầm quyền thành Mặc Uyên, khẳng định cũng có liên quan.
Nếu đối phương dám trắng trợn đả thương người của hắn, lại hủy hoại lãnh địa phụ thuộc vào hắn, còn ý đồ khơi mào mâu thuẫn giữa hắn và thành Huyền Dương, hắn cần phải bận tậm gì nữa?
Nhìn thoáng qua sắc trời, vừa qua giữa trưa, hắn lập tức cưỡi lên Sư Tử Gỗ, chạy trở về lãnh địa.
Khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là, ngay lúc hắn đang trên đường chạy trở về, đột nhiên có hai âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu hắn.


Chúc mừng ký chủ, Rồng Mộc Ảnh thỏa mãn điều kiện thăng lên cấp bảy, thăng cấp cần tiêu hao một Tinh Hoa Lãnh Địa cấp sáu, xin hỏi thăng cấp hay không?



Chúc mừng ký chủ, Sư Tử Gỗ thỏa mãn điều kiện thăng lên cấp bảy, thăng cấp cần tiêu hao một Tinh Hoa Lãnh Địa cấp sáu, xin hỏi thăng cấp hay không?

- Thăng cấp?
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn về phía lãnh địa, không nghĩ tới lại có hai binh chủng thành công thăng lên cấp bảy.
Nhưng cẩn thận nhớ lại, ngay khi hắn vừa tới đại lục Nguyên Thuỷ, binh chủng chiêu mộ ban đầu chính là Rồng Mộc Ảnh và Sư Tử Gỗ.
Tính toán thời gian, chúng cũng nên thăng cấp.
Không chút do dự, hắn trực tiếp lựa chọn thăng cấp, sau đó chạy nhanh hơn trở về lãnh địa.
………….
Khi Lâm Hữu chạy về lãnh địa, Rồng Mộc Ảnh và Sư Tử Gỗ đã tiến cấp xong.
Vừa xuyên qua cửa vào lãnh địa, hắn đã nhìn thấy hai binh chủng chưa từng nhìn thấy đứng trên bãi đất trống, cả người tản ra uy thế khủng bố.
Một con rồng thực vật có hình thể khổng lồ. Thân hình ngạo nghễ của nó cứ như vậy ngẩng đầu ưỡn ngực đứng ở nơi đó, còn cao lớn hơn Rồng Bay rất nhiều, cũng nặng hơn rất nhiều.
Nhất là một đôi móng rồng khổng lồ kia, cảm giác nó hoàn toàn có thể một vuốt chụp chết kẻ địch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận