Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 453: Các Giới Tề Tụ (1)

Chỉ cần đến chỗ thăm dò ở chỗ sâu trong vị diện, đều biết đến truyền thuyết về Thần Điện Sa Mạc vẫn một mực được lưu truyền từ lâu trong sa mạc.
Thế nhưng có rất ít người đủ kiên nhẫn để thu thập nhiều mảnh nhỏ bản đồ như vậy.
Hiện giờ, Thần Điện Sa Mạc lại mở ra, đám lãnh chúa cấp bảy này lập tức gọi bè kêu bạn, vội vàng chạy tới phương hướng cửa vào gần nhất.
Thậm chí một bộ phận lãnh chúa cấp tám cũng bị hấp dẫn đi tới, gia nhập vào đội ngũ đi tìm.
Trong khoảng thời gian ngắn, hàng nghìn hàng vạn lãnh chúa các giới vực đều tập trung trên khu vực sa mạc, làm cho cả khu vực trở nên náo nhiệt hơn.
Lâm Hữu đang ở ngay bên trong sa mạc, cho nên rất nhanh hắn đã tìm được một cửa vào Thần Điện.
Đó là một tòa Kim Tự Tháp có pho tượng mặt người thân sư tử ở ngay bên cạnh, giống như một tòa núi lớn, đứng vững ở phía trên sa mạc.
Lâm Hữu còn nhớ, lúc trước ở gần nơi này không có Kim Tự Tháp, càng đừng nói tới tượng đá bên cạnh.
Chẳng lẽ nó vừa từ dưới nền đất trồi lên?
Nói cách khác, kỳ thật thần điện vẫn một mực nằm dưới nền đất?
Mắt thấy càng ngày càng nhiều lãnh chúa từ bốn phương tám hướng đi tới, hắn cũng không dám chần chờ, lập tức khiến cho Rồng Yêu Vương thay đổi phương hướng, bay tới cửa vào hình vuông thật lớn dưới đáy Kim Tự Tháp.
Rớt xuống mặt đất xuyên qua cửa vào, đập vào mắt hắn là một thông đạo rộng lớn vô cùng.
Trên vách tường bằng đá, tất cả đều là các bức tranh chỉ dùng công cụ điêu khắc để tạo thành, dưới những ngọn đuốc chiếu rọi, chúng nó trở nên lấp lánh sống động cực kỳ, cũng cực kỳ tương tự với hình tượng Kim Tự Tháp trong ấn tượng của hắn.
Nếu có người nói với Lâm Hữu, nơi này từng có người ở lại, hắn cũng tin tưởng.
Thế nhưng đây là trong phạm vi vị diện ma thú, vì sao lại có dấu vết sinh tồn của nhân loại cổ?
Lâm Hữu có trăm câu hỏi nhưng không tìm được lời giải.
Sau đó, hắn nghe thấy âm thanh dần dần truyền đến từ những lãnh chúa khác ở đằng sau, Lâm Hữu đành phải thu hồi ánh mắt, đẩy nhanh tốc độ hướng về chỗ sâu bên trong.
Dần dần, hắn phát hiện có điểm không thích hợp.
Bởi vì khi hắn xuyên qua thông đạo, đi ra bên ngoài, hắn lại phát hiện mình đang xuất hiện bên trong một kiến trúc hình tròn cùng loại với đấu trường La Mã cổ.
Kiến trúc này rất vĩ đại, thậm chí liếc mắt một cái cũng không thấy phía đối diện, nghĩa là nơi này lớn hơn vô số lần so với Kim Tự Tháp hắn vừa nhìn thấy!
- Đây là tình huống gì?
Vẻ mặt Lâm Hữu ngây ngốc.
Không phải hắn đang đi vào bên trong Kim Tự Tháp, hoặc đi vào dưới nền đất ư?
Làm sao có thể xuất hiện ở trong này?
Hơn nữa trên không trung còn có mặt trời!
Lại là mặt trời màu vàng khác hẳn vị diện ma thú!
Hắn còn nhớ mặt trời của vị diện ma thú có màu đỏ, trên không trung cũng không có tình huống ngàn dặm không mây như vậy, trong veo sáng ngời kiểu này.
- Di? Không phải Lâm Hữu đây sao? Ngươi đã ở nơi này?
Đột nhiên, ở khi Lâm Hữu đang nghi hoặc, phía sau vang lên một âm thanh quen thuộc.
Lâm Hữu nghe vậy quay đầu lại, nhìn thấy hai người Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm lần lượt xuất hiện, từ trong thông đạo đi ra.
Bên cạnh còn có rất nhiều lãnh chúa cấp bảy của đại lục Nguyên Thủy lục tục đi ra, tất cả đều mang vẻ mặt mờ mịt.
- Sao các ngươi cũng đến đây?
Lâm Hữu kinh ngạc hỏi.
- Nghe nói bí cảnh cỡ lớn mở ra, cho nên cứ tới đây nhìn.
Nghiêm Liệt nhún vai, sau đó nhìn quanh bốn phía.
Giờ phút này, cả bốn phía bên trên đấu trường, đã xuất hiện không ít lãnh chúa.
Trong phạm vi của đấu trường, được sắp xếp chi chít rậm rạp thật nhiều chỗ ngồi, được một đám quầng sáng trong suốt bao vây bên trong, tạo thành một mảnh khán đài thật lớn kéo dài miên man.
Tên gọi tắt là khán phòng.
Mà ở phía trên khán đài của bọn họ, có bốn chữ to “Đại lục Nguyên Thủy” đang tỏa sáng lấp lánh.
- Xem ra sau khi xuyên qua cửa vào, lãnh chúa của từng giới vực đều được phân phối đến cùng nhau.
Ánh mắt Tư Đồ Kiếm ngưng trọng, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra phương thức hoạt động của đấu trường này.
- Phân chia dựa theo giới vực?
Lâm Hữu nghe vậy, không nhịn được nhìn về phía khán đài khác bên cạnh, quả nhiên một đám đều có tên hoàn toàn khác nhau.
Mà thế giới Nguyên Sát, thế giới Chân Linh còn có thế giới Vô Vọng, ba thế giới mà hắn biết rõ, vừa lúc lại ở hai bên trái phải của giới bọn họ.
- Chẳng lẽ ở bên trong đấu trường này, sẽ sắp xếp cho tất cả những giới vực chúng ta tranh đấu với nhau để tranh giành giải thưởng?
Sắc mặt Lâm Hữu cổ quái nói.
- So đấu ư? So đấu rất tốt, ta đang lo không có cơ hội đánh bọn họ một chút đây!
Ánh mắt Nghiêm Liệt tỏa sáng, vẻ mặt hưng phấn vô cùng.
Mà lúc này, lãnh chúa trên khán đài cũng trở nên càng ngày càng nhiều, làm cho cả đấu trường đều trở nên ồn ào náo nhiệt.
Bên cạnh lại vang lên từng trận kinh hô.
- Đây là tình huống gì? Không phải vừa rồi ta đi vào Kim Tự Tháp sao? Làm sao lại xuất hiện ở trong này?
- Moá nó! Đấu trường! Chẳng lẽ muốn chúng ta pk bên trong này?
- Thật nhiều người! Dường như lãnh chúa các giới vực đều đến đây!
- Các ngươi mau nhìn nơi đó! Là người của Giới Vĩnh Hằng!
- Đại lục Vĩnh Hằng? Là giới vực lớn có thể xếp trong mười vị trí đứng đầu bên trong Vạn Giới?
- Cả người của đại lục Hỗn Độn cũng đến đây!
………….
Quầng sáng ở bốn phía khán đài chỉ ngăn cản người của các giới vực đi thông qua nhau, chứ không ngăn cản âm thanh truyền ra.
Lâm Hữu nghe tiếng kinh hô không ngừng truyền đến từ bốn phía, ánh mắt hắn dần dần trở nên ngưng trọng.
Chiếu theo ý tứ của bọn họ, kỳ thật các giới vực cũng có phân chia lớn nhỏ mạnh yếu?
Nếu thật sự là như vậy, thế thì hình ảnh đại lục Nguyên Thuỷ mở rộng hắn từng nhìn thấy khi Đại Đế Thánh Diệu tiến cấp hồi trước cũng là sự thật.
Giới vực có càng nhiều Đại Đế, thực lực càng mạnh, không gian cũng càng to lớn, tự nhiên cũng vì vậy mà khí vận sẽ càng thêm hùng hậu.
Lâm Hữu cũng không biết nên hiểu thứ huyền bí khó giải thích như khí vận này thế nào ?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận