Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 823: Đạt Được Mục Đích

Có mấy cổ thụ phản ứng không kịp, còn trực tiếp bị gai nhọn trên mặt đất đột nhiên lao ra xỏ xuyên qua thân thể, dẫn tới trọng thương.
Căn bản không thể địch nổi.
Thật mạnh!
Đây là chiến lực của người mạnh nhất cấp chín sao?
Trong lòng Lâm Hữu vô cùng hoảng sợ, rốt cuộc hắn cũng cảm nhận được thực lực khủng bố của tồn tại cấp bậc lão quái vật một cách sâu sắc nhất.
Nhưng hắn vẫn không chọn lập tức truyền tống rời đi.
Bởi vì hắn muốn thử xem, rốt cuộc chênh lệch giữa bản thân hắn và lãnh chúa cấp bậc này lớn tới mức nào.
Chỉ có như vậy, ở khi tiếp theo khi đối mặt với ma thú cấp mười, hắn mới có thể chuẩn bị đầy đủ tâm lý.
- Thanh Đằng!
Lâm Hữu cắn răng một cái, trực tiếp ném năm nghìn thi thể hắn tích góp được trong khoảng thời gian này, vẫn luôn cất trong Không Gian Bản Nguyên, lên không trung.
Sưu! Sưu! Sưu!
Tiếng xé gió liên tiếp vang lên.
Dây leo bao quanh bốn phía bản thể Thanh Đằng đột nhiên lao ra, xỏ xuyên qua từng khối thi thể vừa rơi xuống, sau đó điên cuồng hấp thu máu thịt bên trên thi thể.
- Hử?
An Cách Tư đứng phía trên cột đá, chú ý tới biến hóa của Thanh Đằng, khẽ phát ra một tiếng hử.
Chỉ trong nháy mắt, trên người đã Thanh Đằng bốc lên một màn tia sáng màu đỏ quỷ dị, khí tức thẳng tắp tăng lên, đạt tới một trình độ cực kỳ khủng bố.
Lâm Hữu ấn mở giao diện của nó nhìn thoáng qua, thuộc tính bình quân trực tiếp tăng lên gấp đôi, đạt tới hơn 40 ngàn!
- Hay lắm.
Quả nhiên hiệu quả Khát Máu Cuồng Loạn này cực kỳ dũng mãnh.
Năm nghìn thi thể có thể khiến thuộc tính tăng lên gấp đôi, khác nào nói, hắn chỉ cần thu thập đủ 10 ngàn thi thể, Thanh Đằng có thể chạm đến bậc cửa ma thú cấp mười?
Giờ khắc này, rốt cuộc Lâm Hữu cũng hiểu biết rõ ràng hơn về về thực lực đỉnh phong của mình.
Hắn không do dự nữa, ra lệnh một tiếng, từng sợi dây leo to lớn kia hóa thành xúc tu, bay thẳng tới đón nhận Nguyên Tố Đất bốn phương tám hướng, và Nguyên Tố Gió trên không trung.
Tiếng nổ mạnh và tiếng xé gió không ngừng vang lên.
Được binh chủng khác và mấy vương tộc phụ trợ, Thanh Đằng đã miễn cưỡng đỡ được làn sóng tiến công của đối phương, sau đó hai bên điên cuồng va chạm trong rừng đá.
Đương nhiên, Lâm Hữu cũng hiệu quả này chỉ là tạm thời mà thôi.
Sinh mệnh nguyên tố không có máu thịt, khiến rất nhiều thực vật không thể phát huy được kỹ năng.
Thừa dịp hiệu quả của Gào Thét Dã Man và Khát Máu Cuồng Loạn vẫn chưa biến mất, sắc mặt hắn trầm xuống, âm thầm vận chuyển sức mạnh quy tắc.
………
- Oanh!
Cột đá dưới chân An Cách Tư, đột nhiên nổ tung.
Từng sợi dây leo phủ kín bởi hàn băng lao ra, xúm về phía lão ta.
An Cách Tư biến sắc, lắc mình nhảy khỏi cột đá.
- Bạo!
Lâm Hữu quát khẽ một tiếng, đám dây leo chi chít bốn phía quanh An Cách Tư bỗng nhiên nổ tung, bắn ra đống lớn gai nhọn.
Lực lượng quy tắc và trang bị cấp mười, đều là lực lượng chỉ cường giả cấp mười mới có thể điều khiển.
Dù thực lực An Cách Tư rất mạnh mẽ cũng bị biến cố bất thình lình làm trở tay không kịp, bị khí tức hàn băng bên trên gai nhọn đông lạnh thành tượng băng.
Đúng lúc này, hoa lửa nổ tung ra.
Đại Pháo đã chờ đợi từ lâu, rốt cuộc cũng ra tay, đột nhiên bắn ra một viên đạn với long viêm vờn quanh.
Linh Tịch bên cạnh, lại giơ pháp trượng lên cao, lá cây đầy trời hóa thành mũi tên nhọn bắn nhanh ra, lao thẳng về phía không trung.
- Phốc!
Mấy tầng công kích xuyên thấu lớp băng, xỏ xuyên qua người An Cách Tư, rồi nổ tung xuất hiện một đống mảnh vụn nguyên tố.
Thành công rồi?
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng lại, nhìn về phía bóng dáng bị đánh bay đi kia.
Nhưng giây tiếp theo, vẻ mặt của hắn đã biến đổi.
An Cách Tư với thân thể bị xỏ xuyên qua, gần như chỉ bay ngược lại mấy mét, đã phá vỡ tầng băng, sau đó nương theo một cơn gió lớn nổi lên, đối phương đã ổn định lại thân hình.
Trên ngực chợt xuất hiện một vết lõm chừng nắm tay, cùng với một viên đạn oản đậu đã tắt mất hỏa diễm.
Ngắm Bắn Trí Mạng của Đại Pháo lại bị ngăn cản!
Còn là cứng rắn chống đỡ chính diện!
Giờ khắc này, Lâm Hữu hoàn toàn kinh ngạc.
Thực lực của đối phương còn mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều lắm, đây chính là thực lực của kẻ đứng đầu cấp chín ư?
- Ngươi không tệ, đã thật lâu rồi không một ai có thể làm ta bị thương như vậy.
An Cách Tư đứng thẳng giữa không trung, yên tĩnh nhìn chăm chú vào Lâm Hữu bên dưới.
Rõ ràng chỉ là một câu nói rất thản nhiên nhưng Lâm Hữu lại có thể cảm nhận được một luồng sát ý giống như thực chất.
Không tốt!
Sắc mặt hắn biến đổi, cơ hồ không chút nghĩ ngợi đã bạo lui ra ngoài.
Sưu!
Một lưỡi đao gió sắc bén chợt xuất hiện, dán sát, xẹt qua thân thể hắn. Chỉ nghe tê lạp một tiếng, đã trực tiếp cắt mở không gian trước mắt hắn, hình thành một mảnh hư không hủy diệt nhỏ.
Mấy binh chủng sinh sản thêm bên cạnh vừa muốn lao ra, đã bị cái khe cắn nuốt, cuốn vào trong hư không.
Sau đó, cái khe khép kín trong nháy mắt, giống như cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện.
Công kích thật mạnh!
Lâm Hữu thầm kinh hãi, công kích của đối phương quá mạnh, gần như đã đạt tới trình độ có thể chém rách hư không.
Tuy khe hở chỉ tồn tại trong một chớp mắt ngắn ngủi, lại khiến cho hắn khiếp sợ không thôi.
Lâm Hữu nhìn về phía khe hở không gian xuất hiện trên bãi đất trống đằng kia, nó đã sớm biến mất không thấy, chỉ sợ đây cũng là vết tích của đối phương.
Khó trách khe hở và kẻ này lại xuất hiện cùng một chỗ, trùng hợp như vậy, hoá ra đối phương cố tình bố trí cái bẫy này để dụ dỗ lãnh chúa khác tìm đến.
Cũng chẳng sao, mục đích đã đạt được, hắn không cần phải tiếp tục chiến đấu nữa.
- Đều trở về đi!
Mắt thấy Nguyên Tố Gió bên người đối phương đã ra tay lần thứ hai, từng lưỡi đao gió khủng bố xé mở không khí bắn nhanh qua đây.
Lâm Hữu không còn tiếp tục do dự, lập tức triệu hồi binh chủng phát động Truyền Tống Ngẫu Nhiên.
Bá!
Ánh sáng sáng lên, cả người hắn biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
Những lưỡi đao gió kia đánh vào khoảng không, cắt thẳng xuống mặt đất, ầm ầm nổ tung bắn ra mảng lớn đá vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận