Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 778: Giải Quyết Hắn, Không Còn Hậu Hoạn!

Nếu không dựa vào thù hận giữa bọn họ và Giới Vĩnh Hằng, tuyệt đối không thể cho phép Sở Chấn Nhạc còn sống khỏe mạnh như vậy.
Hiện giờ, hắn đã đánh vỡ chuyện tốt của đối phương, sợ là sẽ chọc vào không ít phiền toái.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua Sở Chấn Nhạc một cái thật sâu, sau đó hắn không chút do dự, trực tiếp phát động Truyền Tống Ngẫu Nhiên, bao gồm cả Hiền Giả Rừng Rậm, biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
Sở Chấn Nhạc ngây người một lát, ngay sau đó sắc mặt nhanh chóng trầm xuống.
- Lại bị hắn nhìn thấy chúng ta ở cùng Giới Tuyên Cổ, lần này phiền toái rồi.
Một lãnh chúa trong đội ngũ nhíu mày nói.
Thực hiển nhiên, bọn họ cũng không dự đoán được sẽ gặp phải Lâm Hữu ở chỗ này.
Một khi tin tức bọn họ hợp mưu cùng Giới Tuyên Cổ truyền ra, chỉ sợ bọn họ sẽ bị lãnh chúa các giới điên cuồng đuổi giết.
Mà đó còn chưa phải điều quan trọng nhất.
Thứ khiến bọn họ lo lắng, là Giới Tuyên Cổ bên này.
Nếu người đại lục Tuyên Cổ biết hành động giết người diệt khẩu của bọn họ lúc trước, lại biết bọn họ làm việc cho Giới Vĩnh Hằng, tuyệt đối sẽ lập tức trở mặt thành thù, thậm chí đối phương còn không tiếc mọi việc để đuổi giết bọn họ.
Bọn họ không thừa nhận nổi lửa giận chết người này.
Huống chi còn gần hai ngày nữa chiến trường Vạn Giới mới chấm dứt.
Thời gian lâu như vậy, cũng đủ để lãnh chúa Giới Tuyên Cổ nghiền xương bọn họ thành tro vô số lần.
- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Có người lo lắng hỏi.
- Chuyện tới lúc này, chỉ có thể giết. Giải quyết hắn, không còn hậu hoạn!
Sở Chấn Nhạc trầm giọng nói.
- Nhưng dựa vào thực lực của hắn, muốn giết hắn chỉ sợ không dễ.
- Không sao cả, dù hắn có mạnh hơn nữa, cũng không thể một lần đối phó được nhiều người chúng ta như vậy. Đến lúc đó chúng ta cùng nhau hành động, bố trí mai phục, hắn cũng không thể trốn đi đâu được.
- Được, để ta đuổi theo truy tìm dấu vết của hắn!
Sở Chấn Nhạc suất lĩnh đội ngũ Liên Minh Giới Vực, chừng hơn một ngàn người.
Tuy thực lực của Lâm Hữu vượt qua lãnh chúa cấp tám bình thường nhưng còn chưa có tự tin có thể một lần chống lại nhiều người như vậy.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn ta cảm thấy phiền toái.
Lấy phong cách hành sự tàn nhẫn thâm độc của Sở Chấn Nhạc, khẳng định sẽ không mặc kệ hắn, chắc chắn sẽ triển khai hành động, giết hắn diệt khẩu.
Lâm Hữu khá tự tin về mắt nhìn người của mình.
May mắn, hắn chạy trốn rất nhanh.
Mới chỉ trong nháy mắt, đã truyền tống đến vị trí khác trên chiến trường.
Chẳng qua lần này vận khí không tốt như lần trước, lại trực tiếp truyền tống tới giải đất trung tâm chiến trường, khu vực có ma thú cấp chín cấp SSS xuất hiện rải rác khắp nơi!
- Cũng may không trực tiếp truyền tống vào bên trong sào huyệt ma thú.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua bốn phía, không nhịn được nhẹ nhàng thở ra.
Vị trí hiện tại của hắn là bên cạnh một dãy giả sơn rộng lớn.
Dường như trước kia dãy giả sơn này được dùng để ngắm cảnh, bên trong cực kỳ sạch sẽ, không có ma thú chiếm đóng.
Hơn nữa vách tường nham thạch bốn phía còn có tác dụng phòng hộ thiên nhiên, dùng để chống đỡ ma thú tiến công.
- Vừa lúc, đêm nay có thể qua đêm tại đây.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua sắc trời đã dần tối, lập tức bỏ đi ý định rời khỏi nơi này.
Tuy rằng ma thú cấp SSS nguy hiểm nhưng nếu không kết bè kết lũ xuất hiện, hắn vẫn nắm chắc đối phó được chúng.
Hơn nữa ở tại nơi này, hắn cũng không cần lo lắng sẽ bị người tìm được, xem như một nơi cư trú không tồi.
Nghĩ vậy, hắn mang theo nhóm thực vật bắt đầu bố trí bốn phía xung quanh.
Ngày thứ ba trên chiến trường Vạn Giới tới đúng như đã hẹn.
Trải qua một ngày rưỡi chiến đấu, cơ bản những lãnh chúa may mắn còn tồn tại, đều có thực lực khá mạnh, tỉ lệ tử vong cũng giảm xuống rất nhiều.
Dù vậy, ở khắp các khu vực trên chiến trường vẫn liên tiếp xảy ra tranh đấu.
Giới vực mâu thuẫn, tranh đoạt tài nguyên, trở mặt thành thù, chỗ nào cũng có.
Ngày mới vừa lên không bao lâu, Lâm Hữu đã rời khỏi dãy giả sơn, chạy ra bên ngoài.
Trung tâm chiến trường này qúa nguy hiểm, nơi nơi đều là ma thú cấp chín cấp SSS.
Ngày hôm qua vì sắc trời đã tối muộn, hắn mới lựa chọn qua đêm trong này.
Hiện giờ trời đã sáng, dĩ nhiên là không thể ở lâu.
Cho nên rất nhanh, Lâm Hữu đã mang theo đội ngũ binh chủng, một đường thật cẩn thận đi về trước, dạo bước trên mỗi một con đường bỏ hoang.
…..
- Tìm được hắn rồi!
Lúc này, trong một tòa đại viện nào đó trên chiến trường, một tên thủ hạ phụ trách điều tra theo dõi của Sở Chấn Nhạc bỗng nhiên hô to một tiếng.
- Tìm được rồi? Ở đâu?
Sở Chấn Nhạc nghe được âm thanh, từ phòng trong vội vàng chạy tới.
- Trung tâm chiến trường, hiện giờ hắn đang ở trung tâm chiến trường!
Tên lãnh chúa kia khiếp sợ nói.
Binh chủng của hắn ta là Hỏa Nhãn Thương Ưng, được xưng là binh chủng bay cao nhất trong hệ Dã Thú.
Không chỉ có năng lực điều tra rất mạnh, năng lực ẩn nấp cũng cực kỳ tuyệt vời.
Kể cả khi nó bay đến trung tâm chiến trường nơi có ma thú cấp SSS đi khắp nơi trên đất, cũng không dễ dàng bị phát hiện.
Ban đầu hắn ta chỉ ôm tâm tính tùy tiện điều tra thử một lần, kết quả không nghĩ tới, vừa vặn lại phát hiện Lâm Hữu đang chạy đi.
- Khu vực trung tâm ư?
Sở Chấn Nhạc nỉ non tự nói, chân mày dần dần nhíu lại:
- Không nghĩ tới hắn lại chạy đến nơi này.
- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có cần vào trong đó bao vây không?
Lãnh chúa khác không nhịn được hỏi.
Với bọn họ, uy hiếp của ma thú cấp SSS vẫn là cực kỳ lớn.
Dù sao binh chủng của bọn họ cũng không có phòng ngự biến thái như thực vật của Lâm Hữu, có thể cứng rắn chịu đánh.
- Đương nhiên cần phải đi!
Tia lạnh lẽo chợt lóe trong mắt Sở Chấn Nhạc:
- Tuyệt đối không để lộ bí mật của chúng ta, cho những người khác biết. Hơn nữa giữ lại gia hỏa kia, chắc chắn trong tương lai hắn sẽ trở thành họa lớn, vừa vặn có thể nương theo cơ hội lần này để diệt trừ hắn.
- Nhưng hắn có năng lực truyền tống mà? Nếu lại để hắn chạy thoát, chỉ sợ lần sau sẽ không dễ bắt đâu.
- Không sao cả, ta đã sớm chuẩn bị kế hoạch đối phó rồi.
Sở Chấn Nhạc khẽ cười một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận