Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 593: Leo Lên Vị Trí Số Một Bảng Xếp Hạng Cấp Tám Công Quốc Và Đế Quốc

Nhưng hiện tại tạm thời không cần chiến đấu, cho nên hắn sẽ không vội vã chiêu mộ binh chủng.
Lâm Hữu đóng giao diện, nhìn về phía kiện bảo vật chiến trường vừa được khen thưởng trong không gian cá nhân.
Chuyện khiến cho hắn mừng rỡ chính là, thứ đó lại là một viên Bảo Châu Tín Ngưỡng cao cấp, có thể trực tiếp tăng lên 1000 điểm tín ngưỡng!
Hắn lập tức lấy ra, khiến tín ngưỡng lực của hắn trực tiếp đạt tới hơn 3000 điểm.
Hiện giờ, hắn đã có Minh Chứng Bá Giả tăng lên tốc độ thu hoạch tín ngưỡng lực, chắc chắn không bao lâu sau hắn có thể vượt qua trình độ lão lãnh chúa.
Mà đúng lúc này, một tiếng nhắc nhở, đột nhiên vang lên trong đầu hắn.


Chúc mừng ký chủ, thành công đi lên vị trí số một bảng xếp hạng cấp tám của công quốc Đại Hoang...



Chúc mừng ký chủ, thành công đi lên vị trí số một bảng xếp hạng cấp tám đế quốc Thánh Diệu...

Âm thanh nhắc nhở hắn vừa leo lên đứng đầu bảng xếp hạng.
Có thể nói là ngoài dự đoán, cũng có thể nói là đã đoán trước từ lâu rồi.
Dựa vào thực lực tổng hợp lại hiện giờ của Lâm Hữu, đứng đầu bảng cấp tám là hoàn toàn không có vấn đề.
Chỉ ngoài dự đoán là cùng một lúc hắn đứng đầu cả hai bảng xếp hạng công quốc và đế quốc mà thôi.
Nhưng khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là, lần này hắn đứng đầu bảng lại không được khen thưởng vinh quang lãnh địa.
Chẳng lẽ vì tín ngưỡng cấp tám quá mức khổng lồ, cho nên không thể cung cấp tăng thêm?
Nếu thật sự là như vậy, thế thì hắn đã hiểu vì sao đám lãnh chúa đứng đầu bảng xếp hạng cấp sáu vẫn luôn không chịu tăng cấp.
- Quên đi, không có thì không có.
Dù sao hiện giờ hắn đã có Minh Chứng Bá Giả, với hắn, tăng phúc bảng xếp hạng và khen thưởng xếp hạng đã không còn bao nhiêu lực hấp dẫn.
Vừa lúc hiện giờ chính là lúc đám lãnh chúa mới quay về.
Không có bao nhiêu người chú ý tới sự biến hóa trên bảng xếp hạng, cho nên chuyện này cũng không tạo nên quá nhiều phản ứng.
- Các anh em, tất cả đều trở về chứ?
Lúc này, rốt cục đám lãnh chúa từ chiến trường trở về đã bắt đầu xuất hiện, khiến cho kênh công quốc yên lặng đã lâu lại trở nên náo nhiệt.
- Ha ha, đã trở về, cuối cùng cũng còn sống trở về.
- Đúng vậy, không chết là tốt rồi, lần này thu hoạch coi như không tồi.
- Ta cũng vậy, cướp được một kiện bảo vật chiến trường.
- Cướp được bảo vật? Ngưu nha người anh em.
- Ta xui xẻo muốn chết này, ta bị đưa đến chiến trường số mười, các loại đại lão biến thái đi đầy đường, thiếu chút nữa đã chết ở bên trong.
- Moá nó! Chiến trường số mười? Nghe nói bên trong mười chiến trường đứng đầu đều là các loại ma quỷ yêu nghiệt, vậy mà ngươi vẫn còn sống trở về?
Những người lên tiếng trên kênh, về cơ bản đều là lãnh chúa cấp sáu, cấp bảy.
Một là số lượng bọn họ nhiều.
Hai là lãnh chúa cấp cao đã sớm quen với chiến trường, không có nhiều cảm khái như vậy.
Chẳng qua hôm nay cũng có chút khác lạ.
Ngay khi đám lãnh chúa cấp tám vừa xem nhóm lãnh chúa cấp thấp gửi tin nhắn, vừa ấn mở bảng xếp hạng muốn nhìn trên bảng có mấy lãnh chúa hy sinh.
Đột nhiên tất cả đều sững sờ, vì không biết từ khi nào, vị trí số một trên bảng xếp hạng đã đổi người!
- Lâm Hữu?
Trong một lãnh địa thuộc lãnh thổ công quốc, cách Thành Hoàng Sa chừng 600 km, Tông Lỗi nhìn cái tên trên bảng xếp hạng, sắc mặt hắn trở nên ngạc nhiên nghi ngờ.
Hơn nữa, ngay sau khi hắn nhìn thấy phần đính kèm là ba chữ “Thành Hoàng Sa”, đôi con ngươi hơi hơi co rụt lại.
Lâm Hữu.
Thành Hoàng Sa.
Thật sự là người kia.
Điều này sao có thể!?
Không phải người kia mới lên cấp tám chưa đầy một tháng ư?
Trái tim Tông Lỗi kịch liệt nhảy lên, hơn nửa tháng trước, Lâm Hữu còn nhắn tin riêng hỏi hắn về chuyện cấp tám.
Hiện giờ, mới qua một chút xíu thời gian, đối phương đã trực tiếp xông lên vị trí đầu tiên trên bảng xếp hạng cấp tám của công quốc.
Mặc kệ tâm trí hắn kiên định cỡ nào, vẫn bị tin tức này làm cả kinh tới mức đầu ngón tay run rẩy.
Tiếp theo, dường như hắn nghĩ đến cái gì, đột nhiên ấn mở bảng xếp hạng cấp tám của đế quốc nhìn thoáng qua.
Giây tiếp theo, con ngươi của hắn lập tức co rút tới cực hạn.

Sự thay đổi trên bảng xếp hạng, cũng không tạo ra ảnh hưởng quá lớn, bởi vì trên kênh nói chuyện, có quá nhiều đề tài về Chiến Trường Vạn Giới.
Nhưng tin tức này lại nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn, trong đám lãnh chúa cấp tám của công quốc, thậm chí là đế quốc.
Tất cả lãnh chúa cấp tám biết chuyện này, đều thông qua tin nhắn riêng tư để bàn tán xôn xao, đồng thời ráo riết hỏi thăm tin tức về Lâm Hữu và thành Hoàng Sa.
Bởi vì bọn họ đều ngửi được một tia manh mối.
Chỉ sợ là bên trong công quốc Đại Hoang, đã xuất hiện một nhân vật ghê gớm.
Khi lúc trước khi Lâm Hữu đăng đỉnh cấp sáu bọn họ cũng sớm nghe thấy.
Nhưng cấp sáu chẳng là gì với bọn họ, cho nên chẳng ai để ý tới.
Mà hiện giờ lại khác, chỉ nửa năm ngắn ngủi, đối phương từ một lãnh chúa mới quật khởi đến trình độ đứng đầu cấp tám.
Thiên phú kinh người như thế, tương lai dĩ nhiên sẽ lên tới cấp chín.
Thậm chí hoàn toàn có khả năng sẽ đạt tới một bước mà tất cả các lãnh chúa đều tha thiết ước mơ, đó là trở thành vị quân vương của một quốc gia!
Nhân vật như thế, không thừa dịp hiện giờ kết giao, còn đợi đến khi nào?
Thậm chí có khá nhiều những lãnh chúa cấp tám của công quốc Đại Hoang, đã lên kế hoạch đi chào hỏi thành Hoàng Sa.
Ví dụ như Vương Sâm Đức, lãnh chúa thành Liệt Hỏa, nằm ở vùng đất trung tâm công quốc.
- Đi, gọi Mạc Duy đến thành Liệt Hỏa một chút, ta có việc muốn hỏi hắn.
Không cần đến một giờ, Mạc Duy đã đến.
Hắn là lãnh chúa cấp bảy ở xung quanh thành Liệt Hỏa, vẫn luôn là thuộc hạ làm việc cho Vương Sâm Đức.
Vốn dĩ hắn chỉ là một trong những lãnh chúa cấp bảy dưới trướng thành Liệt Hỏa, thân phận chẳng có gì đáng chú ý.
Nhưng trải qua một lần được Quốc Vương triệu kiến, còn ban thưởng, địa vị của hắn lập tức nước lên thì thuyền lên, được Vương Sâm Đức coi trọng.
Dù vậy, Mạc Duy vẫn có chút khẩn trương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận