Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1249: Binh Chủng Truyền Kỳ - Tế Tự Thần Thánh.

- Vậy quyết định là ngươi đi.
Ngón tay của Lâm Hữu hơi động, trực tiếp điểm mở chức năng Trói Buộc Linh Hồn.
Một giây sau, một giao diện lựa chọn binh chủng bắn ra, bày ra một loạt binh chủng mà hắn có, mười một Vương Tộc xếp ở vị trí phía trước nhất.


Xin hỏi ngài có muốn lựa chọn "Cổ Thụ Tôn Giả Thanh Cương" làm đối tượng Trói Buộc Linh Hồn Không?



Lựa chọn, sẽ thu hoạch được tất cả thuộc tính và kỹ năng của binh chủng.



Thay đổi cần hạch tâm của lãnh địa, đồng thời thanh toán Tinh Thạch Pháp Tắc tương đương với cấp bậc, mời lựa chọn cẩn thận.

- Xác định.
Lâm Hữu trả lời không chút do dự.
Sau đó một đạo ánh sáng xuất hiện, nối liền hắn và Thanh Cương đang ở bên ngoài quen thuộc hoàn cảnh với nhau.
Nhanh chóng ấn mở giao diện chơi người nhìn thoáng qua, quả nhiên dấu chấm hỏi phía trên đều biến thành cực kỳ giống với thuộc tính của Thanh Cương.
Lực lượng thể chất đạt tới 5,5 triệu, tinh thần và nhanh nhẹn 5,17 triệu, thanh kỹ năng cũng có thêm năm kỹ năng có thể dùng.
Nương theo đến, trên người bắt đầu thay đổi.
Bởi vì thuộc tính của Thanh Cương là lấy tốc độ và thể lực làm chuẩn, cho nên cường độ thân thể của hắn cũng được cường hóa theo, tinh thần và phản ứng cũng được tăng lên không ít.
- Rất tốt.
Lâm Hữu dùng sức nắm chặt hai tay, cảm nhận được lực lượng lần nữa trở về.
- Đi thôi, đi ra bên ngoài xem những ma thú kia hình dạng thế nào, Thanh Đằng và Truy Hồn lưu lại giữ nhà.
Triệu hoán một mảnh binh chủng truyền kỳ vào trong trang viên, hắn trực tiếp cưỡi trên lưng Tiềm Long, trong một hồi cuồng phong gào thét, trực tiếp bay ra xa thành Trấn Ma.
…….
Ngay khi Lâm Hữu ra ngoài thì trên quảng trường ở trung tâm thành Trấn Ma có một chiếc xe ngựa chầm chậm lái tới, dừng ở bên cạnh.
Bạch Lâm Tuyết cầm Tinh Thạch Pháp Tắc cấp 6 mới lấy được từ Bạch Thượng Đình, trong lòng có chút lo lắng đi xuống xe ngựa.
Lúc này, con mắt cô vẫn còn đỏ bừng, hình như vừa rồi đã khóc lớn một trận.
Cha mẹ nuôi của cô đi đến bên cạnh cô, cúi đầu thở dài.
- Đi thôi, cha con đã giúp con đả thông quan hệ, trước đó đã tuyên bố với bên ngoài là lúc ngươi thức tỉnh phạm sai lầm, để cho ngươi một lần nữa thức tỉnh.
Âm thanh của Lão Giang chậm rãi từ bên cạnh truyền đến.
Bởi vì Bạch Thượng Đình không thích hợp lộ diện ở đây cho nên đã bảo hắn tới thay.
- Không!
Bạch Lâm Tuyết quay đầu, có chút quật cường nhìn chăm chú lão Giang:
- Là ngài đã nuôi dưỡng ta thành người, dù như thế nào thì ngài vẫn mãi là cha ta!
Mặc dù tính tình của cô yếu đuối, nhưng lại rất xem trọng ân tình.
Cho dù cô sớm đã biết chuyện này, nhưng ân dưỡng dục nhiều năm như vậy, sao có thể nói buông xuống là buông xuống được.
Đây có lẽ là một lần cô cường ngạnh duy nhất từ trước đến giờ.
Lão Giang nghe cô nói như vậy thì cũng có chút động dung, hai mắt đẫm lệ liên tục gật đầu.
- Tốt, tốt, có câu nói này của con, ta cũng yên tâm rồi, nhanh đi thức tỉnh lại đi, ta chờ con trở nên nổi bật quay về đón ta nữa.
- Vâng.
Bạch Lâm Tuyết gật đầu thật mạnh, ánh mắt cô bỗng nhiên trở nên kiên định, đi về phía trong quảng trường.
Nhưng cô lại không chú ý tới, lúc này, hộp gỗ ở trong tay nàng đang phát ra một cỗ khí tức thánh khiết nhàn nhạt, dần dần dung nhập vào trong cơ thể của cô.
Đợi sau khi những người xếp hàng trước đó cơ bản thức tỉnh xong.
Trong một nơi hẻo lánh, nhân viên thức tỉnh đã được sắp xếp trước đó lập tức vẫy vẫy tay về phía bọn hắn.
- Là tiểu thư Bạch gia đúng không? Đứng ở trên đài đi.
Người kia cố ý nói nhỏ.
Mặc dù Bạch Thượng Đình đã phái người tản tin tức giả, người trên quảng trường cũng đổi thành một nhóm khác.
Nhưng loại chuyện này vẫn nên tận lực che giấu tai mắt người khác thì tốt hơn, tránh dẫn tới quá nhiều người chú ý, đôi với hắn hay đối với Lâm Hữu cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Hiển nhiên Bạch Lâm Tuyết cũng hiểu điểm này, quay đầu nhìn thoáng qua lão Giang, sau đó cô chậm rãi đi đến trên đài thức tỉnh đang bỏ trống ở một nơi hẻo lánh, khẩn trương nhắm mắt lại.
- Thả lỏng.
Thức tỉnh nhân viên nói nhỏ, sau đó quen thuộc thôi động trận pháp thức tỉnh, bắt đầu tiến hành thức tỉnh cho Bạch Lâm Tuyết.
Nhưng một giây sau, khi trận pháp vừa thắp sáng thì dị biến đột nhiên xuất hiện.
- Đùng!
Một luồng thánh quang chói mắt đột nhiên nổ tung ở trong trận pháp, bao phủ cả người Bạch Lâm Tuyết vào trong.
Thánh quang mênh mông hóa thành cột sáng phóng lên tận trời, nháy mắt chiếu sáng toàn bộ quảng trường.
Thậm chí người kia còn không kịp phản ứng thì ánh mắt mọi người mọi người trên đường phố xung quanh quảng trường đã bị hấp dẫn tới.
- Khí tức thật mạnh!
- Dị tượng thức tỉnh! Lại xuất hiện dị tượng thức tỉnh!
- Chẳng lẽ là thức tỉnh được binh chủng mạnh mẽ gì à?
- Mấy binh chủng cấp hiếm có vừa rồi cũng không khoa trương như vậy, đây tuyệt đối là binh chủng cấp Truyền Kỳ trở lên!
- Nhanh! Nhanh đi qua xem một chút!
Đối với loại thành thị xa xôi như thành Trấn Ma này thì ban đầu binh chủng cấp Truyền Kỳ đã cực kì hiếm thấy.
Càng quan trọng là, người thức tỉnh ra binh chủng cấp Truyền Kỳ sẽ có tỷ lệ rất lớn thức tỉnh năng lực xen lẫn, giống với lãnh chúa Vạn Giới rút thưởng lần đầu nhận được năng lực ngoài định mức.
Năng lực xen lẫn có mạnh có yếu.
Nhưng có thể xác định là, lãnh chúa thức tỉnh năng lực xen lẫn ít nhất đã có nhiều hơn lãnh chúa bình thường một thủ đoạn, xác suất mạnh lên cao hơn rất nhiều, tuyệt đối là đối tượng được các thế lực lớn tranh nhau mời chào.
Cho nên rất nhanh, thế lực lớn nhỏ trong thành đều phái người tới dò xét tình huống, xem có thể mời chào thiên tài hiếm có này tới hay không.
Mà lúc này, ở trong quảng trường.
Hai mắt của Bạch Lâm Tuyết đang nhắm nghiền, được thánh quang bọc vào, cả người cũng trở nên vô cùng thần thánh.
Ở sau lưng cô, hư ảnh thiên sứ một tay cầm quyền trượng chữa trị mở ra hai cánh, mảng lớn lông vũ màu trắng từ không trung bay xuống.


Chúc mừng ngài đã thức tỉnh thành công, thu hoạch được binh chủng ban đầu: Tế Tự Thần Thánh (Truyền Kỳ)



Thức tỉnh năng lực xen lẫn: Trái Tim Thánh Khiết (hiệu quả của tất cả kỹ năng trị liệu, phòng thủ tăng lên 50%, phạm vi tăng lên 50%, không thể chiêu mộ binh chủng công kích).

Bạch Lâm Tuyết nghe nhắc nhở trong đầu, mở to hai mắt, có chút không biết làm sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận