Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 762: Nhiệm Vụ Ẩn Giấu “Đâm Sau Lưng"



Đánh chết lãnh chúa cấp tám của vị diện khác, đạt được 670 ngàn ma năng, công huân chiến trường 1 điểm.



Đánh chết lãnh chúa cấp tám của vị diện khác, đạt được 330 ngàn ma năng, công huân chiến trường 1 điểm.



Đánh chết lãnh chúa cấp tám của vị diện khác, đạt được 580 ngàn ma năng, công huân chiến trường 1 điểm.


Liên tiếp năm thanh âm nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Hữu, khiến cho hắn không nhịn được sửng sốt một chút.
Đánh chết lãnh chúa cùng trận doanh chiến trường, cũng có thể đạt được công huân chiến trường?
Con mắt Lâm Hữu dần dần nheo lại, vẻ mặt hắn trở nên vi diệu.
Lúc ban đầu, trên nội dung nhắc nhở về quy tắc, hệ thống không hề nói rõ điểm này.
Trên phần giới thiệu về công huân chiến trường, cũng chỉ đánh dấu là - Có thể thu hoạch khi đánh chết kẻ địch chỉ định- mà thôi.
Hắn còn tưởng rằng, đây là một hồi đọ sức giữa vạn giới và đại lục Tuyên Cổ.
Kết quả là, hắn lại phát hiện bản thân mình nghĩ quá đơn giản rồi.
Lúc ban đầu, mọi người không biết quy tắc này còn được, ít nhất cả đám vẫn có thể tạm thời liên hợp vì nhiệm vụ chiến trường, trong trận doanh sẽ không xuất hiện mâu thuẫn quá lớn.
Nhưng thời gian đủ lâu lại khó nói.
Dù sao lòng người đều là tham lam.
Tới khi một đám người bắt đầu hiểu được quy tắc này, cũng chính là lúc hỗn loạn bắt đầu.
Hơn nữa hiện giờ tất cả lãnh chúa chỉ có một cứ điểm để tiếp tế tiếp viện, mâu thuẫn kia lại càng dễ trở nên gay gắt, thậm chí hoàn toàn có thể diễn biến thành một hồi tranh đấu hỗn loạn.
Quả nhiên Chiến Trường Số Một này…không đơn giản!
- Ta biết ngay mà, hệ thống không có lòng tốt đâu.
Lâm Hữu thầm mắng một tiếng, hắn lại nhìn về phía năm lãnh chúa đã biến thành thi thể.
Những người có thể đi vào nơi này, thực lực cũng không yếu.
Nhưng đáng tiếc chính là, bọn họ gặp phải Thanh Đằng còn chưa biến mất trạng thái Khát Máu Cuồng Loạn.
Hơn nữa còn ở bên trong sào huyệt chỉ có duy nhất một lối ra khiến cho bọn họ trở thành cá trong chậu, tất cả đều bị chém giết tại chỗ.
Duy nhất tiếc nuối chính là vừa bắt đầu vào chiến trường, ma năng trên người lãnh chúa cũng không nhiều, ma năng cộng cả năm người nhưng chỉ cung cấp cho hắn hơn hai triệu ma năng thôi.
Tính cả đám ma năng hắn nhận được suốt cả chặng đường săn giết ma thú, vừa vặn là 4 triệu, còn chưa đủ đổi một Bảo Châu Tín Ngưỡng.
May mắn công huân chiến trường đã tích lũy được 6 điểm rồi, coi như thu hoạch không nhỏ.
- Đi thôi, đến nơi khác nhìn thử.
Lâm Hữu nói một câu với đám thực vật bên người, rồi mang theo đội ngũ rời khỏi sào huyệt, tiếp tục thăm dò địa điểm khác.
Hiện giờ, ngoại trừ thu thập tài nguyên trao đổi, hắn còn có mục tiêu khác, đó là đánh chết càng nhiều ma thú lãnh chúa để kiếm được quyển trục thăng cấp binh chủng.
Bởi vì hắn còn thiếu 3 tấm quyển trục mới có thể nâng tất cả binh chủng Vương tộc lên tới cấp chín.
Mà quyển trục thăng cấp binh chủng chỉ xuất hiện bên trong Chiến Trường Vạn Giới.
Cho nên phải thừa dịp này, thu thập nhiều một chút.
Nếu không chỉ có thể lấy ra 100 viên tinh hoa lãnh địa cấp tám để thăng cấp binh chủng, làm vậy có chút lãng phí.
Mà ngay khi hắn không ngừng xâm nhập vào bên trong thành thị.
Ở mỗi một góc trên chiến trường, rất nhiều lãnh chúa còn chưa phát hiện phần ẩn giấu của quy tắc chiến trường nhưng tranh đấu đã bắt đầu xuất hiện thường xuyên, tràn ngập các nơi.
Nguyên nhân chỉ có một, vì tối đa hóa ích lợi, thậm chí còn có đội ngũ mấy giới vực liên hợp với nhau, lén lút săn giết lãnh chúa giới vực khác.
Khắp chiến trường nơi nơi đều là tiếng la giết và âm thanh chiến đấu. Bầu không khí tràn ngập một cỗ khí tức đậm đặc mùi khói thuốc súng.
Lúc này, ở một nơi nào đó không ai biết.
Một đội ngũ lãnh chúa vừa quét sạch sào huyệt ma thú, bỗng nhiên nhận được một tiếng nhắc nhở.


Chúc mừng ký chủ, phát động điều kiện ẩn giấu, kích hoạt nhiệm vụ chiến trường ẩn giấu Đâm Sau Lưng.



Trợ giúp đại lục Tuyên Cổ, phá hư cơ thạch bên trận doanh Vạn Giới, có thể đạt được khen thưởng giống nhau, xin hỏi có tiếp nhận hay không?

- Hả?
- Còn có nhiệm vụ ẩn giấu?
- Rất thú vị.
Khóe miệng gã đàn ông cầm đầu hơi hơi cong lên, ngón tay duỗi ra đặt lên lựa chọn xác nhận, rồi nhẹ nhàng ấn một cái.
Nhưng hắn lại không chú ý tới, ở một góc nào đó phía xa xa, có vài bóng đen vừa xoay người rời đi, biến mất trong bóng tối.
Mà lúc này những chuyện tương tự như vậy cũng đang lặng lẽ xảy ra ở mỗi một góc bên trên chiến trường.

Bên kia, Lâm Hữu không bị cuốn vào tranh đấu bên trong nhóm lãnh chúa.
Bởi vì lúc này hắn đã dần dần rời xa khu vực bên ngoài, nơi đang diễn ra tranh chấp kích liệt nhất, để đi vào những nơi sâu hơn.
Dọc theo đường đi, đám ma thú cấp chín hắn gặp được, cũng từ ban đầu là cấp F diễn biến thành cấp E, thực lực lại tăng lên.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng quá nhiều tới Lâm Hữu.
Dựa vào đám binh chủng có phòng ngự biến thái, hắn vẫn một đường đẩy ngang như trước, rửa sạch sẽ toàn bộ ma thú ven đường.
Mãi cho đến lúc hết nửa buổi chiều, hắn cũng thoát khỏi khu vực thành thị bên ngoài trận địa, đi đến bên ngoài khu rừng.
Nhìn kiểu gì cũng thấy phiến rừng rậm này là nơi mà ma thú hệ Thực Vật thường xuyên lui tới.
Nếu gặp phải ma thú lãnh chúa, nói không chừng còn có thể tuôn ra thứ mà hệ Thực Vật có thể sử dụng được.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Hữu lại lựa chọn tới nơi này trước.
Hắn dừng lại bên ngoài rừng tậm đơn giản tu bổ chỉnh sửa lại một phen rồi mang theo đại quân binh chủng chậm rãi đi vào, đồng thời âm thầm cảnh giác bốn phía.
Phiến rừng rậm này không lớn, nhưng diện tích lại có thể bao trùm vài khu phố.
Từng sợi dây leo thật lớn mọc hoang dại, cơ hồ đã phá hủy tất cả kiến trúc xung quanh.
Chỉ để lại mấy con đường đi thông vào trong, mơ hồ có thể nhìn thấy khoảng sâu thẳm ở phía cuối con đường và những bóng đen thường xuyên xuất hiện bên trong.
Lâm Hữu nhạy bén cảm nhận được.
Ngay khoảnh khắc hắn bước vào rừng rậm, dường như hắn đã bị cái gì đó theo dõi.
Cái loại cảm giác này không giống như bị ma thú nhìn chằm chằm, ngược lại càng giống như... Lãnh chúa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận