Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1196: Đại Chiến Ngày Đầu Tiên Trôi Qua.

Mà một tiếng rú thảm thê lương vừa rồi của Liệt Phong hấp dẫn tất cả ánh mắt của lãnh chúa cấp 11 xung quanh.
Sau khi thấy viên thần cách hệ Nguyên Tố sáng lóng lánh bảy màu trong tay hắn thì vẻ mặt đều biến sắc, từng người lộ ra biểu lộ tham lam.
- Đáng chết, Liệt Phong bị giết rồi!
- Rút!
Hai lãnh chúa đang kịch chiến với Bắc Đẩu và Bách Thú sợ hãi không thôi, thậm chí tận mắt nhìn thấy quá trình Liệt Phong bị chém giết.
Sau khi, bọn hắn thấy Lâm Hữu có thủ đoạn quỷ dị như vậy, nào còn dám ở lâu, sau khi đánh ra một chiêu đẩy lui Bắc Đẩu và Bách Thú thì lập tức suất lĩnh binh chủng của mình trốn về trong đại quân Liên Minh Giới Vực.
Hai người Bắc Đẩu cũng không truy kích mà dần di chuyển qua tụ hợp với Lâm Hữu.
- Thánh lão đệ, ngươi thật sự giết hắn rồi à?
Bách Thú kinh ngạc nói.
Hắn vô cùng rõ ràng tốc độ của lãnh chúa hệ Nguyên Tố Phong khủng bố đến mức nào, muốn chạy trốn căn bản không ai có thể ngăn cản được.
Nhưng hôm nay vẫn chết ở trong tay Lâm Hữu, làm cho hắn quả thực không ngờ đến:
- Rời khỏi đây trước rồi nói sau, nơi này rất không an toàn.
Bắc Đẩu nhìn thoáng qua những ánh mắt tham lam xung quanh, vội nói.
Thần cách hệ Nguyên Tố xuất hiện đã hấp dẫn những ánh mắt của tất cả lãnh chúa cấp 11, một chút không tốt, rất có thể bọn hắn sẽ phải gánh chịu vây công.
Lâm Hữu cũng biết không thể ở lâu, lập tức thu hồi thần cách, mang theo binh chủng rút lui trở về phương hướng hậu phương chiến tuyến Phản Liên Minh.
Mãi cho đến khi chạy đến hậu phương của đại quân, thoát khỏi cảm giác của những lãnh chúa kia khóa chặt, lúc này bọn hắn mới ngừng lại.
Sau một phen thương lượng, Bắc Đẩu và Bách Thú nhất trí cho rằng người là một mình Lâm Hữu chém giết, cho nên khối thần cách hệ Nguyên Tố này này thuộc về Lâm Hữu.
Nhưng Lâm Hữu cũng biết.
Nếu không có hai người bọn hắn hỗ trợ ngăn chặn đồng bạn của Liệt Phong thì hắn cũng không thể nào thành công chém giết dễ dàng như vậy, cuối cùng hắn cho mỗi người bọn hắn 100 ngàn mảnh vỡ quy tắc.
Sau này, hắn cũng chỉ có thể tìm lãnh chúa có dư thần cách để đổi.
- Trận chiến đấu này có lẽ sẽ kéo dài rất lâu, ta trước tiên cần phải trở về bổ sung binh chủng đã.
- Ta cũng muốn trở về một chuyến, vừa rồi tổn thất hơi nhiều binh chủng.
- Vậy thì tối nay chúng ta lại tụ hợp đi.
Sau khi từ biệt lẫn nhau, Bắc Đẩu và Bách Thú vội vã chạy về lãnh địa của mình.
Vì thuộc tính mạnh mẽ của binh chủng truyền kỳ và thiên phú phòng ngự của hệ Thực Vật nên Lâm Hữu không tổn thất bao nhiêu binh chủng, cho nên tạm thời không có về lãnh địa.
Sau khi nghỉ ngơi khôi phục một chút, hắn lại lần nữa gia nhập vào trong đại chiến, tìm kiếm mục tiêu động thủ kế tiếp.
Mà trận chiến tấn công hang ổ của Liên Minh Giới Vực này cũng cháy bỏng ngoài dự liệu.
Thời gian một ngày, chiến tuyến của bọn hắn cũng mới đẩy tới được mấy chục cây số mà thôi.
Không biết vì lưng tựa đại bản doanh hay vì lãnh chúa cấp cao tăng lên mà lần này cường độ phòng thủ của Liên Minh Giới Vực tăng lên rất nhiều.
Hai bên kịch chiến không ngừng, giết hô tiếng rung trời, ở trên mảnh đất màu đen này đánh cho ngươi tới ta đi, khó phân thắng bại.
Thậm chí ngay cả chiến đấu giữa nhóm Đại Đế cũng lâm vào giằng co, không có bao nhiêu tiến cảnh.
Hơn nữa điều làm cho Lâm Hữu vô cùng bất đắc dĩ là hắn với hai người Bắc Đẩu chạy tới thật vất vả lắm mới chém giết được một lãnh chúa lạc đàn thì rơi ra lại là thần cách đã bị sát khí chuyển hóa thành Hỗn Độn, căn bản không có cách nào hấp thu.
- Mẹ nó! Sao lại là thần cách Hỗn Độn chứ?
Bách Thú nhìn thần cách màu đen trước mắt, trực tiếp chửi tục một tiếng.
- Khó trách số lượng lãnh chúa cấp cao của bọn hắn thay đổi nhiều như vậy, có lẽ trong đó có rất nhiều đều là dùng thần cách Hỗn Độn mạnh mẽ thăng cấp đi lên.
Vẻ mặt Bắc Đẩu ngưng trọng nói.
- Không phải nói hấp thu thần cách Hỗn Độn lên tới cấp 11 sẽ phát điên à?
Lâm Hữu nghi ngờ nói.
Trước đó, có một lãnh chúa hấp thu thần cách Hỗn Độn lên tới cấp 11 phát điên, đến bây giờ, hắn cũng còn nhớ vô cùng rõ ràng, cho tới sau này cũng không có nhiều người nào dám hấp thu loại thần cách này nữa.
- Chuyện này ta cũng không rõ ràng.
Bắc Đẩu nghiêm túc lắc đầu.
- Nhưng có có thể chắc chắn là một chuyện, đó là quái vật phía sau Liên Minh Giới Vực có thể nắm giữ biện pháp để người hấp thu thần cách Hỗn Độn không phát điên.
- Như vậy à?
Lâm Hữu há to miệng, trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc.
Nếu quả thật như vậy thì chẳng phải bọn hắn sẽ có thể "sản xuất" rất nhiều lãnh chúa cấp cao à?
Khó trách nhóm Đại Đế lại vội vã tiến công như vậy, chỉ sợ có khả năng rất lớn cũng vì việc này.
Tuy nói thực lực của lãnh chúa dùng thần cách Hỗn Độn mạnh mẽ thăng cấp lên cơ bản đều là một hai khối thần cách, uy hiếp không lớn.
Nhưng số lượng hơn rất nhiều thì sẽ không phải đơn giản là uy hiếp nữa.
Thậm chí có khả năng sẽ quyết định vận mệnh của toàn bộ đại lục Vạn Giới!
Lâm Hữu không biết rằng, chuyện mà bọn hắn vừa suy đoán ra đã đúng tám chín phần mười so với chân tướng.
Mà ngay khi hai bên trận doanh đang đại chiến.
Dưới đáy phiến vực sâu sâu nhất trong Ma Nguyên Giới, sát khí điên cuồng phun trào, không ngừng lan tràn ra ngoài vực sâu, giống như từng đoàn từng đoàn ngọn lửa màu đen du động.
Sát khí màu đen tại xoay quanh một vòng trên bầu trời vực sâu, lại lần nữa chui vào trong vực sâu, hội tụ về phía một bóng người trẻ tuổi dưới đáy đang xếp bằng ở trong bộ xương khô, sát khí màu đen này không ngừng ngưng tụ ở trước người hắn.
Sau đó, một loạt tiếng tim đập quỷ dị, một khối thần cách Hỗn Độn lóng lánh ánh sáng màu đen dần dần ngưng tụ, chậm chạp rung động theo nhịp đập của trái tim.
Nếu như bây giờ Lâm Hữu ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra thân phận của người trước mắt này.
Chính là ký chủ của trái tim đã biến mất đã lâu, Phong Viêm!
Chỉ có điều khác với trước đó là, lúc này trừ chỗ ngực của hắn có trái tim lóe lên ánh sáng màu đỏ ra thì phía sau còn có một hư ảnh to lớn đang chậm rãi dung hợp với thân thể của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận