Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1209: Cơ Hội Đến.

- Thực lực của tên này quá mạnh!
- Mặc kệ những người khác, mau bỏ đi!
Hai người hoảng sợ, nào còn tâm tư ngoảnh đầu lại, như điên thuấn di trốn trở về phía chiến tuyến Liên Minh Giới Vực.
Nhưng không ngờ, lúc này một cỗ dao động vô hình đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ bọn hắn ở trong.
Thông Đạo Không Gian vừa mới mở ra đã lập tức bị phong tỏa, ngay cả không gian bốn phía cũng trở nên vững như thành đồng, không có cách nào sử dụng kỹ năng dịch chuyển.
Biến cố đột nhiên xuất hiện lập tức làm vẻ mặt của hai người đại biến.
Nhưng rất nhanh, bọn hắn đã kịp phản ứng, lập tức phát động kỹ năng bộc phát tăng tốc lướt ra ngoài.
Tốc độ nhanh chóng chỉ có thể nhìn thấy hai đạo tàn ảnh.
Chín khối thần cách hơi nhanh, bảy khối thần cách thì chậm hơn một chút.
- Thanh Cương!
Đúng lúc này, sau lưng truyền đến một tiếng hét lớn của Lâm Hữu.
Thanh Cương thu được mệnh lệnh phát động kỹ năng trọng lực trận.
Trong lúc đó, trọng lực trong phạm vi một cây số tăng lên gấp bội, hai người trên không trung không kịp phản ứng bị trấn áp rơi xuống đất, tốc độ nháy mắt chậm lại.
Mượn cơ hội này, Lâm Hữu và Vương tộc của hắn lần lượt đuổi tới, vây quanh hai người bọn hắn, triển khai vây công mãnh liệt.
Đối mặt với công kích cường hãn đến từ bốn phương tám hướng, hai người đành phải triệu hoán binh chủng còn sót lại gian nan chèo chống, trên người cũng dần dần xuất hiện vô số vết thương lớn nhỏ.
Xem ra tràn ngập nguy hiểm.
Vù!
Đột nhiên một tiếng xé gió vang lên.
Trong chiến tuyến Liên Minh Giới Vực từ xa có mấy đạo băng trùy lướt đi, trực tiếp khóa chặt Lâm Hữu.
Đồng thời mấy lãnh chúa khí thế không kém cũng thuấn di xuất hiện, nhanh chóng tới gần bên này.
- Dừng lại!
Lâm Hữu cắt một tiếng, lông mày hắn lập tức nhăn lại.
Trước đó, chiến đấu cũng vì như vậy nên mỗi khi đến thời điểm then chốt đều có người xuất hiện cứu viện, mới khiến cho hắn không thể đắc thủ được lần nào.
Hiện tại, hắn thật vất vả mới vây khốn được hai gia hỏa này, thành công vây khốn bọn hắn, há lại sẽ tuỳ tiện để đám gia hoả này tới quấy rối?
- Linh Tịch, Tiềm Long, Nấm Yêu Vương, đi ngăn chặn bọn hắn lại!
Hắn lắc mình một cái tránh đi băng trùy, hô to đối với nhóm Vương tộc bên cạnh.
- Yên tâm đi chủ nhân, tuyệt đối sẽ không để cho bọn hắn tới gần.
Một mảnh cuồng phong kịch liệt, Tiềm Long trực tiếp phóng lên tận trời, Nấm Yêu Vương chở theo quân đoàn cây nấm và Linh Tịch suất lĩnh quân đoàn Thực Vật cùng nhau nghênh đón mấy lãnh chúa đang chạy tới.
Mắt thấy thời gian duy trì Không Gian Hư Vô sắp trôi qua, trong lòng của Lâm Hữu khẽ động, Không Minh tung bay ở bên cạnh lần nữa phát động Không Gian Hư Vô, phong tỏa năng lực dịch chuyển trong phạm vi 1 cây số.
Sau đó, tiếp tục khởi xướng tiến công đối với hai lãnh chúa hệ Vong Linh kia.
Chiến trường này này chỉ có điểm này không tốt.
Khu vực không có hỏa diễm đốt cháy, Lâm Hữu sẽ không có cách nào phát động Huyễn Ảnh Hành Giả ổn định, để hiệu quả của kỹ năng duy trì vô hạn.
Mà binh chủng vì quy tắc hạn chế mà không thể công kích lãnh chúa, muốn chui lỗ thủng cũng không được.
Hiện tại, hắn và Không Minh đã dùng xong Không Gian Hư Vô, chỉ còn lại Hải Thị Thận Lâu chủ động bộc phát ra Phân Thân có thể lại nối tiếp một đợt kỹ năng này.
Nhất định phải giải quyết chiến đấu trong một phút mới được.
Nhìn thoáng qua bọn người Bắc Đẩu đang kịch chiến với lãnh chúa khác khác ở nơi xa, lực lượng quy tắc của Lâm Hữu bộc phát, trực tiếp phát động kỹ năng Ngắm Bắn Trí Mạng, ngọn lửa cùng với lưu quang mãnh liệt bắn về hướng lãnh chúa hệ Vong Linh bảy khối thần cách.
- Đáng chết!
Vẻ mặt của lãnh chúa hệ Vong Linh đột biến, hắn cảm nhận được uy hiếp tử vong từ đạo công kích này.
Gần như không chút do dự, thân thể nhanh chóng hư hóa thành trạng thái Linh Thể, để ngọn lửa lưu quang xuyên qua người hắn, ầm vang rơi vào mặt đất.
Kỹ năng hệ Oan Hồn à?
Lâm Hữu nhìn lãnh chúa hệ Vong Linh không bị ảnh hưởng chút nào, lông mày hắn nhíu lại.
Binh chủng Oan Hồn hiếm có của hệ Vong Linh đúng là có kỹ năng Hư Hóa miễn dịch sát thương vật lý.
Rất nhiều lãnh chúa loại hình vật lý rất không hi vọng gặp phải loại đồ chơi buồn nôn này.
Mà lúc này, mấy người Linh Tịch rời khỏi đội ngũ cũng đã cùng chạy tới chiến đấu với mấy lãnh chúa, không ngừng truyền đến trận trận gầm thét và tiếng nổ tung.
Hình như thực lực của đối phương không yếu, lại có thể dần dần bức lui ba đại Vương tộc còn có quân đoàn binh chủng truyền kỳ bọn hắn suất lĩnh trở về.
- Viện binh của chúng ta đến, ngươi không giết được chúng ta!
Lãnh chúa hệ Vong Linh nhìn thấy viện binh đuổi tới, đang ngăn cản công kích của đại quân Thực Vật phấn chấn không thôi.
Thừa dịp Lâm Hữu phân thần nhìn về hướng khác, đột nhiên hóa thành một sợi u hồn xuyên qua vòng vây của đại quân Thực Vật, nhanh chóng lướt về phía ngoài, muốn và chạy tới tụ hợp với mấy lãnh chúa.
Nhưng hắn lại không biết.
Lâm Hữu nhìn về phía một bên khác, khóe miệng của hắn đột nhiên lộ ra một vòng ý cười.
Hắn chờ chính là cơ hội này!
- Thôn Thiên!
Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, Thôn Thiên đang ra sức phun ra dịch axit, còn Cỏ Bốn Lá biến dị mở ra bốn cái miệng rộng, hút mạnh về phương hướng hai người biến mất, nháy mắt đã nuốt mất hiệu quả của kỹ năng Hư Hóa của bọn hắn, một lần nữa biến trở về trạng thái bản thể.
- Sao lại thế?
Hai lãnh chúa khiếp sợ trừng lớn hai mắt, khắp khuôn mặt bọn hắn không dám tin.
Sau đó, nét mặt của bọn hắn bỗng nhiên biến đổi, gần như không chút nghĩ ngợi nhanh chóng né qua bên cạnh.
- Đùng!
Rễ cây của Thanh Đằng khổng lồ đâm lên ngay vị trí bọn hắn đứng vừa rồi.
Cho dù bọn hắn trễ một bước nữa thì chỉ sợ đã bị Thanh Đằng trực tiếp xuyên thành xiên nướng.
Mà ngay khi hai người chuẩn bị tăng tốc chạy về hai phương hướng thì Lâm Hữu lại đột nhiên giải trừ Không Gian Hư Vô, dịch chuyển ra đến vị trí giữa hai người bọn hắn.
- Ông…
Một cỗ dao động quỷ dị đẩy ra, bao phủ hai người ở trong.
Vốn dĩ tốc độ còn nhanh đến mắt thường khó thấy bỗng nhiên trở nên chậm lại, chậm như một con ốc sên.
Không sai, chính là Pháp Tắc Thời Gian của Lâm Hữu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận