Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 454: Các Giới Tề Tụ (2)

Hắn chỉ suy đoán nó có liên quan tới tài nguyên của một thế giới, còn có thể ảnh hưởng tới tỷ lệ sinh ra cường giả thiên tài, và dễ dàng dựng dục hạng người có thiên phú tuyệt hảo.
Đây là một loại tích lũy trong thời gian dài, cũng không nhất định là lãnh chúa giới vực lớn sẽ mạnh hơn so với người cùng cấp.
Nhưng về số lượng lại chắc chắn nhiều hơn, trình độ tổng hợp lại cũng cao hơn mới đúng.
Hơn nữa Lâm Hữu cũng phát hiện ra một vấn đề, điều này giống như sự sắp xếp bố cục của các giới vực trong đấu trường này cũng dựa theo vị trí của từng giới vực.
Tương ứng với nó, ở nửa sân bên này, cơ hồ đều là lãnh chúa nhân tộc.
Nhưng vượt qua nửa sân bên kia, kéo dài tới phía đối diện, bắt đầu dần dần xuất hiện lãnh chúa bán nhân chủng, ví dụ như các loại Người Thú, Người Cá, Người Chim linh tinh.
Bộ phận nhỏ đằng sau cũng chính là phía đối diện với bọn họ.
Tất cả đều là các loại chủng tộc hiếm lạ mà cho tới bây giờ hắn vẫn chưa nhìn thấy.
Những tộc duy nhất mà Lâm Hữu nhận ra được chính là Naga tộc, Trùng tộc, Linh tộc. Mấy chủng tộc đó còn nằm trong phạm vi nhận thức của hắn.
Khó trách ở bên trong chủ vị diện Ma Thú hắn rất ít gặp phải lãnh chúa ngoài nhân tộc, hoá ra bởi vì giới vực cách nhau quá xa, không có cơ hội tiếp xúc.
- Má ơi! Ngươi mau nhìn đại lục Linh Thú phía đối diện, có mấy cô gái mèo!
- Còn có thế giới Yêu Tôn bên kia, nếu ta không nhìn nhầm, hình như có mấy tộc người có cánh đi?
- Bên kia cũng có mỹ nhân Người Rắn kìa, thật muốn bị cô gái đó quấn quanh.
- Người anh em, người không thể... Ít nhất cũng là...
- Tuy bây giờ tự do tìm bạn tình, nhưng ta đề nghị ngươi nên đi tìm bác sĩ.
- Chẳng lẽ không ai cảm thấy cô gái bạch tuộc bên kia càng đẹp mắt hơn sao?
-...
Bên cạnh truyền đến tiếng kinh hô và nghị luận của lãnh chúa khác, lập tức cắt ngang suy nghĩ của Lâm Hữu.
Thế nhưng những lời đám lãnh chúa ấy nói lại vẻ mặt hắn đầy hắc tuyến, hắn không dám nhìn thẳng.
Lại lập tức, bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói không hợp thời.
- U, không phải đại lục Nguyên Thủy toàn là rác rưởi sao? Sao hôm nay lại xuất hiện thành đống rồi?
Trong nháy mắt khi âm thanh này vang lên, đám người thế giới Nguyên Thủy lập tức trầm mặt xuống, nhìn về vị trí đại lục Nguyên Sát bên cạnh.
- Rác rưởi nơi nào tới mà trong miệng phun phân vậy?
Tính tình của Nghiêm Liệt nóng nảy, lập tức vạch đám người bên cạnh ra, đi vào nơi tiếp giáp giữa hai giới.
Chỉ thấy ở phía trước đội ngũ thế giới Nguyên Sát, một thanh niên tà mị có thân hình thon dài đang đứng nơi đó, khóe môi nhếch lên lộ ra vài phần châm chọc.
Phỏng chừng câu nói lúc này được phun ra từ miệng đối phương.
- Ta còn tưởng là ai chứ, hoá ra là thằng con hoang của Đông Ly Đại Đế? Làm sao, chủ thành vừa bị hủy, không có nơi đi vệ sinh nên chạy tới nơi này phun loạn hử?
Hai tay Nghiêm Liệt ôm ngực, vẻ mặt hắn khinh thường nhìn đối phương.
- Ngươi!
Sắc mặt thanh niên tà mị chợt cứng đờ, ánh mắt đối phương trở nên âm trầm.
Nhưng ngay lập tức, người này đã nghĩ đến cái gì rồi trực tiếp thay đổi một khuôn mặt tươi cười:
- Nghiêm Liệt, nghe nói ngươi vẫn luôn đi tìm em gái của mình, đến bây giờ vẫn chưa tìm được. Có lẽ cô ta đã bị người ta đùa chết ở nơi nào rồi?
- Ngươi! Nói! Cái! Gì!
Oanh!
Một cỗ sát khí đậm đặc đột nhiên bùng nổ trên người Nghiêm Liệt.
Trong ánh mắt xuất hiện cơn giận không thèm kiềm chế giống như hung thú viễn cổ khát máu.
Dù đã hai lần gặp mặt nhưng Lâm Hữu lại không dự đoán được, Nghiêm Liệt với tính tình tùy tiện kia cũng có khi tức giận.
Uy thế khủng bố này, dù là nhóm lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy bên cạnh, cũng bị kinh hãi lùi lại đằng sau, không dám tới gần.
- Nghiêm Liệt, được rồi, đừng chấp nhặt với loại người như thế.
May mắn lúc này, Tư Đồ Kiếm đi lên giữ chặt Nghiêm Liệt lại.
Nghiêm Liệt đang rơi vào trạng thái bùng nổ cũng lập tức ẩn giấu khí tức, hừ lạnh một tiếng.
- Ngao Văn Vũ, mong ngươi đừng gặp phải ta!
- Tùy thời phụng bồi!
Nói xong, hai người đều tự lui về đều đội ngũ của mình, không thèm để ý tới đối phương nữa.
Ánh mắt Lâm Hữu khẽ nhúc nhích.
Ngao Văn Vũ.
Hóa ra Đông Ly Đại Đế họ Ngao.
Ngao Đông Ly, quả nhiên có một chút khí thế.
Đông Ly Đại Đế là một vị Đại Đế của thế giới Nguyên Sát đóng ở gần biên giới đại lục Nguyên Thủy bọn họ nhất, thực lực chắc chắn không thể nghi ngờ.
Nếu không đâu thể trấn thủ một phương, ngăn cản bọn họ xâm lấn.
Mà Lâm Hữu không biết chính là ngay khi lực chú ý của hắn đang đặt ở đại lục Nguyên Sát bên này.
Thì từ bên thế giới Vô Vọng bên kia, một đôi mắt cũng đang nhìn chằm chằm theo dõi hắn.
- Là hắn!
Ở đài cao tít ngoài rìa, sắc mặt Lý Niên trở nên âm hàn. Hắn gắt gao nhìn chăm chú vào Lâm Hữu đang đưa lưng về phía hắn.
Kể cả khi không nhìn thấy thẳng mặt, hắn vẫn có thể nhận ra Lâm Hữu, nhận ra người suýt chút nữa thì lấy mạng hắn.
Ngay cả hai người Tô Ngọc Kiều bên cạnh hắn, cũng bị hấp dẫn đi tới, lộ vẻ mặt kinh ngạc.
- Không nghĩ tới bọn họ cũng đến đây, xem ra chúng ta phải cẩn thận hơn một chút mới được.
- Hiện tại, nói chuyện này còn quá sớm, chúng ta vẫn chưa biết tình huống của bí cảnh này.
Quả thật rất nhiều lãnh chúa tới đây, đều vì nghe được trong lời nhắc nhở có bảo vật ban thưởng.
Nhưng cụ thể phải làm như thế nào mới đạt được và làm như thế nào mới vượt được bí cảnh này thì chẳng ai hay biết.
Kể cả đám lãnh chúa từng vượt bí cảnh cỡ lớn, hai mắt cũng đen thui, bởi vì bí cảnh này hoàn toàn khác những bí cảnh bọn họ từng tham gia.
Cho nên rất nhanh, những lời bàn tán của nhóm lãnh chúa dần dần biến thành nghi vấn. Lúc này, các lãnh chúa trên đài cao cũng càng ngày càng nhiều.
Chẳng qua kỳ quái chính là tất cả những người vào đây đều là lãnh chúa cấp bảy.
Hình như lãnh chúa cấp tám không thể tiến vào nơi này.
Mà nửa giờ sau, khi số lượng lãnh chúa đạt tới giới hạn nhất định, rút cuộc cửa vào phía trên thông đạo cũng ầm ầm hạ xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận