Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 857: Chiến Đấu Kịch Liệt (1)

Đây cũng là khái niệm cấp bậc áp chế mà mọi người thường nói.
Điều khiến Lâm Hữu không nghĩ tới chính là, hiệu quả áp chế của cấp mười với cấp chín lại lợi hại như vậy, thậm chí tỷ lệ phát động 40% cũng bị cắt giảm đến trình độ gần như 0%.
May mắn.
Sau khi đợt công kích thứ hai qua đi, cũng có một đường kiếm khí thành công phát động hiệu quả Cắt Ngang, trực tiếp gián đoạn kỹ năng Lôi Điện của Lôi Lang Vương.
Nhìn lại binh chủng của hắn, trực tiếp tổn thất hơn hai trăm con, quả thực khủng bố!
Chuyện này cũng khiến Lâm Hữu càng thêm kiên định với ý định tạm thời không cho Thanh Đằng bùng nổ, cứ lấy binh chủng bình thường tới tiêu hao thể lực của Lôi Lang Vương trước thì hơn.
- Tiếp tục tiến công!
Hắn lại ra lệnh một tiếng, đám binh chủng còn lại tiếp tục bùng nổ, khởi xướng công kích mãnh liệt về phía Lôi Lang Vương.
Cộng thêm mấy binh chủng vương tộc, trổ hết các loại thủ đoạn, một đám kỹ năng như không cần tiền tập trung lên người Lôi Lang Vương, tạo thành một đợt điên cuồng bùng nổ.
Lôi Lang Vương rống giận liên tục, qua lại xung đột khắp nơi giữa vòng vây, mỗi một lần móng vuốt sắc bén và hàm răng cắn xé hạ xuống, đều sẽ có một mảng lớn binh chủng chết đi.
Lâm Hữu đang ở bên ngoài vòng vây, vừa chỉ huy vừa vận dụng lực lượng quy tắc tiến hành công kích viễn trình, cũng thường xuyên phát động hiệu quả đóng băng của trang bị cấp mười, hạn chế hành động củaLôi Lang Vương.
Nhưng thân thể con sói kia có sám sét vờn quanh, hiệu quả đóng băng mang tới ảnh hưởng cực kỳ bé nhỏ với nó, chỉ có thể gây ra tác dụng kiềm chế mà thôi, thậm chí không Cắt Ngang nổi kỹ năng.
Chỉ hai phút thời gian, binh chủng thực vật của Lâm Hữu đã tổn thất gần một nửa nhưng Lôi Lang Vương chỉ bị một chút vết thương nhẹ mà thôi, có thể nói là thảm thiết vô cùng.
- Rống!!
Bỗng nhiên, nó phát ra một tiếng rống giận kinh thiên.
Tia sét bốn phía thân thể đột nhiên tăng vọt, hóa thành một cột sáng thẳng tắp dung nhập vào hư không.
Không trung vốn đang bình tĩnh, cuồng phong bắt đầu gào thét, mảng lớn mây đen điên cuồng hội tụ lại.
Đồng thời còn cùng với chớp vang sấm giật, khiến cả tầng mây đều bốc lên một mảnh điện quang khủng bố.
Đây là…
Kỹ năng Lôi Đình Phong Bạo của Lôi Lang Vương!
Lâm Hữu thấy tình cảnh như vậy, lập tức run sợ.
Nhưng không chờ hắn phản ứng, trong một đợt chớp vang sấm giật ngay trên phiến mây đen kia, một mảnh những tia chớp khủng bố chi chít đã đánh xuống, bao phủ đại quân thực vật ở bên trong.
Trong đó có vài tia chớp thô to như thùng nước, lại ầm ầm hạ xuống vị trí của hắn.
Hắn chỉ kịp phát động kỹ năng cường hóa thân thể của cỏ bốn lá, đã trực tiếp bị tia chớp bổ trúng đùi, cả người như vải rách bay ra bên ngoài.
- A tê!
Lâm Hữu hít thật sâu một hơi khí lạnh, gian nan bò dậy từ trên mặt đất.
Chỉ cảm thấy một cơn đau nhức lấy đùi làm trung tâm, nhanh chóng lan tràn khắp thân thể, khiến cho ngũ tạng trên người hắn run lên, suýt nữa đã không thể động đậy.
Mắt thấy lôi điện dầy đặc bốn phía, không ngừng có binh chủng bị bổ trúng bỏ mình, hắn cố nén đau nhức, phóng cho chính mình một tia trị liệu thuật.
Sau đó tâm niệm vừa động, Thành Lũy Quả Hạch phân tán ở mỗi một góc trong đội ngũ trực tiếp phát động công kích hấp thu.
Một luồng dao động vô hình đẩy ra, trực tiếp tụ tập tất cả những tia lôi điện rơi xuống đến trên người mình.
Đồng thời, Rêu Cộng Sinh trên người chúng nó cũng phát động hiệu quả bí bảo Bỏ Hết Vào Một Giỏ.
Dưới hai loại hiệu quả gia trì, rốt cuộc thể chất của Thành Lũy Quả Hạch cũng phá tan 50 ngàn, cộng thêm 50% hiệu quả giảm thương, đã miễn cưỡng chống đỡ được chuỗi công kích dày đặc này.
- Mau! Mau trị liệu!
Lâm Hữu mừng rỡ hô to, lập tức phát động Màn Che Sinh Mệnh, màn hào quang màu xanh lá tràn đầy khí tức sinh mệnh khuếch tán ra ngoài, nương theo cơ hội này tiến hành trị liệu cho những binh chủng trọng thương kia.
Đợi cho đến khi Lôi Đình Phong Bạo dần dần yếu bớt, hắn dứt khoát lấy ra đạo cụ hiếm cất giữ đã lâu từ trong không gian cá nhân, Chúng Thần Thiên Sứ Cầu Nguyện.
Sau đó, hắn giơ lên cao trên đỉnh đầu, bộc phát ra một mảnh thánh quang chói mắt, hồi sinh toàn bộ những binh chủng đã chết kia.
Không còn cách nào khác, lấy số lượng binh chủng hiện tại còn chưa đến một nửa lúc ban đầu của hắn, đừng nói tới chuyện tiêu hao thể lực của Lôi Lang Vương, muốn hạn chế hành động của nó cũng không làm được.
Để thành công đánh chết ma thú cấp mười, hắn chỉ có thể dùng loại chiến thuật biển người này bất kể tổn thất, mới có hy vọng chiến thắng.
Nhưng chuyện khiến cho Lâm Hữu trăm triệu lần không nghĩ tới chính là.
Bởi vì phiến thánh quang này, lại khiến lực chú ý của Lôi Lang Vương rơi xuống trên người hắn. Chỉ thấy nó nổi giận gầm lên một tiếng, xé mở vòng vây của nhóm thực vật, xông thẳng về phía Lâm Hữu.
Phản ứng đầu tiên của hắn là kinh hoảng, nhưng rất nhanh hắn đã chuyển sang mừng rỡ, bởi vì hắn vừa phát hiện, sau khi Lôi Lang Vương phát động kỹ năng Lôi Đình Phong Bạo, hình như tốc độ của nó đã chậm hơn vừa rồi rất nhiều.
Không còn là một mảnh tàn ảnh mắt thường không thấy rõ nữa.
Nó bắt đầu yếu ớt rồi!
Lâm Hữu nhanh chóng vực dậy tinh thần, lấy bản thân làm mồi, lắc mình một cái né tránh Lôi Lang Vương lao tới.
Nó vồ hụt vừa định tiếp tục truy kích, nhưng mặt đất dưới lòng bàn chân lại rầm một tiếng, mảng lớn dây leo lao ra, trực tiếp bò lên bốn chân và thân thể của nó, sau đó điên cuồng rót nọc độc vào trong cơ thể nó.
- Rống!!
Lôi Lang Vương bùng nổ lôi đình quanh thân, cứng rắn xé đứt toàn bộ dây leo trên người, lại quét ngang một cái chụp chết một loạt binh chủng ngăn ở phía trước, mắt thấy nó lại tiếp tục lao tới Lâm Hữu.
Thân thể khổng lồ kia mang đến cảm giác áp bách, khiến cho tim Lâm Hữu đập nhanh không thôi.
Hắn vội vàng thúc giục lực lượng quy tắc, các loại kỹ năng gia trì bản thân, bằng vào phản ứng, không ngừng tránh đi công kích của vua sói.
Một chuỗi những hành động né tránh cực kỳ nguy hiểm đã qua đi, rốt cuộc hắn cũng bắt lấy cơ hội phát động kỹ năng Ảnh Sát, hóa thành tàn ảnh thuấn di đến phía sau Lôi Lang Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận