Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 555: Lật Ngược Tình Thế

Đây thật sự là thực lực mà lãnh chúa cấp tám nên có?
Không phải bọn họ đang chống lại lãnh chúa cấp chín ư?
Mấy người đang mải suy nghĩ.
Cuối cùng, hiệu quả của Rào Thét Dã Man cũng hết hiệu lực, khí thế trên người tất cả thực vật chợt giảm xuống, một lần nữa khôi phục đến trình độ ban đầu.
- Khí thế của đám thực vật yếu rồi!
Tinh thần của năm lãnh chúa kia vui mừng lên, cuối cùng cũng hung hăng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn may, năng lực bùng nổ này có thời gian duy trì.
Nếu vẫn luôn liên tục như vậy, bọn họ chỉ biết nhấc chân chạy trối chết.
- Cơ hội tốt!
- Toàn lực tiến công cho ta!
- Giết đám thực vật này!
Bọn họ có đông nhân số, tự nhiên binh chủng cũng có nhiều tăng phúc.
Rít Gào Dã Man của Lâm Hữu đi qua, hiệu quả kĩ năng bạo phát của bọn họ vẫn còn.
Này lên kia xuống, lập tức khiến sĩ khí của bọn họ tăng mạnh, trực tiếp thổi lên kèn phản công.
Thậm chí có khá nhiều binh chủng nhanh nhẹn cao vòng qua quân đoàn cổ thụ, tập kích về lãnh chúa Lâm Hữu.
Lại không biết, khóe miệng Lâm Hữu ở trong thực vật đội ngũ, đột nhiên lại hiện lên một nụ cười quỷ dị.
Hắn chờ chính là giờ khắc này.
Phanh!
Một tiếng chấn động.
Một góc khác trong đại quân thực vật có hỏa diễm nổ tung.
Thừa dịp lực chú ý của mấy lãnh chúa đều bị hắn hấp dẫn.
Đại Pháo vẫn luôn ẩn nấp chờ phát động, cuối cùng cũng ra tay, dựa vào kỹ năng triệt tiêu âm thanh của Cỏ Đèn Lồng, bắn ra một viên đạn với long viêm vờn quanh, bay vút về phía lãnh chúa hệ dã thú ở gần nó nhất.
Vừa rồi Lâm Hữu đã quan sát kỹ.
Binh chủng của lãnh chúa dã thú kia, cung cấp cường hóa tầm mắt cho lãnh chúa khác, bởi vậy bọn họ có thể tập trung vào hắn trong hoàn cảnh nồng đậm tử khí ở đây.
Mà hắn lại vì thị lực bị hạn chế, chỉ có thể phòng thủ bị động, có loại cảm giác bó tay bó chân.
Nếu giết rơi “Con mắt” này, điều kiện của hai bên sẽ ngang bằng nhau.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Mới trong nháy mắt, viên đạn ẩn chứa khủng bố uy thế kia đã xẹt qua khe hở giữa đám binh chủng, bắn thẳng tắp về phía lãnh chúa dã thú.
- Cái gì?
Lãnh chúa Dã Thú kia không hổ là cấp tám, phản ứng cực nhanh, hắn ta lập tức cảm ứng được một kích chắn chắc phải chết này.
Nhưng căn bản không kịp kêu binh chủng quay về phòng thủ, chỉ có thể trực tiếp vận dụng kỹ năng bảo mệnh, một kỹ năng lãnh địa cho phép chính mình có 3 giây vô địch.
Nhưng ngay sau đó, khi kỹ năng của hắn ta vừa phát động.
Thôn Thiên ở trong đội ngũ thực vật xa xa đột nhiên hé miệng một cái, phát động kỹ năng Cắn Nuốt.
Kết quả là trong nháy mắt, khi tầng sóng gợn vô hình vừa ngưng tụ trên người hắn ta, chợt hóa thành một cỗ năng lượng, dung nhập vào trong miệng Thôn Thiên.
- Không!!
Lãnh chúa Dã Thú kia hoảng sợ hô to.
Âm thanh tiếp theo đột nhiên ngưng bặt trong miệng.
Bởi vì bên trên ngực hắn ta, đã bị viên đạn vừa bay vút đến nổ tung thành một lỗ máu, trực tiếp đục lỗ trái tim!
Mà toàn bộ binh chủng Dã Thú bên người hắn ta, đều mất mạng theo, khiến hiệu quả cường hóa tầm mắt mất đi hiệu lực trong nháy mắt.


Đánh chết lãnh chúa cấp tám của vị diện khác, đạt được 30,26 triệu ma năng, tinh hoa lãnh địa cấp tám x1

- Khương Ninh!
Bốn người còn lại kinh hoàng la lên, sắc mặt bọn hắn biến đổi điên cuồng.
Mọi chuyện diễn ra quá mức đột ngột.
Một giây trước bọn họ vừa chuẩn bị phản công toàn diện, giây tiếp theo đã chết một đồng bạn.
Lập tức làm trong lòng bọn họ nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn.
Gia hỏa kia, lại ngang nhiên ra tay ngay khi bọn họ lơi lỏng nhất, lại cất giấu thủ đoạn khủng bố như vậy, trực tiếp miểu sát một lãnh chúa cấp tám có kỹ năng bảo mệnh.
-Trốn!
- Mau trốn đi!
Sau đó, bọn họ lập tức hiểu ra, đám người mình đã gặp phải tồn tại không nên dây vào, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Bên trong chiến trường cấp tám lần này, lại có lãnh chúa yêu nghiệt như thế!
Đến đây, ai còn lòng ham chiến nữa, chỉ biết vội vàng dẫn binh chủng chạy khắp bốn phía.
Hành động chạy trốn cực kỳ quả quyết, cùng với hành động điên cuồng tiến công vừa rồi như hai người khác nhau, đảo mắt một cái đã đi mất dạng.
Lâm Hữu không truy kích bọn họ, vì lãnh chúa cấp tám một lòng muốn chạy trốn, không dễ dàng đuổi theo.
Hơn nữa tử khí lượn lờ chung quanh, nguy hiểm không biết, không nên chạy loạn thì tốt hơn, có thể thành công đánh chết một tên đã cực kỳ không tồi.
Cũng may có Đại Pháo và Thôn Thiên phối hợp.
Nếu không bị đối phương dùng được thủ đoạn bảo mệnh, hắn cũng không nhất định có thể làm được một kích miểu sát.
Hơn 30 triệu ma năng, trực tiếp khiến ma năng của hắn tăng lên gấp đôi, đạt tới hơn 63 triệu, thu hoạch này quá dày.
Xem ra trước khi mấy người này gặp phải hắn, đã đánh chết không ít lãnh chúa rồi.
Bây giờ, lại không công làm lợi cho hắn.
Lâm Hữu hít sâu một hơi, ấn mở xếp hạng nhìn thoáng qua, lúc này hắn trực tiếp vọt tới vị trí thứ bảy trên Bảng Ma Năng.
Mà số một Mễ Già Nhĩ, đã tăng tới hơn 80 triệu.
- Cũng không tệ lắm, thu đội!
Lâm Hữu la lên một tiếng với đám thực vật khuếch tán ra ngoài, triệu hồi toàn bộ chúng nó tới bên người.
Sau khi hắn nghỉ ngơi chỉnh đốn tại chỗ, bắt đầu tiếp tục mang đội xâm nhập di tích bên trong.
Nửa giờ sau, hắn cũng đi vào gần một cái Mộ Kiếm thật lớn.
Mà khiến cho hắn cực kỳ kinh ngạc chính là, lúc này ở bốn phía Mộ Kiếm, đã có không ít lãnh chúa tới từ giới vực khác tụ tập, tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ, đề phòng giùm nhau.
Xem ra đều là người từ các phương vị khác tiến vào, không bị năm người kia phục kích.
Lâm Hữu xuất hiện, khiến cho nhóm lãnh chúa chú ý, bọn họ đều hướng ánh mắt về hắn.
Sau khi nhìn thấy hắn chỉ đi một mình, một bộ phận người bắt đầu lộ ra sắc mặt không tốt.
Dù sao bên trong chiến trường cũng có kênh nói chuyện, thực dễ dàng tìm được đồng bạn cùng giới vực, lãnh chúa lẻ loi như hắn cũng không nhiều, chớ đừng nói là một mình chạy đến loại khu vực kiểu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận