Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 734: Sa Mạc Dị Biến

Không biết vì sao, ngay khi nghe được Ngụy Cương báo cáo, hắn lại không tự chủ được, nhớ tới hư ảnh thân thể mới nhìn thấy trong Rừng Ác Mộng kia.
- Đúng vậy, ma thú không chỉ mạnh mẽ hơn, cả số lượng cũng đông hơn nhiều, hôm nay còn xuất hiện hai, ba đợt thú triều từ sa mạc tràn tới, ban đầu công sự phòng ngự của đồn biên phòng có chút không đủ, cho nên ta đang thương lượng chuyện xây dựng thêm cùng Tiết tổng quản.
- Xây dựng thêm ư?
Lâm Hữu nỉ non tự nói, sau đó hắn không khỏi nhìn về phía đồn biên phòng có tác dụng phòng thủ thú triều được dựng bên ngoài rừng rậm. Nơi này chỉ là những tấm gỗ được sắp xếp theo chỉnh tề và khung hàng rào mà thôi, quả thật có chút đơn sơ.
Ở bên ngoài đồn biên phòng, đang có không ít tu luyện giả đang xử lý thi thể ma thú đầy đất.
Chắc nơi này vừa trải qua thú triều trùng kích, thoạt nhìn số lượng nhiều hơn ban đầu một chút.
Nếu ngồi yên không lý đến, chỉ sợ lực lượng bảo vệ thành Hoàng Sa khó có thể chống đỡ, sẽ xuất hiện thương vong tổn thất.
Lỡ như khi hắn không ở đây, ma thú công phá vọt vào bên trong nội thành rồi phá hư bốn phía, lúc ấy tổn thất sẽ lớn hơn nhiều lắm.
Thậm chí còn có thể trực tiếp ảnh hưởng đến tốc độ thu hoạch tín ngưỡng lực của hắn.
Chuyện này không thể được.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nếu như vậy, cứ trì hoãn chuyện xây dựng thêm nội thành đi, triệu tập một bộ phận nhân thủ tới, xây dựng một đồn biên phòng và tường thành mới ở bên ngoài này, liên tiếp đến dãy núi bên kia.
- Ý của lãnh chúa đại nhân là muốn hoàn toàn ngăn cách thành Hoàng Sa và sa mạc, rồi chỉ phòng thủ tường thành thôi?
Tiết Trường Quý kinh ngạc nói.
Lượng công việc của quá trình xây dựng một bức tường thành từ nơi này liên tiếp đến dãy núi, là cực kỳ lớn, sẽ hao phí nhân lực vật lực khổng lồ, có thể nói là nhiều hơn xây dựng nội thành.
Hơn nữa trên phương diện lựa chọn tài liệu phòng ngự và khí giới nhất thiết không được qua loa, dù sao nơi này cũng là khu vực tuyến đầu dùng để chống đỡ thú triều.
- Đúng, lúc trước phạm vi nội thành nhỏ, vẫn luôn dựa vào nhân lực và khí cụ phụ trợ để ngăn cản thú triều. Bây giờ lại khác, phạm vi nội thành và dân cư tăng quá nhanh, không thể áp dụng biện pháp trước đó nữa. Ta sẽ tiếp tục rót chừng 50 triệu vào vốn lưu động, cộng thêm 30 triệu vốn có, chắc cũng đủ để mua tài liệu và chiêu mộ nhân thủ rồi.
Lâm Hữu kiếm nhiều ma năng như vậy, ngoại trừ tăng lên thực lực của mình còn muốn dùng để phát triển lãnh địa thật nhanh.
Cho nên hắn sẽ không keo kiệt chi dùng vào phương diện này, trực tiếp ấn mở giao diện lãnh địa, rót 50 triệu ma năng vào tài chính của thành Hoàng Sa.
Có lẽ đây được coi là một trong những ưu thế của hắn.
Sở hữu rất nhiều tài nguyên để xây dựng lãnh địa.
Ít nhất trên phương diện phát triển lãnh địa, hắn tự nhận là không thua bất kỳ lãnh chúa cấp tám nào.
- Đúng rồi.
Tiếp theo, Lâm Hữu nghĩ đến cái gì, bàn tay to vung lên, tài liệu xếp thành núi nhỏ xuất hiện bên trên đất trống.
- Tài liệu cấp chín này ngươi cầm đi nhờ người lùn tạo ra trang bị, rồi dùng nó tăng lên một chút thực lực cho đội hộ vệ.
- Cấp chín!
Con mắt Ngụy Cương đột nhiên trừng lớn, hắn nhìn chằm chằm vào một đống tài liệu trước mặt.
Số lượng quá mức khổng lồ, hoàn toàn có thể tạo ra mấy chục bộ trang bị cấp chín.
- Này…Này… Thật sự cho chúng ta?
Ngụy Cương không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
Tiết Trường Quý đứng bên cạnh nghe vậy, cũng cực kỳ khiếp sợ.
Lãnh chúa đại nhân của bọn họ lại đánh chết nhiều ma thú cấp chín như vậy?
- Đương nhiên là cho các ngươi, tự ngươi nhìn rồi sắp xếp đi, nhớ kỹ là nhất định phải cho người tin tường được.
Lâm Hữu dặn dò.
- Lãnh chúa đại nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ làm tốt!
Ngụy Cương chấn động tinh thần, vội vàng trả lời.
- Được rồi, đều làm việc đi, ta ra xem tình huống bên ngoài.
Lâm Hữu không nói thêm gì nữa, trực tiếp triệu hồi Rồng Yêu Đế ra rồi trong ở một đợt cuồng phong gào thét hắn rời khỏi đồn biên phòng, bay vào chỗ sâu trong sa mạc.
Thân hình khổng lồ kia, lập tức khiến đám người đi đường phụ cận kinh hô một mảnh.
- Cung tiễn lãnh chúa đại nhân!
Tiếng hô to của Tiết Trường Quý và Ngụy Cương quẩn quanh đồn biên phòng, hai người đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng Lâm Hữu rời đi.
Lúc này, tốc độ của Rồng Yêu Đế đã khác hoàn toàn trước kia.
Tốc độ của nó cực nhanh, đảo mắt một cái đã vọt tới sa mạc bên ngoài, ném thành Hoàng Sa lại đằng sau.
- Tăng tốc độ!
Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, Rồng Yêu Đế trực tiếp phát động kỹ năng Tật Ảnh, tốc độ đột nhiên tăng lên.
Ngay sau đó, hiệu quả của bí bảo Tinh Linh Gió phát động, cả thân thể khổng lồ của Rồng Yêu Đế bắt đầu hóa thành hư ảo, thậm chí cả thân thể của Lâm Hữu trên lưng nó, cũng vặn vẹo một đợt.
- Đây là… Hiệu quả tác dụng với người cưỡi?
Lâm Hữu kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới hiệu quả né tránh công kích của bí bảo mới này còn tác dụng lên cả người cưỡi?
Từ nay về sau, khi hắn cưỡi Rồng Yêu Đế gia tốc chạy trối chết, lại có 40% tỷ lệ né tránh công kích, năng lực chạy trốn trực tiếp tăng lên một bậc thang.
- Hiệu quả thật tốt!
Lâm Hữu không nhịn được tán thưởng một tiếng, cảm thụ gió lạnh không ngừng xẹt qua bên cạnh người, tốc độ lại đột nhiên nhanh hơn.
Không đến nửa giờ, hắn đã bay tới bầu trời ở chỗ sâu trong sa mạc.
Quả nhiên đúng như Ngụy Cương nói, ma thú trên sa mạc trở nên nhiều hơn.
Đứng ở nơi này, tùy ý có thể thấy được rất nhiều đàn ma thú, đang chạy vội trên cát vàng, ngay cả số lượng sào huyệt ma thú cũng càng thêm dày đặc hơn trước kia.
Lâm Hữu xẹt qua trên đầu một bầy sói đen, giao diện thuộc tính cũng trực tiếp nhảy ra trước mắt.


Tên: Ma Lang U Ám (bình thường)



Chủng tộc: dã thú



Cấp bậc: cấp tám (cấp F)



Lực lượng: 2040(+408)



Thể chất: 1985(+397)



Nhanh nhẹn: 2180(+436)



Tinh thần: 2000(+400)



Kỹ năng: Tập Kích, Ám Ảnh Đột Tập, Mũi Tên Ám Ảnh



Hỗn độn: toàn bộ thuộc tính tăng lên 20%



Giới thiệu: Một loại ma thú loài sói lang thang trong đêm đen, thích quần cư, có năng lực chiến đấu ban đêm rất mạnh.

Hả? Cấp F?
Bạn cần đăng nhập để bình luận