Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1387: Chiến Thiên Thần! (Phần 2)

Chỉ có điều lập tức, khoé miệng của hắn lại cong lên, tràn ngập ý cười nghiền ngẫm.
- Vô dụng, thuộc tính của Chân Thần và Thiên Thần chênh lệch to lớn, cho dù ngươi có thể che giấu khí tức như thế nào thì cũng không thể tránh thoát được cảm giác của ta.
Nói xong, hắn lập tức lắc mình một biến mất tại chỗ, đuổi theo Lâm Hữu.
- Vù.
Đúng lúc này, một luồng ba động vô hình xuất hiện, lập tức bao phủ phạm vi một cây số.
Vu Phong vốn định phát động Pháp Tắc Không Gian rút ngắn khoảng cách, nhanh chóng giải quyết Lâm Hữu thì thân hình không khỏi dừng lại, hắn lại không thể nào dịch chuyển không gian.
Đúng vậy.
Chính là Không Gian Hư Vô của Không Minh.
Có thể giam cầm không gian trong phạm vi một cây số, vô hiệu hóa tất cả kỹ năng loại dịch chuyển không gian!
- Hả?
Vu Phong khẽ ồ lên một tiếng, có chút kinh ngạc.
Bởi vì cường độ giam cầm này đã vượt xa trình độ Chân Thần cấp 10.
Tuy vẫn còn chưa đạt tới cấp bậc Thiên Thần, nhưng đã không phải là cấp bậc Chân Thần có thể so sánh.
Từ lúc nào trong Thần Vực xuất hiện thiên tài yêu nghiệt như thế?
Cho dù là mấy Thần Tử nổi tiếng thì chỉ sợ cũng đều kém hơn rất nhiều?
- Thú vị, để ta xem ngươi còn có thể trốn được bao lâu.
Vu Phong nhớ lại một phen, phát hiện trong thế lực sở thuộc của mình cũng không có nhân vật thiên tài như vậy, hai mắt hắn nhất thời lộ ra hàn quang, đột nhiên bạo phát ra một cỗ uy thế cường hãn, trực tiếp chấn vỡ không gian hư vô.
Tiếp theo lòng bàn chân của hắn nổ vang, cả người hoá thành tàn ảnh lao vút về phương hướng của Lâm Hữu.
- Chủ nhân, Không Gian Hư Vô đã bị phá vỡ!
Cách đó mấy cây số, âm thanh của Không Minh vang lên bên cạnh Lâm Hữu.
- Nhanh vậy sao?
Vẻ mặt Lâm Hữu lại biến đổi, phải biết rằng Không Minh kế thừa tinh thần gia hộ của Tứ Diệp Thảo, thuộc tính tinh thần cơ sở của hắn đã được tăng lên 50%, hơn nữa Gào Thét Dã Man bạo phát, tinh thần trực tiếp vượt qua 200 triệu.
Nhưng như vậy vẫn không có cách nào giam cầm được đối phương, có thể nghĩ thực lực của đối phương cường hãn đến mức nào.
- Linh Tịch!
Hắn không do dự, lập tức hô một tiếng đối với Linh Tịch ở một bên khác.
Linh Tịch nhận được chỉ lệnh lập tức giơ cao pháp trượng, cùng quân đoàn yêu tinh bên cạnh bạo phát ra ánh sáng màu xanh lục loá mắt.
Ầm ầm rung động dữ dội, từng gốc cây cối vụt lên từ mặt đất, phong toả tất cả đường đi phía sau bọn hắn.
Đồng thời thực vật vặn vẹo, biến thành từng Thụ Ma cấp 13 hình thể to lớn, hình thành một khối thùng sắt.
Lâm Hữu biết như vậy cũng không thể ngăn cản đối phương, nhưng có thể kéo một chút thời gian là được rồi, quan trọng nhất chính là tiêu hao lực lượng pháp tắc của đối phương.
Bình thường nhục thể của lãnh chúa rất mạnh, nhưng thủ đoạn khôi phục lực lượng pháp tắc lại rất ít.
Một khi tiêu hao quá lớn thì sẽ không có cách nào sử dụng Pháp Tắc Không Gian nữa, vậy hắn sex có thể thoát đi trên không trung, bỏ xa đối phương.
Đây cũng kế hoạch trước mắt của Lâm Hữu.
Thế nhưng hắn vẫn có chút đánh giá thấp thực lực của Thiên Thần.
Ngay khi hắn đang lo lắng suy nghĩ cách đối phó thì sau lưng đột nhiên “Ầm ầm” một tiếng vang thật lớn.
Bao gồm mấy ngàn con Thụ Ma ở trong, tất cả cây cối lập tức sụp đổ, bị một lực lượng mạnh mẽ đánh nát tại chỗ.
Mảnh gỗ vụn bay tán loạn, một Bán Thú Nhân hình thể to lớn xuất hiện, cả người tản ra khí tức nóng nảy làm người sợ hãi.
- Hình thái hoá thú. Đối phương là lãnh chúa loại Hình Người!
Lâm Hữu liếc mắt một cái đã nhận ra năng lực Hoá Thú của đối phương, vẻ mặt càng trầm xuống.
Lãnh chúa loại Hình Người khác với hệ Hình Người, kỹ năng cơ bản đều là loại bạo phát cận chiến, nắm giữ thủ đoạn bạo phát và phá hư hơn xa hệ khác.
Phòng ngự mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo ở trước mặt đối phương căn bản không đáng giá nhắc tới.
- Chạy!
Lâm Hữu nào còn dám suy nghĩ nhiều, trực tiếp phát động kỹ năng Tàn Ảnh, tốc độ đột nhiên tăng vọt.
Vu Phong trong hình thái Hoá Thú, khoé miệng cũng nhếch lên một tia cười lạnh, hình như hắn rất ưa thích loại cảm giác truy đuổi con mồi này, thân thể to lớn của hắn lại bắt đầu mạnh mẽ đâm tới ở trong rừng rậm.
Những nơi hắn đi qua cây cối không ngừng sụp đổ, truyền đến một trận tiếng vang ầm ầm.
Linh Tịch và các Vương tộc còn lại thì đi theo bên cạnh Lâm Hữu, không ngừng dùng kỹ năng khống chế từ xa tiến hành quấy rối, chậm lại bước chân của đối phương.
Tốc độ của hai người cực nhanh.
Mới mấy phút đồng hồ đã lao ra ngoài vài thước, đi vào trong một cánh rừng trải rộng bụi gai.
Mà Vu Phong cũng bằng vào tốc độ nhanh hơn, rốt cục tới gần đến sau lưng Lâm Hữu không đủ trăm mét, khí tức kinh khủng làm Lâm Hữu cũng nhịn không được âm thầm kinh hãi.
- Ngươi trốn không thoát đâu!
Một tiếng hét lớn, thân thể cao lớn nhảy lên thật cao, lấy thế thái sơn áp đỉnh, một quyền đánh về phía Lâm Hữu.
- Vèo!
- Vèo!
- Vèo!
Đột nhiên, một tiếng xé rách bầu trời vang lên.
Trong rừng gai vốn yên tĩnh lại bắt đầu xuất hiện rất nhiều thực vật, dây leo và bụi gai đếm mãi không hết xông ra, giống như từng sợi xiềng xích lập tức quấn lên thân thể của hắn.
Ngay lúc đó, “bành” một tiếng, một đạo lưu quang hoả diễm xuyên qua không gian, mãnh liệt bắn đến.
- Hừ, điêu trùng tiểu kỹ.
Vu Phong hừ lạnh một tiếng, cả người khí tức rơi ra, thoáng cái làm cho dây leo nổ tung.
Nhưng đúng lúc này, hình ảnh bốn phía đột nhiên dừng lại.
Lá cây vốn rơi xuống, tất cả đều đứng im trên không trung, tính cả động tác của hắn cũng bị dừng lại theo, dường như tất cả xung quanh đều dừng lại.
Thời Gian Ngưng Đọng phát động!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Hữu trực tiếp phát động năng lực mới mà hắn vừa lĩnh ngộ, Thời Gian Ngưng Đọng.
Trong lúc đó, thời gian bốn phía ngừng lại, tất cả tất cả lập tức ngưng kết, bao gồm thế công hung mãnh của đối phương.
- Pháp Tắc Thời Gian!
Trong lòng Vu Phong giật mình, lập tức nhận ra nguồn sức mạnh này, chính là năng lực mà chỉ có Thiên Thần cao cấp mới có thể lĩnh ngộ!
Một lãnh chúa cấp Chân Thần lại có thể điều khiển Pháp Tắc Thời Gian, hơn nữa còn là năng lực thăng cấp của Pháp Tắc Thời Gian, Thời Gian Ngưng Đọng.
- Sao có thể như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận