Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1345: Tuyên Chiến Với Thần Quốc! (2)

Lúc này, lại là một luồng khí tức cường hãn xuất hiện, nhanh chóng tới gần phía bên này.
Lão giả vốn còn muốn giải quyết bọn người Lâm Hữu lập tức biến sắc, tràn ngập kiêng kị nhìn về phía chỗ sâu Đông Cực Ma Vực.
- Tốt, cực kì tốt, số nợ này Chúng Thần Chi Đỉnh chúng ta ghi nhớ!
Hắn dứt lời, vung tay lên, mang mấy Thần Quốc Lãnh Chúa may mắn còn sống sót đi, hóa thành lưu quang bay về phía Thần Vực, không dám ở lại đây lâu.
Nhìn ra được, chiến đấu trước đó hắn cũng không chiếm được chỗ tốt dưới tay Cửu Anh.
Nhưng Lâm Hữu càng thêm để ý, hay là nói lời vừa rồi của đối phương.
Chúng Thần Chi Đỉnh, chính là thế lực đã cùng với điện Vạn Thần tuyên bố lệnh truy nã đối với hắn trước đó.
Cũng chính bởi vì thế lực này gia nhập mới khiến cho hắn bị toàn bộ Thần Vực cùng truy sát, suýt nữa mất mạng trong tay hắn.
Thì ra Chúng Thần Chi Đỉnh chính là ở trong Thần Quốc à?
Nếu như hắn không đoán sai thì thế lực này tuyệt đối không thoát khỏi liên quan với Ma Thiên có ý đồ hủy diệt Vạn Giới của bọn hắn.
Cũng không biết quan hệ giữa bọn hắn và Thần Quốc như thế nào, xem ra cần phải sớm tính toán mới được.
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi.
Trong huyết khí vô biên, âm thanh của Cửu Anh lần nữa truyền đến.
- Người trẻ tuổi, sáng mai đến chỗ của ta một chuyến.
Nói xong, luồng khí tức kinh khủng đó mới dần dần yên tĩnh lại, giống như từ nãy giờ vẫn chưa hề xuất hiện.
Lâm Hữu biết, những lời này là nói với hắn, ánh mắt của lập tức ngưng trọng lên.
Không biết lúc này đối phương tìm hắn có chuyện gì, không biết có thể bởi vì chuyện này huyên náo quá lớn mà làm khó dễ hắn hay không.
Nhưng bây giờ, hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Nghĩ tới đây, hắn mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía mấy trưởng lão điện Vạn Thần bị vây nhốt ở nơi xa, vẻ mặt lạnh lẽo.
- Chúng ta lại gặp mặt nhau rồi, Đại trưởng lão.
Lâm Hữu nhấc cánh tay lên, dây leo dưới chân đã chậm rãi hạ xuống, rơi xuống bên cạnh vòng vây.
Vừa rồi, khi lão giả kia vội vàng thoát đi chỉ kịp cứu đi mấy Lãnh Chúa của Thần Quốc, mấy trưởng lão điện Vạn Thần cách hơi xa thì bị bỏ lại nơi này.
Có lẽ đói với lão giả này, những người này cũng không được hắn để vào mắt.
Hiệu lực cho bọn hắn lâu như vậy nhưng lại bị từ bỏ nhẹ nhàng như thế.
Thật đúng là đáng buồn.
- Ngươi muốn thế nào?
Đại trưởng lão vừa chỉ huy binh chủng gian nan ngăn cản đại quân Thực Vật tiến công, vừa sợ hãi hỏi.
Vẻ mặt các trưởng lão khác càng sợ hãi, không ngừng lui về phía sau.
- Thế nào? Còn cần hỏi à? Lúc trước khi các ngươi truy sát ta đã nên nghĩ tới sẽ có một ngày này.
- Hừ! Muốn chém giết muốn róc thịt muốn làm gì cũng được, đừng mong rằng chúng ta cầu xin tha thứ!
Đại trưởng lão cũng không ti không nịnh lên tiếng, ánh mắt nhìn thẳng Lâm Hữu.
Nhưng mà các trưởng lão khác thì không nghĩ như vậy.
Lập tức Tam trưởng lão đứng ra cả giận nói:
- Chúng ta là người của Thần Quốc, nếu như ngươi dám giết chúng ta thì Thần Quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
- Ha ha, Thần Quốc à?
Lâm Hữu cười lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy khinh thường.
- Thần Quốc lại như thế nào, cho dù Thần Tử đến đây thì ta cũng dám giết! Khi các ngươi cầm tù chém giết nhiều đồng bạn của Vạn Giới chúng ta như vậy thì trong mắt của ta, các ngươi cũng đã là người chết.
- Nói không sai, chúng ta có rất nhiều đồng bạn đều là bị mấy tên này tự tay giết chết, tuyệt không thể bỏ qua cho bọn hắn!
Lúc này, nhóm Đại Đế thanh lý xong chiến trường cũng nhao nhao chạy đến, từng người hai mắt đỏ như máu, căm tức nhìn sáu vị trưởng lão.
Lấy thực lực của bọn hắn, dù đối mặt với Chuẩn Thần cấp 10 cũng có lực đánh một trận, không đến mức rơi vào kết quả như vậy.
Nhưng chính là bởi vì mấy trưởng lão cấp bậc Chân Thần này gia nhập nên mới làm cho bọn hắn không hề có lực hoàn thủ, rất nhiều đồng bạn phải liều tính mạng mới tranh thủ cho bọn hắn cơ hội thoát đi.
Có thể nói.
Tay của sáu người này không có ai sạch sẽ, tất cả đều dính đầy tiên huyết của Đại Đế Vạn Giới bọn hắn.
Phần cừu hận này, giết bọn hắn một trăm lần cũng không đủ lấy lắng lại!
- Đã như vậy, ta sẽ giao bọn hắn cho các ngươi đi, động thủ.
Lâm Hữu không nhân từ nương tay, ra lệnh một tiếng, mười ba Vương tộc lập tức cùng nhau tiến lên, lấy tư thái nghiền ép giải quyết toàn bộ binh chủng của mấy người còn sót lại.
Đồng thời trong tiếng gầm rống tức giận không cam lòng của sáu vị trưởng lão, đánh toàn bộ bọn hắn trọng thương.
Sau khi Xác nhận không có sức phản kháng, liền giao cho Long Hoàng Thánh Đế bọn hắn, đưa đến một bên xử trí đi, để phát tiết bọn hắn cừu hận trong lòng và lửa giận.
Lâm Hữu yên lặng chăm chú nhìn cảnh tượng hoàng tàn khắp chiến trường.
Hắn biết.
Qua ngày hôm nay, mình đã chính thức tuyên chiến với Thần Quốc, triệt để đứng ở mặt đối lập với Thần Vực.
Mấy vị trưởng lão của Điện Vạn Thần vang lên tiếng kêu thảm thiết, liên tục kéo dài hơn nửa giờ mới dừng lại.
Đợi sau khi Lâm Hữu thu thập xong chiến trường chạy tới thì mấy trưởng lão đó đã bị dằn vặt đến chết, ngay cả một người toàn thây cũng không có.
- Lần này, bọn hắn rốt cục có thể nghỉ ngơi.
Mấy vị Nữ Đế cắn chặt môi, thân thể run nhè nhẹ nhìn từng vết máu nhìn thấy mà giật mình kia.
Đào vong lâu như vậy, lại tận mắt nhìn thấy nhiều đồng bạn chết vì bọn hắn như vậy, cuối cùng vào lúc này cũng báo được đại thù.
Dù là tâm trí của các nàng kiên định thì trong mắt cũng nổi lên một mảnh gợn sóng, bắt đầu trở nên mơ hồ.
Mặc dù các nàng sống mấy trăm hơn ngàn năm, nhưng lại không có nghĩa là không có tình cảm, không có sướng vui giận buồn.
Các Đại Đế khác thì là yên tĩnh không nói, ngừng chân tại chỗ hồi lâu, giống như đang tưởng niệm, lại giống đang cực lực khống chế cảm xúc trong lòng của mình.
Lâm Hữu thở dài một tiếng, nhớ tới hơn trăm Đại Đế đã chết vì mình kia, cũng không lên tiếng đánh vỡ bầu khi khí lúc này, nơi này đột nhiên lâm vào trong yên tĩnh.
Mãi cho đến mấy phút sau, lúc này, Long Hoàng mới quay lưng lại, miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười.
- Tốt, chúng ta chẳng qua đã giải quyết một nanh vuốt mà thôi, kẻ địch lớn nhất vẫn còn, hiện tại còn không phải lúc thương cảm.
Đúng vậy, Điện Chủ điện Vạn Thần và Thần Quốc đều vẫn còn, thời gian không chờ người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận