Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1134: Nghiêm Liệt Bị Bắt.

- Thế mà một lần thành lập năm cái công quốc?
Thủ bút thật lớn!
Quốc vương Thánh Hữu này làm sao lại có nhiều tài nguyên nâng đỡ thủ hạ như vậy!?
Hắn vừa mới thăng lên cấp 11, không phải nên dùng tài nguyên để tăng lên thực lực của mình sao?
Một lần nâng đỡ năm người lên cấp 10, đoán rằng những lãnh chúa cấp 9 trước đó chuyển ra khỏi vương quốc Thánh Hữu sắp khóc chết đi, ha ha.
Lãnh chúa các vương quốc nghị luận ầm ĩ, có kinh ngạc, có nghi hoặc, cũng có cười trên nỗi đau của người khác.
Chuyện này đã làm cho Vương quốc Thánh Hữu trở thành tiêu điểm toàn bộ Giới Nguyên Thủy.
Thậm chí tin tức truyền đến bên ngoài, khiến những lãnh chúa cấp 11 vẫn luôn âm thầm tìm hiểu tin tức đều nhíu lại lông mày.
Nhất là người Giới Nguyên Sát, sắc mặt bọn hắn càng âm trầm hơn.
Hừ! Ta ngược lại muốn xem thử hắn trốn ở bên trong đến khi nào mới đi ra.
Thật sự cho rằng mãi trốn ở bên trong giới vực của hắn là không sao à?
Yên tâm đi, ta đã tìm được biện pháp ép hắn lộ mặt.
Bên trong mỗi giới vực, cơ bản đều sẽ có mấy vị Đại Đế trấn thủ, dù cho bọn hắn có một trăm lá gan, cũng không dám tùy tiện bước vào lãnh thổ giới Nguyên Thủy.
Nhưng lần này lại khác.
Mấy vị lãnh chúa cấp 11 giới Nguyên Sát tất cả đều cười lạnh không thôi, hình như đã tìm được biện pháp ép Lâm Hữu rời khỏi giới vực.
Một móng vuốt đang lặng yên không một tiếng động duỗi về phía vương quốc Thánh Hữu.
…….
Một bên khác.
Lâm Hữu không biết gì, lúc này vừa mới kết thúc đại điển khai quốc của năm công quốc, đang trên đường chạy về Thánh Vực.
Bởi vì hôm nay chính là thời gian đấu giá mảnh vỡ thần cách kết thúc.
Rất nhanh, hắn đi tới trong phòng đấu giá Thánh Vực.
Xuyên qua đoàn người đang qua lại, đi đến trước mặt quầy hàng, ấn mở giao diện giao dịch tiến hành xem xét.
Đột nhiên, Lâm Hữu phát ra một tiếng ho nhẹ, kinh ngạc nhìn mức giao dịch trước mắt.
Ba mảnh vỡ thần cách, làm sao bán được 90 ngàn mảnh vỡ quy tắc!
Cũng chính là bình quân mỗi một khối bán được 30 ngàn!
Bọn gia hỏa này đều điên rồi sao?
Lâm Hữu khiếp sợ không thôi, hắn phát hiện mình vẫn đã đánh giá quá thấp nhu cầu đối với mảnh vỡ thần cách của các lãnh chúa.
90 ngàn mảnh vỡ quy tắc, con số này so với dự tính của hắn 60 ngàn còn nhiều gần năm thành, dù khấu trừ phí thủ tục 5%, cũng còn có 85 ngàn 500 khối.
Đây cao hơn nhiều nếu cầm đi bán cho một quốc vương khác.
Tính đến hai ngày này hắn tích lũy hơn 4000 khối, cường hóa hạng thuộc tính thứ hai đến trị số tối đa hoàn toàn không thành vấn đề.
Không có suy nghĩ nhiều, lập tức lấy ra tất cả quy tắc mảnh vỡ, sau đó trực tiếp rời khỏi phòng đấu giá, chạy trở về lãnh địa.
Nhưng không ngờ.
Khi hắn trở lại lãnh địa, lại đột nhiên thấy được một bóng dáng quen thuộc đang đi tới đi lui trong đại điện, bộ dáng hình như vô cùng gấp gáp.
Người này không phải ai khác, chính là Tư Đồ Kiếm từ biệt ở trên Thang Trời, đã lâu không gặp!
……….
Tư Đồ Kiếm nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện ở trong đại điện, hắn đang đi qua đi lại trong đại điện, trong lòng chấn động, vội vàng đi lên nghênh đón.
Từ trên mặt hắn, Lâm Hữu có thể nhìn thấy sự vội vàng và bối rối, còn có một chút điểm chần chờ.
Xảy ra chuyện gì sao?
Lâm Hữu trực tiếp hỏi.
Trước khi hắn tiến vào đại điện, người hầu chờ ở bên ngoài đại điện đã thông báo với hắn, nói Tư Đồ Kiếm đã chờ ở chỗ này hơn hai giờ.
Không cần suy nghĩ cũng biết xảy ra chuyện lớn.
Quả nhiên, Tư Đồ Kiếm nghe tới hắn thăm, lập tức gấp vội vàng nói:
- Là Nghiêm Liệt, em gái Nghiêm Liệt bị người Giới Nguyên Sát bắt đi, hắn chạy tới liều mạng, kết quả bị đánh trọng thương, đối diện còn bảo một mình ngươi tới mới bằng lòng thả người!
Lâm Hữu hơi sững sờ, không nghĩ tới Nghiêm Liệt thật tìm được em gái của hắn ở Giới Sinh.
Nhưng ngay lúc đó, cặp mắt của hắn lại trợn to lên.
Nghiêm Liệt bị đánh thành trọng thương, còn điểm danh hắn phải tự mình đi qua.
Kế hoạch đơn giản như, dù là kẻ ngốc đều có thể nhìn ra được là đặc biệt nhằm vào hắn, không dùng đầu nghĩ cũng biết chuyện này có liên quan đến những lãnh chúa cấp 11 kia.
Tư Đồ Kiếm hiển nhiên cũng hiểu đây là bẫy, khắp khuôn mặt đều tràn đầy áy náy.
Lúc đầu trước khi đi Nghiêm Liệt nói qua đừng nói cho Lâm Hữu biết, nhưng bạn bè gặp nạn, hắn thực tế không thể thấy chết không cứu, cũng không có biện pháp khác.
Thật xin lỗi, ta đã đi cầu qua cha ta, hắn không đồng ý giúp đỡ, ta chỉ có thể tới tìm ngươi.
Hắn tràn ngập không cam lòng nói.
Đồng thời cúi đầu, hai tay của hắn siết lại đến sít sao, đó là một loại cảm giác bất lực thật sâu.
Lâm Hữu nghe vậy nhướng mày.
Phải biết, mặc dù Tư Đồ Kiếm ngoài miệng không nói, nhưng lại là một người có lòng tự trọng cực cao.
Dù hắn sắp chết, cũng không nguyện ý khuất phục trước Đại Đế Trường Phong, thậm chí không tiếc đoạn tuyệt quan hệ cha con.
Nhưng hôm nay lại vì Nghiêm Liệt người bạn này bỏ xuống tôn nghiêm, khúm núm đi cầu xin cha mình, đủ để thấy hắn hạ quyết tâm lớn cỡ nào.
Đồng thời, Lâm Hữu cũng có thể cảm nhận được lúc này, mâu thuẫn và do dự trong mắt hắn, hiển nhiên cũng không muốn kéo mình xuống nước, chỉ là thật không có biện pháp khác.
Lâm Hữu nói rất nghiêm túc.
Chuyện này thật muốn tính toán ra, vẫn do hắn mà ra.
Nghiêm Liệt bọn hắn chỉ vì có liên quan đến hắn mới bị cuốn vào mà thôi.
Đều đã đến mức độ này còn không muốn liên lụy hắn, bạn bè như vậy, hắn làm sao có thể thấy chết không cứu?
Sắc mặt Lâm Hữu âm trầm, trong mắt lóe lên một vòng sát ý lạnh như băng.
Sát ý kia khuếch tán ra, nháy mắt đã bao phủ toàn bộ đại điện, khiến cho Tư Đồ Kiếm đang tự trách ở trong trong lòng cũng giật mình, bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận