Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 749: Phân Chia Phần Thưởng

- Lâm Hữu, vậy mà ngươi không chết binh chủng nào?
Lúc này, Tư Đồ Kiếm đang ngồi tê liệt dưới đất, đột nhiên nhìn qua Lâm Hữu bên này, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Bởi vì hắn mới phát hiện, tất cả thi thể binh chủng nằm trên mặt đất đều là người thú và côn trùng, không có một gốc thực vật nào.
Phải biết rằng, vừa rồi binh chủng cận chiến của Lâm Hữu cũng đều xông lên trước nhất, cơ hồ đã khiêng một nửa công kích của ma thú lãnh chúa, ít nhất cũng phải tổn thất mấy binh chủng mới đúng.
Nhưng kết quả lại là tất cả binh chủng của đối phươn đều hoàn hảo không tổn hao, thậm chí còn không có mấy con bị thương nặng!
Điều này khiến cho hắn có chút kinh hoảng.
Ngay cả Nghiêm Liệt bên cạnh hắn, cũng lộ ra vẻ mặt kỳ lạ nhìn Lâm Hữu.
- Binh chủng có phòng ngự cao nhất của ta chừng trên dưới bảy tám ngàn, vậy mà cũng chết hơn 30 con, ngươi… Cũng quá biến thái đi?
- Thánh vật và Thiên Phú Chủng Tộc của ta đều là thêm phòng ngự, quả thật năng lực sinh tồn mạnh hơn một chút.
Lâm Hữu mỉm cười nói.
Hiện tại, kể cả khi binh chủng của hắn không có Rít Gào Dã Man gia trì, thuộc tính thể chất cơ bản cũng đạt tới con số hơn 10 ngàn.
Có thêm thánh vật cung cấp hộ thuẫn và bí bảo bảo mệnh Bỏ Hết Vào Một Giỏ.
Chỉ cần không cứng rắn ăn đại kỹ năng, ma thú lãnh chúa cấp D muốn miểu sát bọn chúng vẫn cực kỳ khó khăn, cho nên hắn không có tổn thất.
- Chỉ là một chút mà thôi?
Vẻ mặt Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm đầy hoài nghi nhìn thấy hắn, hiển nhiên cả hai đều không quá tin tưởng.
Nhưng dù sao đây cũng là chuyện riêng tư cá nhân, bọn họ cũng thức thời không hỏi nhiều, sao đó chuyển lực chú ý tới trên người ma thú lãnh chúa vừa bị đánh chết.
Vừa rồi Nghiêm Liệt đã bắt được đánh chết đầu người, cũng là kết quả bọn họ đã thương nghị trước khi ra tay.
Bởi vì gần đây Tư Đồ Kiếm đã nhờ Nghiêm Liệt giúp không ít chuyện, cho nên chủ động bỏ quyền.
Lâm Hữu lại vì Không Gian Bản Nguyên đã đầy, không cần thu thập lực lượng bản nguyên nữa, cũng bỏ quyền.
Rất nhanh.
Bọn họ đã đứng dậy đi vào bên cạnh thi thể, cũng lập tức thấy rõ ma thú lãnh chúa tuôn ra cái gì.
Một viên tinh hoa lãnh địa cấp chín, bốn viên lãnh chúa cấp tám tinh hoa, cùng một cái Thủy Tinh Bản Nguyên.
Đúng vậy.
Ma thú lãnh chúa cấp D chỉ rơi xuống như vậy thôi.
Bắt đầu từ cấp SSS, mỗi lần giảm một bậc, Tinh Hoa Lãnh Địa đều sẽ giảm bớt một viên, mỗi lần giảm ba cấp, số lượng bảo vật cũng có thể giảm bớt một cái.
Nhưng chỉ một kiện bảo vật duy nhất này, lại cố tình rơi xuống Thủy Tinh Bản Nguyên trân quý nhất, chỉ nháy mắt đã khiến tâm trạng thất vọng của Lâm Hữu tan thành mây khói.
Bởi vì chỉ cần duy nhất một thứ này đã tương đương với vài món bảo vật.
- Nghe nói tỷ lệ xuất hiện Thủy Tinh Bản Nguyên trên người ma thú lãnh chúa hoang dã khoảng 50%, bên trong bí cảnh càng thấp, chỉ có trên dưới 10%.
Tư Đồ Kiếm tràn đầy kích động nói.
- Thấp như vậy?
Lâm Hữu không nhịn được kinh ngạc.
Đừng nhìn tỷ lệ 10% rất cao, đó chính là ở bên trong bí cảnh.
Mỗi lần tiến vào bí cảnh cấp tám có độ khó cao nhất, vé vào cửa đều sẽ tăng lên 500 vạn, số lần tiến vào càng nhiều, phí dụng vé vào cửa càng tăng theo chỉ số này.
Đến lần thứ 20, nó trực tiếp tích lũy đến hơn 1 tỷ.
Vậy mà chỉ quét được hai quả cầu Thủy Tinh Bản Nguyên thôi, còn là số lượng của một tháng!
Nếu tính lên trên, kể cả lãnh chúa cấp chín cũng khó có thể chống đỡ được phí tiêu hao cao như vậy.
So sánh với nó, xác suất nhặt được từ ma thú lãnh chúa dã ngoại sẽ cao nhiều lắm, khó trách sẽ có nhiều lãnh chúa cấp chín tranh đoạt như vậy.
Dù vậy, lãnh chúa cấp chín muốn đạt tới trình độ có thể độc lập đánh chết ma thú cấp mười, vẫn là cực kỳ xa xôi, thậm chí có thể nói là vĩnh viễn không thể thành công.
Dù sao ma thú lãnh chúa cấp chín cũng không phải rau cải trắng, tùy ý đều có thể nhìn thấy.
- Các ngươi cảm thấy... Thứ này nên chia như thế nào?
Tư Đồ Kiếm lại hỏi.
- Theo ta, khẳng định đổi thành tín ngưỡng lực là có lời nhất. Với chúng ta, Thủy Tinh Bản Nguyên quá lãng phí.
Nghiêm Liệt dẫn đầu phát biểu ý kiến.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút cũng đồng ý nói:
- Ta cũng hiểu đổi thành tín ngưỡng lực là tốt nhất, như vậy chúng ta càng dễ chia.
- Vậy được, đổi thành tín ngưỡng lực đi.
- Dựa theo giá thị trường, tổng cộng là năm nghìn tín ngưỡng.
- Nghiêm Liệt đánh chết đầu người tính của ta, mỗi người các ngươi hai ngàn ta một ngàn, tinh hoa lãnh địa chia đều, thi thể của ta, thế nào?
Tư Đồ Kiếm trực tiếp cho ra phương án chia chiến lợi phẩm.
- Được.
- Cứ làm như vậy đi.
Lâm Hữu và Nghiêm Liệt gật đầu.
Sau đó bọn họ không nhiều lời vô nghĩa, đơn giản dọn dẹp hiện trường một chút rồi lập tức cưỡi tọa kỵ chạy trở về Thánh Vực.
…………
Không đến hai giờ, mấy người Lâm Hữu đã trở về Thánh Vực, lại dựa vào mối quan hệ của Tư Đồ Kiếm, thuận lợi sang tay Thủy Tinh Bản Nguyên, đổi thành Bảo Châu Tín Ngưỡng.
Dựa theo phương án phân chia từ trước, Lâm Hữu được chia hai ngàn điểm tín ngưỡng, cùng hai viên Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám.
Cộng thêm quả Bản Nguyên cướp được, có thể nói một chuyến ra ngoài hôm nay hắn đã thu hoạch rất dày, cuối cùng sức mạnh tín ngưỡng cũng thành công đột phá cửa ải 30 ngàn.
- Được rồi, đã chia xong thứ này rồi, ta cũng nên quay về lãnh địa.
- Lâm Hữu ngươi đừng quên trang bị của ta nha.
Tạm biệt một tiếng, sau đó Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm trực tiếp truyền tống rời đi.
Lâm Hữu lại đi dạo một vòng trên nhưng không phát hiện ra thứ gì có tác dụng, hắn cũng quay trở lại bên trong lãnh địa.
Sau khi Lâm Hữu dùng xong Bảo Châu Tín Ngưỡng vừa nhận được, hắn rời khỏi lãnh địa, giao tài liệu cấp chín mà Nghiêm Liệt đưa cho hắn tới tay bộ tộc Người Lùn, nhờ bọn họ hỗ trợ tạo thành trang bị.
Ở trên đường trở về, hắn còn thuận tiện tới biên giới sa mạc nhìn một chút, phòng ngự đồn biên phòng đã bắt đầu khởi công.
Một đám đội ngũ kiến trúc đang làm việc dưới sự chỉ huy của Tiết Trường Quý, rầm rầm rộ rộ khuân vác vật tư, bắt tay vào xây dựng tường thành và công sự phòng ngự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận