Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 678: Ma Thú Lãnh Chúa Cấp Chín?

Dù thế nào Lâm Hữu cũng không bao giờ tưởng tượng nổi, lần này thứ hắn cần đối mặt lại là loại tồn tại này.
Thuộc tính của Diệt Thế Giả này không cao bằng Hỏa Phượng Kim Linh hắn từng nhìn thấy trên hòn đảo trôi nổi nhưng cũng cực kỳ khủng bố.
Trừ nhanh nhẹn, về cơ bản các thuộc tính khác đều trên 18 ngàn.
Dù là hắn, cũng chỉ có Đại Pháo và Vô Ảnh dưới trạng thái bùng nổ mới có thể miễn cưỡng tạo thành thương tổn cho nó.
Trừ phi có kỹ năng bỏ qua phòng ngự, nếu không binh chủng bình thường căn bản không thể phá vỡ phòng ngự của nó, chứ đừng nói là đánh chết.
Khó trách những lãnh chúa này đều dừng lại ở bên ngoài không dám đi vào, ai cũng không dám đi vào chịu chết không công.
- Ta không nhìn lầm chứ? Ma thú lãnh chúa cấp chín?
- Này... Chúng ta thật sự có thể đánh thắng nó ư?
- Chỉ sợ vừa đi vào đã bị miểu sát rồi.
- Nhiệm vụ này quá biến thái?
Nhóm lãnh chúa bàn tán xôn xao, vẻ mặt đều trở nên khó coi.
Một bên là khen thưởng mê người, một bên là ma thú cường đại, thậm chí còn có thể uy hiếp đến sinh mệnh, không cần nghĩ cũng biết nên chọn như thế nào.
Nhưng cứ như vậy rời đi, lại có chút không cam lòng.
Dù sao đối với rất nhiều người ba nghìn tín ngưỡng là cực kỳ nhiều, quy theo tỷ giá thị trường ít nhất cũng phải chi chừng 60 triệu mới mua được nhưng lại là có giá mà không có hàng.
Vì như thế, bên ngoài quảng trường càng tụ càng nhiều lãnh chúa, nhưng không ai dám dẫn đầu ra tay, làm cho chỗ sâu trong đế quốc Cơ Giới trở nên cực kỳ náo nhiệt.
- Mau nhìn! Là Thanh Phượng đại lục Thú Thần!
Lúc này, một tiếng thét kinh hãi cắt ngang quá trình nghị luận của mọi người.
Ở một góc nào đó bên cạnh quảng trường, một đội lãnh chúa cưỡi binh chủng hỏa loan xuất hiện, hấp dẫn ánh mắt mọi người qua đó.
Người dẫn đầu chính là Thanh Phượng, lãnh chúa được xưng là mạnh nhất trong cấp tám của thế giới Thú Thần.
Binh chủng dưới thân hắn là Hỏa Phượng Hoàng có huyết mạch thuần chủng.
Nơi chúng nó đi tới, liệt diễm ngập trời, nhiệt độ không khí cũng tăng cao.
- Quả nhiên là Thanh Phượng, không nghĩ tới cả hắn cũng đến đây.
- Nghe nói lần trước sau khi từ chiến trường vạn giới trở về, hắn đã kế thừa huyết mạch thượng cổ của tộc Phượng Hoàng, thực lực được tăng lên rất lớn.
- Ta cũng nghe nói, hình như hắn đánh ngang tay với một lãnh chúa cấp chín.
- Lãnh chúa cấp chín? Mạnh như vậy?
Tin tức này lập tức khiến nhóm lãnh chúa kinh ngạc, tất cả đều khiếp sợ nhìn Thanh Phượng vừa xuất hiện.
Thanh Phượng hạ xuống một tòa cao tầng ở biên giới quảng trường, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt trực tiếp không nhìn bọn họ.
Sau khi hắn nhìn quét một vòng bốn phía, đột nhiên chú ý tới một con thực vật rồng thật lớn và bóng dáng trên lưng thực vật rồng đứng trên nhà cao tầng cách hắn không xa.
Tầm mắt của lãnh chúa cấp tám cực kỳ tinh tường.
Chỉ hơi sửng sốt một chút, hắn lập tức nhận ra thân phận của bóng dáng kia.
- Là ngươi, Lâm Hữu!
Sắc mặt Thanh Phượng trầm xuống.
Giọng của hắn không lớn, nhưng lại truyền vào trong tai đám lãnh chúa xung quanh thật rõ ràng, khiến vẻ mặt bọn họ biến đổi.
Lâm Hữu?
Là nhân vật đánh bại thiên tài mười giới vực lớn vật trên Chiến Trường Vạn Giới?
Nhóm lãnh chúa không khỏi nhìn theo tầm mắt Thanh Phượng đảo qua vị trí Lâm Hữu, đồng thơi lộ vẻ mặt kinh dị và tò mò.
- U, trùng hợp như vậy.
Lâm Hữu mỉm cười, nâng tay chào Thanh Phượng.
Đúng là hắn không nghĩ tới, Thanh Phượng lại phát hiện ra hắn nhanh như vậy.
Vừa rồi hắn đã nghe đám lãnh chúa nghị luận về việc đối phương bất phân thắng bại với lãnh chúa cấp chín, tuy không biết độ chân thực của chuyện này tới đâu nhưng vẫn có thể dựa vào đó để hiểu thực lực của Thanh Phượng đã mạnh mẽ tới mức nào.
Hình như mạnh hơn trước kia rất nhiều.
Nếu đối phương có thực lực đó khi bước vào chiến trường cấp tám, chỉ sợ ngay cả hắn cũng không phải đối thủ.
Nhưng hiện tại thì sao, hắn vẫn có tự tin không thua kém đối phương.
Cho nên phương thức chào hỏi cũng lộ ra vẻ thoải mái.
Chẳng qua hắn lại không biết ở trong mắt lãnh chúa khác, hành động này của hắn lại bao hàm ý tứ khinh thường và thị uy, khiến bọn họ kinh hãi.
- Hắn chính là Lâm Hữu kia?
- Quả nhiên đúng như lời đồn, là hệ Thực Vật.
- Nhìn vẻ mặt của hắn kìa, dường như không để Thanh Phượng vào mắt.
- Cuồng vọng thật!
Mọi người khe khẽ nói nhỏ, vẻ mặt Thanh Phượng cũng dần dần lạnh xuống.
Nhưng còn không chờ hắn nói chuyện.
Trên bầu trời xa xa, đột nhiên xuất hiện vài bóng dáng với khí thế dũng mãnh, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Tiếp theo, bao gồm cả Lâm Hữu và Thanh Phượng, sắc mặt tất cả đều biến đổi.
- Lãnh chúa cấp chín!
…………
Lãnh chúa cấp chín.
Ngay cả lãnh chúa cấp chín cũng bị hấp dẫn tới.
Sắc mặt Lâm Hữu ngưng trọng, hắn nhìn chăm chú vào những bóng dáng càng ngày càng gần kia.
Lúc trước, ở khi ma thú ma thú bạo động, hắn đã phát hiện những lãnh chúa cấp chín ấy cực kỳ để tâm tới đám ma thú lãnh chúa cấp chín.
Hình như đánh chết sau khi đánh chết chúng nó sẽ rơi xuống thứ gì đó khiến bọn họ động tâm.
Dù không biết là thứ gì, nhưng có thể khiến lãnh chúa cấp chín coi trọng như thế, khẳng định không đơn giản.
Quả nhiên một lát sau, từ phía xa xa lại có mấy lãnh chúa cấp chín cưỡi tọa kỵ bay nhanh tới.
Có lãnh chúa còn mang theo bên người hơn một ngàn binh chủng cấp chín, trùng trùng điệp điệp nối liền một mảnh, nhìn thoáng qua cũng thấy cực kỳ áp bách.
Ở trước mặt bọn họ, mấy binh chủng cấp chín ở bên cạnh đám lãnh chúa cấp tám căn bản không để nhắc tới, thậm chí còn không đủ tư cách để bọn họ liếc nhìn một cái.
Kể cả binh chủng có Rêu Cộng Sinh tăng thêm thuộc tính của Lâm Hữu, cũng chỉ tương đương với hơn 300 binh chủng cấp chín mà thôi, số lượng bằng một phần ba bọn họ!
- Quả nhiên vẫn đến đây?
Trong đội ngũ Giới Thú Thần, mặt Thanh Phượng cũng trầm như nước, hình như đã sớm đoán được sẽ có lãnh chúa cấp chín xuất hiện.
Hắn nhìn thoáng qua đám lãnh chúa cấp chín xuất hiện càng ngày càng nhiều.
Do dự một chút, cũng truyền mệnh lệnh cho Hỏa Phượng Hoàng, bay tới tòa nhà dưới chân Lâm Hữu.
- Có việc ư?
Lâm Hữu nhìn Thanh Phượng vừa hạ xuống trước mặt mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận