Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 505: Kỷ Tinh Hà Tỉnh Lại

Trên cơ bản ma thú cũng tuân theo đạo lý này.
Đương nhiên, cũng phải tính tới những đặc điểm riêng biệt khác.
Kinh nghiệm của sáu binh chủng tổn thất kia có chút thấp, thuộc tính thấp, tự nhiên không thể chống chọi được kỹ năng của ma thú lãnh chúa.
Vẫn là Lâm Hữu phản ứng đúng lúc, phát hiện tác dụng khắc chế của Hướng Dương Nóng Bỏng, bằng không tổn thất này còn có thể lớn hơn nữa.
Sau khi hắn kiểm kê xong binh chủng, lại dùng hơn hai triệu ma năng bổ sung binh chủng, trời cũng đã đen kịt hoàn toàn.
Nhưng khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.
Ngay lúc hắn đi vào bên trên thụ phòng, chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên một tin tức nói chuyện riêng nhảy lên.
- Kỷ Vân Sương ( Thành Lạc Hà ): Lâm Hữu, cha ta tỉnh rồi.
Hả?
Quốc vương tỉnh rồi?
Lâm Hữu lập tức ngồi dậy từ trên giường, vội vàng gửi qua một tin tức.
- Cha ngươi tỉnh rồi? Khi nào vậy?
- Ngay buổi chiều hôm nay, ta vừa làm xong những chuyện khác, cho nên đến tận bây giờ mới gửi tin tức cho ngươi, không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi chứ?
Trong lời nói của Kỷ Vân Sương, lộ ra chút mỏi mệt.
Nếu là trước đây, chỉ sợ cô đã sớm vui vẻ đến nhảy dựng lên, thậm chí còn nói năng lảm nhảm thể hiện tâm tình vui sướng trên tin tức, ngẫm lại cũng khó trách.
Từ khi quốc vương hôn mê đến bây giờ, đã qua hơn một tháng, đổi lại là ai cũng không dễ chịu.
Lâm Hữu trầm ngâm một lát, lúc này mới gửi qua một tin tức:
- Không quấy rầy, tỉnh là tốt rồi, chú ý để ngài nghỉ ngơi thật cẩn thận, có chuyện gì cứ nói với ta.
- Ừm.
Kỷ Vân Sương trả lời cực kỳ ngắn gọn, để lại giao diện nói chuyện trống rỗng, xem ra cô thật sự mệt mỏi rồi.
Qua một hồi lâu, đột nhiên giao diện lại nhảy lên một chuỗi tin tức thật dài.
- Trong khoảng thời gian này ta đã nghĩ thật lâu, trước kia là ta quá ỷ lại vào cha, không chỉ chẳng giúp đỡ, chăm sóc được người, còn hại người biến thành như vậy, cho nên ta quyết định trong khoảng thời gian này, ta sẽ một mình đi ra bên ngoài rèn luyện. Ta phải mạnh đến mức có thể một mình đảm đương một phía mới thôi!
Giờ khắc này, hình như khí thế của Kỷ Vân Sương đã thay đổi.
Chỉ thông qua cách nói chuyện trên giao diện, Lâm Hữu cũng có thể cảm nhận được quyết tâm và kiên định của cô.
Xem ra chuyện Kỷ Tinh Hà trọng thương hôn mê đã ảnh hưởng rất lớn tới cô.
Nhưng nếu cô đã đưa ra quyết định, Lâm Hữu tự nhiên sẽ toàn lực ủng hộ, hắn lập tức trả lại một tin tức:
- Đây là chuyện tốt, nhưng nếu ngươi đi một mình phải luôn luôn chú ý an toàn, nếu cần hỗ trợ có thể tùy thời tìm ta.
- Được, ta biết, ta đi nghỉ ngơi trước.
- Ừm, hôm nào lại tán gẫu.
Nói đến đây, tin nhắn dừng lại.
Lâm Hữu yên lặng nhìn giao diện nói chuyện, tâm tình có chút phức tạp.
Thế giới này chính là như vậy, chuyện đã xảy ra vĩnh viễn sẽ vượt qua suy đoán của ngươi.
Ngay cả Kỷ Vân Sương với tính tình cao ngạo, linh hoạt, công chúa, cũng ở trong khoảng thời gian ngắn thay đổi bản thân mình, trở nên thành thục chín chắn hơn rất nhiều.
Điều này làm cho Lâm Hữu không khỏi nhớ tới lúc bọn họ vui đùa trong sơn cốc ấy.
Một ngày nào đó, hắn sẽ thành Vua.
Mà cô cũng trở thành Nữ Vương đứng trên đỉnh một phương đại lục.
Có lẽ khi bọn họ gặp mặt lần sau, nói không chừng hai người sẽ tiến thêm một bước tới gần mục tiêu này.
Hắn mỉm cười tắt đi giao diện, một lần nữa quay về giường nằm.

Sáng sớm ngày hôm sau, tin tức quốc vương tỉnh lại đã truyền ra.
Lâm Hữu vừa tỉnh lại, đã nhìn thấy nhóm lãnh chúa đang nghị luận về chuyện này trên kênh nói chuyện.
Có người hưng phấn, có người kích động, cũng có người cảm thấy may mắn.
Dù sao sinh tử của quốc vương, cũng liên quan đến vận mệnh cả công quốc.
Bọn họ không hy vọng công quốc Đại Hoang lại giống công quốc Thiên Diễm và công quốc Nguyệt Hoa trước kia, rơi vào trong loạn lạc.
May mắn, mọi việc những chuyện này không xảy ra, cuối cùng bọn họ cũng có thể thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bầu không khí trên kênh nói chuyện cũng trở nên vui vẻ, đám lãnh chúa bắt đầu nói về những tin tức mình biết được gần đây.
- Ngày hôm qua, khi ta đi Thánh Vực mua trang bị, hình như nghe nói vương quốc Người Lùn bên kia đã có quốc vương mới thay cho người tiền nhiệm.
- Không phải đoạn thời gian trước bọn họ còn náo động sao? Đột nhiên lại nhảy ra một quốc vương rồi?
- Chắc là quốc vương kia đạt tới cấp mười một? Thật muốn xem bộ dáng của hắn.
- Mgươi? Tỉnh táo lại đi, người ta đường đường là quốc vương, cỡ như ngươi có thể nhìn thấy?
- Ngươi muốn gặp, ta cũng muốn gặp. Lỡ như quốc vương Người Lùn tâm trạng tốt, lại tạo cho ta một kiện trang bị cấp mười, ta sẽ phát đạt.
- Có cái rắm á, ai có nước tiểu, nhanh cho hắn một bãi để tỉnh táo lại.
Kênh nói chuyện một mảnh sung sướng, Lâm Hữu lại lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Vương quốc Người Lùn có quốc vương mới?
Chẳng lẽ là Mạch Cách n?
Tính toán thời gian, Mạch Cách n tới nơi đó cũng được một đoạn thời gian rồi.
Không biết rốt cuộc tình huống bên kia thế nào, chắc hắn phải đi qua nhìn mới được.
Nghĩ đến đây, hắn đứng dậy.
Đơn giản rửa mặt một phen, ăn một chút gì, trực tiếp đi vào Cánh Cửa Bí Cảnh sang thánh vực, sau đó đi dạo trên quần đảo trôi nổi, thuận tiện tìm hiểu tin tức.
Hắn lại không biết.
Lúc này, trong khu vực trung tâm Thánh Vực, đang xảy ra một chuyện lớn.
- Chưởng quầy! Việc lớn không tốt! Ngài mau ra đây nhìn!
Bên trong Thập Phương Các, đột nhiên vang lên một tiếng la to.
Một tiểu nhị trong cửa hàng vô cùng lo lắng từ bên ngoài chạy vào.
Lục Chấn Hưng vốn đang ở bên trong nội đường nghị sự cùng Lục gia lão tổ, lập tức bị tiếng la lên này cắt ngang, nổi giận đùng đùng đi ra bên ngoài.
- Xảy ra chuyện gì lớn mà hô to gọi nhỏ như vậy, còn ra thể thống gì.
- Là, là Người Lùn, quốc vương mới của tộc Người Lùn, xuất hiện bên trong trụ sở tộc Người Lùn ở Thánh Vực!
Tiểu nhị kia hai tay chống đỡ đầu gối, muốn tắc thở vì mệt mỏi, lo lắng nói.
Lục Chấn Hưng vốn đang nổi nóng, nghe vậy lập tức chấn động tinh thần.
- Ngươi nói thật?
Một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận