Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 668: Ma Thú Bạo Động

Đương nhiên, đối mặt với nhiều người nịnh bợ như vậy, Ngụy Cương cũng không vì được tôn kính mà kiêu ngạo.
Ngược lại, thời thời khắc khắc hắn đều ghi nhớ lời dặn dò của Lâm Hữu, cứ theo lẽ công bằng làm việc, nghiêm túc sàng chọn, không dễ dàng giao công việc quan trọng như vậy cho người không đáng tin tưởng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Hữu lại thoải mái giao công việc cho bọn họ.
Sau khi Lâm Hữu dặn dò đám thuộc hạ những chuyện cần làm, rất nhanh hắn đã trở về bên trong lãnh địa, tiếp tục bận rộn.
Hiện giờ, trên người hắn còn hơn 280 triệu ma năng.
Vốn dĩ hắn đang muốn để dành để tích đủ 400 triệu trả Lê Kha.
Nhưng cân nhắc đến thủy triều ma thú chuẩn bị sắp bắt đầu, hắn lại thay đổi chú ý.
Chuẩn bị tham ô khoản tiền này trước dùng để chiêu mộ đầy binh chủng Cỏ Bốn Lá và Rêu Cộng Sinh, đề cao hiệu suất đánh chết ma thú.
Dù sao ma thú bạo động cũng không phải lúc nào muốn có là có, nhưng lại là thời cơ cực tốt để kiếm ma năng.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức đi xuống dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới, điều về 30 gốc trong số 35 gốc Kiếm Trúc Tai Ách, chỉ để lại 5 gốc trang bị cho Thanh Cương vàThống Lĩnh Cổ Thụ.
Sau đó lại chiêu mộ 15 cây Liễu Quỷ Xảo Quyệt, Cỏ Bốn Lá May Mắn, bắt đầu Đột Biến.
Hơn nửa giờ sau, Đột Biến hoàn thành.
Tính cả Vương tộc, hắn cũng xây dựng được 315 thành viên của đội ngũ binh chủng tinh anh, tất cả đều được trang bị Rêu Cộng Sinh.
- 230 triệu...
Lâm Hữu nhìn thoáng qua số ma năng còn lại.
Chỉ còn lại có 230 triệu, nãy giờ hắn đã dùng hết 50 triệu, cần phải kiếm nhiều ma năng hơn mới được...
………….
Ngày ma thú bạo động mở ra tới rất đúng hẹn.
Lúc sáng sớm, Lâm Hữu vừa tỉnh lại, đã thấy một đống lớn tin tức bắn ra trên kênh công quốc.
- Đậu xanh! Thánh Vực bên kia có thiệt nhiều ma thú, ta vừa liếc mắt nhìn một cái thiếu chút nữa đã bị dọa tè ra quần.
- Có người anh em nào cùng đi săn giết ma thú hay không? Đi thì nhắn riêng cho ta.
- Bây giờ mà còn dám chạy tới Thánh Vực, không muốn sống nữa sao?
- Sợ chứ, mấy ngày nay ta đã tính tránh bên trong lãnh địa một đoạn thời gian.
- Sợ cái quần, hiện tại không liều mạng, không lẽ chờ Chiến Trường Vạn Giới hốt đi.
Lãnh chúa bên trong công quốc bàn tán xôn xao, cơ hồ tất cả đều đang bàn luận về tin tức thủy triều ma thú.
Lâm Hữu vội vàng đứng dậy rửa mặt, sau đó đi vào lãnh địa phía dưới triệu tập binh chủng.
Tiếp theo, hắn vừa ăn điểm tâm sáng vừa xem xét diễn biến trên kênh.
Sau khi xác nhận không xuất hiện nguy hiểm gì lớn, hắn lập tức đi vào Cánh Cửa Truyền Tống, truyền tống đến Thánh Vực.
- Ầm vang!!
Vừa đứng thẳng lại, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng nổ, mặt đất dưới lòng bàn chân hung hăng chấn đọng một cái.
- Mau mau mau! Bên kia lại xuất hiện một cái khe, nhanh qua trợ giúp!
- Phía Đông xuất hiện lượng lớn ma thú thủ lĩnh cấp bảy, cần nhiều người hơn chút!
- Hòn đảo trung tâm bắt đầu có ma thú cấp tám, mau qua chiếm vị trí tốt.
Cả quần đảo trôi nổi người đến người đi, khung cảnh đầy vội vàng.
Nơi nơi đều là một đám khe hở không gian nứt ra, và ma thú không ngừng xuất hiện từ bên trong rồi nhanh chóng lao ra ngoài, chiến đấu kịch liệt cùng đám lãnh chúa tu luyện giả vừa chạy tới.
Tiếng la giết, tiếng rống giận nối liền một mảnh, cơ hồ đã trải rộng khắp quần đảo
Lâm Hữu đứng trên đài cao nhìn quanh một vòng.
Hắn không quá dám tới hòn đảo trung tâm, vì hắn nghe nói bình thường ma thú cấp mười đều sẽ xuất hiện ở nơi này, còn kèm theo lượng lớn cấp chín.
Dưới cấp S còn được, hắn miễn cưỡng có thể đối phó.
Nhưng từ cấp S trở lên bắt đầu có chút nguy hiểm, không đáng để đi mạo hiểm.
Nghĩ đến đây, hắn nhìn chằm chằm vào một khe hở không gian cỡ trung cách hắn gần nhất và vội vàng chạy qua.
Cái khe này không lớn, nhưng to hơn khe hở bình thường rất nhiều.
Không ngừng có ma thú cấp bảy cấp tám từ bên trong xuất hiện rời đi, số lượng nhiều hơn những đài cao khác, đây cũng là nơi lãnh chúa tụ tập nhiều nhất.
- Ha ha, sướng! Đã lâu không đụng tới nhiều ma thú như vậy.
- Hôm nay nhất định phải kiếm được một khoản nho nhỏ.
- Công kích! Không chừa lại một con nào!
- Lên cho ta, giết sạch đám ma thú này!
- Rống ——
Nhóm lãnh chúa la lên không ngừng, âm thanh trải rộng mỗi một phương hướng quanh khe hở không gian.
Đám ma thú mới từ khe hở không gian bên trong lao ra, đã bị mảng lớn binh chủng xúm vào vây công, ngăn cản bước chân, căn bản không có cơ hội lan rộng ra bốn phía.
Lâm Hữu quan sát một hồi, rất nhanh đã tìm được một vị trí không người, sau đó triệu hồi cả Thanh Đằng và toàn bộ binh chủng trong Không Gian Bản Nguyên ra ngoài.
Thân thể cao lớn kia lập tức khiến cả đài cao trầm xuống.
- Moá nó! Đây là binh chủng gì? Làm ta sợ đến nhảy dựng.
- Tình huống gì đây? Làm sao có thể đột nhiên xuất hiện một binh chủng lớn như vậy?
- Đây là binh chủng hệ Thực Vật!?
- Hệ Thực Vật có binh chủng như vậy không? Sao tới tận bây giờ ta cũng chưa nghe nói qua?
Thanh Đằng xuất hiện, lập tức khiến cho nhóm lãnh chúa kinh hô, tất cả đều nhìn qua bên này Lâm Hữu.
Hết cách rồi.
Hình thể của Thanh Đằng thật sự quá khủng bố.
Nó vừa xuất hiện, từng sợi dây leo thật lớn đã trải rộng một mảnh khu vực, ngoại hình giống hệt một cái thành lũy di động hình con bạch tuộc, khiến đám lãnh chúa vốn đang muốn phun ra một câu chửi thề, lập tức bị dọa đến ngậm chặt miệng lại. nhường vị trí rồi nhanh chóng rời đi.
Bởi vì bọn họ phát hiện.
Ngoại trừ thực vật khủng bố này, bên cạnh còn có mấy trăm thực vật với khí thế khủng bố, một đám có thể so với trình độ cấp chín bọn họ từng gặp.
Bọn họ chỉ là cá mặn tới đây kiếm chút ma năng thôi, có vài người thậm chí còn dừng lại ở cấp bảy, đâu dám đắc tội kẻ mạnh như vậy?
Hành động của bọn họ cũng khiến Lâm Hữu thực nhẹ nhàng chiếm cứ một vị trí cực kỳ gần bên cạnh cái khe, thẳng mặt nghênh đón lượng lớn ma thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận