Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 729: Khí Tức Quen Thuộc

Sau đó, hắn vận chuyển lực lượng quy tắc, phát động kỹ năng Hư Vô của Vô Ảnh.
Giây tiếp theo, thân thể hắn vặn vẹo một đợt, biến vào hư không tại chỗ.
- Chuyện gì vậy? Sao đột nhiên không thấy hắn nữa?
- Nhất định là hắn ở đằng sau đại thụ kia, mau đuổi theo!
- Ta thật muốn xem hắn có thể giở trò gì.
Mấy lãnh chúa cấp chín đuổi theo phía sau đột nhiên gia tốc, trực tiếp lướt qua đại thụ đi vào phía sau. Ai biết đâu, vừa đi qua, tất cả lại sững sờ tại chỗ.
Lúc này đằng sau đại thụ, làm gì có bóng dáng Lâm Hữu?
………
Dựa vào hiệu quả của kỹ năng Hư Vô, Lâm Hữu bỏ chạy khỏi vòng vây của đám lãnh chúa cấp chín rất nhẹ nhàng.
30 giây vừa qua, kỹ năng hết hiệu lực, hắn cũng chạy ra ngoài mấy trăm mét, che giấu khí tức lặng yên thoát đi.
Điều khiến cho Lâm Hữu cũng không thể không cảm thán biện pháp chạy trối chết này dùng quá tốt.
Hắn vẫn luôn đi nhanh hơn mười phút, sau khi xác nhận không có ai đuổi theo, mới dần dần thả chậm tốc độ.
Nhưng hắn vẫn không dừng lại,, vì mỗi ngày Đại Thụ Bản Nguyên chỉ kết quả một lần.
Dù hắn ở lại thì tỷ lệ cướp được quả khác cũng quá bé nhỏ, còn có khả năng để chính mình rơi vào nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức triệu hồi Rồng Yêu Đế, trực tiếp xông lên trời cao, đi thẳng tới khu vực bên ngoài.
Lúc này, ma thú phi hành trên không trung, đã sớm đã bị đám lãnh chúa cấp chín thuận tay giải quyết, có thể nói dọc theo đường đi này đều thông suốt. Rất nhanh hắn đã ném thảo nguyên xanh ngắt ở sau người.
Mãi cho đến lúc gần tới khu vực bên ngoài, Lâm Hữu mới lén lút thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Ầm vang ——
Ngay lúc đó, một tiếng nổ truyền đến.
Rừng rậm vốn đang bình tĩnh, bỗng nhiên chấn động kịch liệt, một cỗ uy áp cuồn cuộn khôn cùng trống rỗng xuất hiện, bao phủ khắp rừng rậm trong nháy mắt.
Rồng Yêu Đế đang bao trong không trung, thân hình nhoáng lên một cái, suýt nữa thì rơi xuống.
- Chuyện gì vậy?
Lâm Hữu cả kinh quay đầu lại, nhìn về phương hướng Đại Thụ Bản Nguyên.
Tiếp theo, con ngươi co rút lại thật nhanh.
Hắn nhìn thấy gì?
Là một hư ảnh thật lớn đứng vững bên trên Đại Thụ Bản Nguyên!
Giống thân thể một người khổng lồ, Cứ như vậy, nó ngạo nghễ đứng trong thiên địa, sát khí vờn quanh thân thể, khiến cho không trung khắp chốn đều kịch liệt quay cuồng.
Nhưng lập tức, thứ sát khí kia đã bị khí tức sinh mệnh của Đại Thụ Bản Nguyên áp chế xuống, dần dần biến mất giữa tầm mắt, giống như từ nãy tới giờ, nó chưa từng xuất hiện.
Nhưng Lâm Hữu lại bị cỗ khí tức vừa rồi gây rung động thật sâu, trong lòng tràn đầy kinh ngạc.
Tuy rằng hư ảnh và khí tức kia chỉ xuất hiện trong một chớp mắt nhưng hắn lại vô cùng quen thuộc với nó.
Thật rõ ràng thứ này giống như đúc với trái tim ở đế quốc Cơ Giới và bàn tay to, hắn từng gặp ở khu vực sa mạc!
Vậy ra dưới tàng cây Đại Thụ Bản Nguyên lại đang trấn áp một phần thân thể của tồn tại khủng bố kia!
Hắn sự thật hoàn toàn kinh ngạc.
Chiếu theo quy luật này, chẳng lẽ bên trong từng khu vực ở vị diện Ma Thú, đều phong ấn một phần nào đó của tồn tại kia?
Chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi.
Rốt cuộc đối phương là dạng tồn tại gì mà phải dùng sức mạnh một giới để trấn áp?
Nghĩ vậy, Lâm Hữu không dám ở lâu, hắn lập tức lệnh cho Rồng Yêu Đế đẩy nhanh tốc độ bay khỏi giải đất trung tâm, vội vàng lao ra khu vực bên ngoài.
Ngay lúc đó, bên trong một toàn cung điện nào đó thuộc Giới Vĩnh Hằng.
Đám Đại Đế các giới đang tụ tập cùng một chỗ nghị sự đều cả kinh, tất cả lập tức nhìn về phương hướng trung tâm đại lục.
- Cỗ khí tức này…. Là Rừng Ác Mộng, phong ấn trong Rừng Ác Mộng bắt đầu buông lỏng!
Trong mắt Thiên Cơ Đại Đế lấp lánh ánh sao.
- Ta cũng cảm nhận được, đúng là cỗ sức mạnh kia.
- Nhìn bộ dáng này, phong ấn bị phá vỡ chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng trước.
- Ha ha, đợi thật lâu như vậy, cuối cùng cơ hội của Liên Minh Giới Vực chúng ta đã đến, cũng tới thời khắc khiến cho đám gia hỏa này nhìn lực lượng chúng ta đã tích tụ trong khoảng thời gian này.
Trong cung điện, tràn ngập từng giọng nói tràn đầy uy nghiêm vô thượng.
Ngoại trừ Đại Đế đứng đầu của Giới Vĩnh Hằng và Giới Ma Nguyên, còn trên trăm vị Đại Đế đến từ giới vực khác cũng tụ tập ở đây.
Khi thứ lực lượng này hoàn toàn bộc phát ra, tuyệt đối sẽ là một giới vực bị giết trong chớp mắt.
Nhưng bọn họ không làm như vậy mà vẫn luôn án binh bất động chờ tới hiện tại.
Đến giờ này khi cảm nhận được phong ấn trong Rừng Ác Mộng buông lỏng, cuối cùng trong mắt tất cả cũng xuất hiện tia nóng cháy.
Hình như cơ hội bọn họ đang chờ đợi, rốt cục cũng đến.
……..
So với việc bọn họ mừng rỡ như điên, Đại Đế các giới vực khác lại không nhẹ nhàng như vậy.
Sau khi tất cả bọn họ đều cảm nhận được một tia manh mối không giống bình thường, cả đám đều tụ tập lại, cùng thương lượng nguyên do của sự kiện lần này.
- Lão Kim, ngươi có ý kiến gì về chuyện này không?
Trên không trung đại lục Nguyên Thuỷ, mười vị lãnh chúa Đại Đế và ba vị Đại Đế dân bản địa cùng tụ tập lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phương hướng cửa vào vị diện.
Vị tồn tại được gọi là lão Kim, chính là một vị Người Thú tộc Sư Tử thân hình cao lớn, bộ lông màu vàng toàn thân lấp lánh rạng rỡ dưới ánh mặt trời.
Đúng là Vua Sư Tử Khải Kim người cầm quyền của đế quốc Người Thú, một trong ba đại đế quốc của dân bản địa gồm Nhân tộc, Thú tộc, Tinh Linh tộc!
Vua Sư Tử nghe Đại Đế khác hỏi, hừ lạnh một tiếng:
- Chuyện này có gì liên quan tới ta đâu? Chuyện xấu hổ này đều do đám lãnh chúa Nhân tộc các ngươi gây ra, muốn giải quyết như thế nào thì các ngươi tự mình nhìn mà làm, khi hành động cứ bảo ta là được.
- Ách!
Đám Đại Đế bên cạnh chỉ biết yên lặng không nói gì.
Nhưng cùng vì lời nói của Vua Sư Tử, khiến không khí đang căng thắng thoáng dịu đi một ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận