Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 562: Kiếm Thuật Tông Sư

Tuy ba người cùng tiến vào chín tầng, nhưng cả người lão lãnh chúa nọ đều là vết thương, chắc phải dùng hết 10 phút thời gian chuẩn bị mới khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.
Cho nên hắn ta do dự mãi, cuối cùng đành phải không cam lòng rời đi, bỏ quyền khiêu chiến.
Lập tức, bên trên tầng cao chỉ còn lại hai người Lâm Hữu và Thanh Phượng, cũng là hai người duy nhất có thể đạt tới tầng này sau Ngô Dũng.
Bởi vậy, nháy mắt đã thành tiêu điểm toàn trường, kéo theo đám người bàn tán xôn xao, tất cả đều đang suy đoán ai trong hai người bọn họ có thể đánh thông tầng cao nhất.
Trong đám người ấy, Ngô Dũng đang khôi phục, hướng cặp mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Lâm Hữu đang ngồi khôi phục trên đài cao.
Vừa rồi hắn bị đối thủ trên đài cao đó trực tiếp đánh bay xuống.
Hắn thật muốn nhìn, cửa ải mà Ngô Dũng hắn không qua được, có ai sẽ đi qua.
- Ngô Dũng, ngươi nói xen, tên kia có thể đi qua không?
Lúc này, bên cạnh truyền đến câu hỏi của mấy đồng bạn hắn.
Bọn họ cũng giống những người khác, đang tò mò đánh giá Lâm Hữu trên đài.
- Sao ta biết được?
Ngô Dũng hừ lạnh một tiếng, không để ý đến bọn họ.
Nhưng ánh mắt hắn, lại gắt gao nhìn chằm chằm về phương hướng đài cao, nhìn chằm chằm mỗi động hành động của Lâm Hữu.
Lại một lát sau, Lâm Hữu và Thanh Phượng cũng nghỉ ngơi xong, cơ hồ đồng thời đứng dậy đi về phía trung ương đài cao.
Trên phương diện này, hệ Thực Vật có ưu thế hơn.
Năng lực khôi phục thể chất mạnh mẽ, căn bản không cần tới mười phút, đã khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, khiến cho Thanh Phượng bên kia cũng không nhịn được khẽ nhíu mày.
Nhưng, hắn cũng không tạm dừng, vẫn bắt kịp Lâm Hữu, cầm lấy vũ khí đã bị hư tổn trên đài cao.
Ngay sau đó, ánh sáng hiện lên.
Đối thủ của riêng bọn họ, cũng dần dần xuất hiện ở phía đối diện, cầm vũ khí trên đài.


Tên: Anh Hồn Chiến Sĩ ( thủ lĩnh )



Chủng tộc: Vong Linh



Cấp bậc: cấp tám (cấp SS)



Lực lượng: 2400(+2160)



Thể chất: 2400(+2160)



Tốc độ: 2400(+2160)



Tinh thần: 2400(+2160)



Kỹ năng: Kiếm Quang, Kiếm Tâm, Nhân Kiếm Hợp Nhất



Hỗn độn: toàn bộ thuộc tính tăng lên 90%



Giới thiệu: Đây là anh hồn do chiến ý biến thành, khi còn sống từng là một Kiếm Thuật Tông Sư, vận dụng kiếm thuật đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, cực ít gặp được đối thủ.

Giống Ngô Dũng, xuất hiện ở trước mặt Lâm Hữu, là một Anh Hồn cấp SS sử dụng kiếm.
Hơn nữa, phần giới thiệu cuối cùng, cũng có thay đổi, liếc mắt một cái đã biết anh hồn này khác biệt.
Nhưng khiến cho Lâm Hữu không nghĩ tới chính là.
Ngay khi hắn đang quan sát thuộc tính, Anh Hồn Chiến Sĩ kia lại mở miệng nói chuyện!
………….
- Ra tay đi, kiếm của ta, không chém người chưa chuẩn bị!
Mạnh thật.
Không chém người chưa chuẩn bị?
Kiếm khách thật cuồng, không hổ là tồn tại mang danh hiệu Kiếm Thuật Tông Sư.
Nhưng đồng thời, ánh mắt Lâm Hữu cũng trở nên ngưng trọng.
Anh Hồn Chiến Sĩ này còn biết nói, hiển nhiên đã kế thừa đại bộ phận ý thức khi còn sống.
Nói cách khác, đã kế thừa tiêu chuẩn chiến đấu cuả Kiếm Thuật Tông Sư.
Dù từ khi hắn đánh buông xuống thế giới này, vẫn một mực cố ý vô tình rèn luyện kỹ xảo chiến đấu của mình, mạnh hơn không ít so với lãnh chúa bình thường.
Nhưng vẫn có chênh lệch nhất định so với Kiếm Thuật Tông Sư chân chính.
Vừa lúc, có thể nhân cơ hội này tôi luyện thủ đoạn chiến đấu của mình một chút, cố gắng để ngày nào đó sau này đột nhiên có chỗ cần dùng tới?
- Bá!
Nháy mắt đại đao băng phách bên hông, đã bị Lâm Hữu rút ra, sau đó hắn thật tự nhiên để đại đao rủ xuống, chếch về một phía, còn ánh mắt mình gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiếm Thuật Tông Sư.
Tiếp theo, mặt đất dưới lòng bàn chân hắn đột nhiên nổ vang, đại đao trong tay giống như hùng sư rời khỏi lồng, lao thẳng tới đối phương.
Đao mang sắc bén kèm theo hàn ý, còn mạnh hơn hồi nãy vài phần, giống như muốn đông cứng không khí cả đài cao.
- Tới hay!
Tên Kiếm Thuật Tông Sư hét lớn một tiếng.
Đối mặt đao mang ập thẳng tới, đối phương không né không tránh, chỉ nâng tay lên tạo ra một mảnh kiếm hoa, nhẹ nhàng bắn tới đao phong xuấ hiện trên đại đao băng phách của Lâm Hữu.
“Đang” một tiếng, Lâm Hữu cảm thấy một cỗ lực phản chấn mạnh mẽ theo đao mang thổi quét qua cánh tay mình, đánh văng một kích này của hắn, đi chệch qua bên cạnh Kiếm Thuật Tông Sư.
Nhưng trong mắt người khác lại giống như hắn cố ý xoay chuyển phương hướng công kích.
Thật mạnh!
Trong lòng Lâm Hữu chấn động, nhưng trọng tâm cơ thể đã vững vàng trở lại, ổn định thân hình.
Nhìn trường kiếm đang đánh úp về phía mình, hắn xoay người một cái, dựng đứng đại đao ở trước người.
- Thương!!
Tiếng va chạm chói tai, quẩn quanh bốn phía.
Nơi hai người bọn họ giao phong, một làn sóng chấn động kịch liệt xông ra, thổi quần áo trên người Lâm Hữu bay phất phới.
Hắn cũng nương theo cơ hội lần này, bước chân nhẹ nhàng bay ngược lại, sau đó bước chân rung rung một cái, lại lao ra, đao phong như rồng, lần thứ hai giao thủ với anh hồn kia
Trong lúc nhất thời, đao quang kiếm ảnh trên đài, đan xen chặt chẽ.
Thời gian dần trôi qua, hai người đã vừa công vừa phòng hơn mười chiêu.
Cảnh tượng kia trực tiếp khiến mọi người bên dưới nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, khiếp sợ không thôi.
- Quá mạnh mẽ!
- Lại có thể đánh tương xứng với loại cao thủ kiếm thuật này!
- Ý thức chiến đấu siêu cấp biến thái!
- Lãnh chúa chiến đấu không phải dựa vào binh chủng sao? Sao cả lãnh chúa cũng mạnh như vậy?
Theo lẽ thường, dưới tình huống có binh chủng hỗ trợ chiến đấu, không có bao nhiêu người sẽ bằng lòng đi tôi luyện kỹ xảo chiến đấu rồi tự mình lên sân khấu.
Dù có, cũng chỉ tùy tiện luyện chút thủ đoạn phòng thân mà thôi, tuyệt đối không có mấy người đạt tới trình độ tinh thông.
Nhưng Lâm Hữu lại khác, ngay từ đầu Hắn đã ôm một loại ý thức nguy cơ mãnh liệt, không lúc nào không lo lắng cho an nguy của chính mình.
Bởi vậy lúc rảnh, hắn sẽ vào bên trong Thao Trường Luyện Binh nhìn đám tu luyện giả chiến đấu, học tập một ít kỹ xảo.
Cứ như vậy, lâu dần tích lũy lại, trong lúc không ai chú ý đã bỏ xa lãnh chúa khác một mảng lớn.
Đại khái đây cũng là một trong những ưu điểm không nhiều lắm của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận