Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 518: Nếu Ai Dám Trái Với Quy Định Này, Trực Tiếp Giết Chết, Không Cần Báo Lại Cho Ta

Hai ngày sau, trong ngoài công quốc và Thánh Vực, đều không xảy ra chuyện gì đáng chú ý.
Trên cơ bản Lâm Hữu đều là ban ngày đến chủ vị diện Ma Thú săn giết ma thú và lãnh chúa giới vực khác, buổi tối quay về lãnh địa nghỉ ngơi.
Trong lúc này hắn còn thuận tiện dẫn theo một ít người lùn tạo ra trang bị cấp tám đưa cho Thập Phương Các bán, kiếm chút tài nguyên.
Mãi cho đến buổi sáng ngày thứ ba, hành trình hắn cũng bị một việc cắt ngang.
Đó là Truyền Tống Trận đi thông vương quốc Người Lùn đã làm xong rồi!
Từ sáng sớm, Lâm Hữu mang theo Tiết Trường Quý và Ngụy Cương tới bên ngoài bộ tộc Người Lùn chờ đợi cùng bộ tộc Người Lùn Chiến Chuy.
Mà trước mặt bọn họ, là một cái đài cao thật lớn hình tròn vừa được xây dựng xong.
Chỉ thấy ở bên trên đài cao, đều được khắc phù văn chi chít thâm ảo, liên tiếp cùng một chỗ với mấy chục đài ma tinh, thoạt nhìn vừa đồ sộ vừa thần bí.
Mỗi khi Người Lùn khởi động một đài ma tinh, bên trên Truyền Tống Trận sẽ sáng lên một đạo ánh sáng trắng tận trời, bắt đầu tiến hành cung cấp ma năng.
Mắt thấy một đám đài ma tinh đều bị kích hoạt, Tiết Trường Quý và Ngụy Cương bên cạnh đều kích động không thôi, trong mắt toát ra chờ mong nồng đậm.
- Lão Tiết, ngươi nói xem, có phải chúng ta thật sự sẽ đi thông với vương quốc Người Lùn?
Ngụy Cương không nhịn được thấp giọng nói.
- Chắc là vậy, nghe lãnh chúa đại nhân nói, bằng hữu người lùn của hắn đã thành quốc vương của vương quốc Người Lùn, vì đối phương muốn thường xuyên quay về bộ tộc nhìn mới xây dựng Truyền Tống Trận này.
- Quốc vương Người Lùn?
Hai mắt Ngụy Cương lập tức trừng lớn lên.
Mấy ngày nay, hắn biết tộc Người Lùn bên này có hành động gì đó, lại không ngờ hành động đó lớn như vậy.
Mà lãnh chúa đại nhân của bọn họ lại là bạn thân của quốc vương Người Lùn!
Nếu chuyện này truyền ra, chỉ sợ sẽ khiến mọi người kinh ngạc tới rớt cằm.
Kể cả bản thân hắn, cũng khiếp sợ nói không nên lời.
Tiết Trường Quý thấy vậy, lập tức lên tiếng nhắc nhở:
- Lãnh chúa đại nhân đã dặn dò, chuyện này tuyệt đối không thể truyền ra, chắc ngươi cũng biết nếu truyền ra sẽ có hậu quả gì.
- Yên tâm đi, tuy lúc bình thường ta không giữ được miệng, nhưng vẫn biết nặng nhẹ.
Ngụy Cương trịnh trọng gật đầu.
Hắn làm thống lĩnh thành Hoàng Sa lâu như vậy, tự nhiên biết chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói.
Hiện giờ, thành Hoàng Sa bọn họ như cánh chim chưa đón gió, quá mức rêu rao chưa chắc đã là chuyện tốt.
Kể cả khi trang bị cấp tám lúc trước, bọn họ cũng chỉ tuyên bố với bên ngoài là bên trong lãnh địa có thợ rèn cấp tám mà thôi.
Dù những người đó biết bên trong lãnh địa bọn họ có Người Lùn, cũng tuyệt đối không cho rằng nơi này sẽ thông nhau với vương quốc Người Lùn.
Lúc hai người đang nói chuyện, cuối cùng đài ma tinh bên trên Truyền Tống Trận đã được khởi động xong, đột nhiên một mảnh bạch quang chói mắt xuất hiện, chiếu sáng cả dãy núi.
Sau một đợt không gian vặn vẹo, Mạch Cách n mặc Chiến Thần, và một đội ngũ danh dự khổng lồ, xuất hiện ở bên trên Truyền Tống Trận.
………..
- Là tộc trưởng, tộc trưởng đã trở lại!
Mạch Cách n vừa xuất hiện, trong đội ngũ Người Lùn đã vang lên một mảnh tiếng hoan hô, tất cả đều vội vàng đi lên nghênh đón.
Cha của Mạch Cách n, là người đi đầu tiên, trực tiếp dẫn tộc nhân bái Mạch Cách n một cái thật sâu.
- Bái kiến quốc vương bệ hạ!
Tiếng hô này nháy mắt đã truyền khắp trong ngoài bộ tộc.
- Cha, đừng như vậy, còn các ngươi nữa, nhanh đứng lên.
Mạch Cách n vừa truyền tống đến đây, trong lòng cả kinh, vội vàng chạy lên nâng đại trưởng lão dậy, vẻ mặt thiết tha.
Không cần biết hắn là tộc trưởng hay làm quốc vương, hắn vẫn là con trai của đại trưởng lão, điểm ấy hắn tuyệt đối không quên.
Đại trưởng lão được hắn nâng dậy, vẻ mặt vui mừng, gật đầu không thôi.
- Được được, trở về là tốt rồi, chúng ta vào bộ tộc lại nói sau.
- Vâng.
Ánh mắt Mạch Cách n cũng đầy rung động, hắn đỡ đại trưởng lão từ từ đi vào bên trong bộ tộc.
Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện ra đám người ngoài Lâm Hữu, lập tức nói với hắn:
- Lâm Hữu, ta dàn xếp tộc nhân trước, chờ chuyện xong xuôi lại đi tìm ngươi.
- Không có việc gì, ngươi cứ làm việc của mình đi, ta chỉ tới nhìn để xác nhận một chút tình huống truyền tống mà thôi.
Mấy ngày hôm trước, hai người bọn họ vừa gặp mặt, cũng không cần nói thêm điều gì.
Mạch Cách n đơn giản trao đổi với Lâm Hữu một phen, đã mang theo tộc nhân và đội danh dự đi vào bên trong bộ tộc.
Lâm Hữu lại mang theo Tiết Trường Quý và Ngụy Cương rời khỏi dãy núi, chạy trở về Thành Hoàng Sa.
Đi được nửa đường, hắn mới xoay người lại nói với hai người:
- Dặn dò người bên dưới, về sau không có sự cho phép của ta, không được cho những người khác tới gần nơi này, nhất là Truyền Tống Trận kia.
- Xin lãnh chúa đại nhân yên tâm, ta đã sắp xếp đội ngũ vệ binh thay phiên canh gác rồi.
Ngụy Cương cung kính trả lời.
- Ừm, làm không tồi, nếu ai dám trái với quy định này, trực tiếp giết chết, không cần báo lại cho ta.
Trong mắt Lâm Hữu hiện lên một mảnh lạnh lẽo.
Hắn lăn lộn trong đại lục Nguyên Thuỷ đã hơn nửa năm, đã sớm không phải thiện nam tín nữ trước kia. Người dám gây nguy hại tới lợi ích của bản thân mình, trực tiếp giết là xong, không có gì phải do dự
Tiết Trường Quý và Ngụy Cương nhìn thấy hàn quang trong mắt hắn, đáy lòng lập tức run rẩy, vội vàng đáp:
- Tuân mệnh!
- Về sau giao nơi này cho các ngươi.
Lâm Hữu không nói thêm gì, trực tiếp cưỡi lên tọa kỵ chạy về lãnh địa.
Đợi hắn đi xa, thân thể căng cứng của hai người kia mới dần dần buông lỏng, trên mặt xuất hiện nét hoảng sợ nhàn nhạt.
- Hình như khí thế uy nghiêm của lãnh chúa đại nhân càng mạnh hơn trước kia.
Ngụy Cương lòng mang sợ hãi nói.
- Đây là chuyện tốt.
Tiết Trường Quý yên lặng nhìn chăm chú vào phương hướng Lâm Hữu biến mất, trong mắt để lộ ra tia sáng hiếm khi nhìn thấy.
- Là một thượng vị giả, phải có phần sát phạt này, trước kia lãnh chúa đại nhân thân thiện yêu dân, tuy như vậy cũng tốt lắm nhưng lại không thể trở thành một thượng vị giả chân chính. Hiện giờ xem ra ta đã lo lắng dư thừa.
Đừng nhìn Tiết Trường Quý bình thường đều là một người có bộ dáng hiền lành.
Trên thực tế, lão đã làm thành chủ thành Hoàng Sa vài chục năm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận