Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1246: Cấp Độ Ở Thần Chi Lĩnh Vực.

Xem ra hắn cần phải tìm cơ hội tìm hiểu cấp độ tiềm lực của binh chủng một chút mới được, xem có thể giúp cho cấp bậc của Vương tộc lên cao hơn hay không.
Còn có một chuyện, điện Vạn Thần đã tại tốn công tốn sức tìm hắn như vậy thì chắc chắn là đang tìm hạch tâm thế giới, cho dù không phải thì tuyệt đối cũng không tránh được liên quan đến thế lực sau lưng Ma Thiên.
Cho nên hắn nhất định phải mau chóng tăng lên thực lực của mình tới cấp bậc Chân Thần mới được.
Nếu không thì lỡ như gặp phải nhân vật cấp bậc trưởng lão trở lên của đối phương thì sợ là không dễ ứng phó.
Nhất là Điện Chủ kia, cấp bậc đến gần Chân Thần cực hạn, thực lực của hắn ta tuyệt đối không thể khinh thường.
Cũng không biết binh chủng của đối phương đã đến cấp độ tiềm lực nào rồi, nếu như là Vương Cấp giống như hắn thì không dễ xử lý lắm.
Hắn nghĩ đến đây, lập tức nói:
- Chuyện này ta có thể giúp ngươi, lại nói cho ta một chút chuyện có liên quan đến cấp độ lãnh chúa và binh chủng chút đi.
Trước mắt có một nguồn tin tức thích hợp, Lâm Hữu đương nhiên sẽ không bỏ qua, có thể hiểu rõ hơn chút nào thì hay chút đấy.
Bạch Thượng Đình nghe hắn nói sẽ hỗ trợ, cũng vui mừng quá đỗi, bắt đầu lập tức giảng giải kỹ càng tất cả tin tức những mình biết cho hắn.
Thẳng tới giữa trưa, Lâm Hữu mới được Bạch Thượng Đình cung tiễn rời khỏi lầu các, đồng thời không để quá nhiều người phát hiện bọn hắn từng có tới lui.
Bây giờ chính là thời điểm thân phận của hắn mẫn cảm nhất, cho nên tốt nhất vẫn là tạm thời trước ở lại trong thành Trấn Ma ẩn tàng một đoạn thời gian, đợi qua đoạn thời gian này lại nói.
Vừa vặn có thể nhờ vào đó đi ra ngoài săn giết ma thú để tăng lên một ít thực lực.
- Lâm tiên sinh, mặc dù ở đây có chút đơn sơ, nhưng trang viên của ta ở vùng ngoại ô thành Bắc rất yên tĩnh, sẽ rất ít có người đến đó quấy rầy, dùng để làm lãnh địa là thích hợp nhất.
Bạch Thượng Đình vừa dẫn đường ở phía trước vừa nói.
- Được, vậy thì đến nơi đó đi.
Lâm Hữu thản nhiên đáp lại.
Trong Thần Vực, vì cấp bậc thức tỉnh thành lãnh chúa là cấp 6 nên ngay từ đầu sẽ có được Không Gian Bản Nguyên, cũng chính là hình thức ban đầu của Không Gian Linh Hồn.
Mà Linh Hồn của người ở trong Thần Vực lại mạnh hơn Vạn Giới rất nhiều, hạch tâm của lãnh địa lại do lực lượng linh hồn biến thành, cho nên có thể làm được tự do thu phóng, đồng thời tiêu hao cũng không lớn.
Phần lớn thời gian, các lãnh chúa đều thu Hạch Tâm Lãnh Địa vào Không Gian Bản Nguyên của mình, sau đó bôn tẩu khắp nơi.
Chỉ có những người lệ thuộc một ít thế lực cần trấn thủ một phương thì mới có thể phóng ra lãnh địa đóng quân.
Khi từ trong miệng Bạch Thượng Đình biết được chuyện này thì trong lòng của Lâm Hữu có thể nói là ngũ vị tạp trần.
Nhớ ngày đó, Hạch Tâm Lãnh Địa của lãnh chúa Vạn Giới bọn hắn cũng không có cách nào thu vào Không Gian Bản Nguyên.
Một khi hạch tâm bị hủy, lãnh chúa cũng sẽ tử vong theo.
So sánh ra, điều kiện sinh tồn trong Thần Vực dễ chịu hơn nhiều lắm, thậm chí nói là đóa hoa trong nhà ấm cũng không quá đáng.
Không có uy hiếp sinh tử, lãnh chúa được bồi dưỡng trong loại hoàn cảnh này tất nhiên sẽ khuyết thiếu huyết tính.
Nếu quả thật đánh lên thì Lâm Hữu tuyệt đối có nắm chắc có thể đánh chết đối diện.
Không sợ sinh tử cũng xem như một ưu điểm lớn của lãnh chúa Vạn Giới bọn hắn.
Cũng không biết bây giờ các Đại Đế khác thế nào, lại có bao nhiêu người có thể thành công xuyên qua thông thiên chi lộ đi tới Thần Vực.
Lâm Hữu nghĩ tới đây, tâm thần của đã ngồi vào trên xe ngựa cũng bình tĩnh lại, tiến vào trong Bản Nguyên Vũ Trụ.
- Hả?
Đột nhiên, hắn khẽ hả một tiếng, kinh ngạc nhìn không gian Linh Hồn của mình.
Hắn phát hiện Vũ Trụ ở bên cạnh Không Gian Bản Nguyên, Hạch Tâm Thế Giới dung hợp cuối cùng lại đang trôi nổi, hoàn toàn độc lập ra.
Hơn nữa nó còn đang chậm rãi hấp thu lực lượng linh hồn của hắn, hình như đang ẩn âtn nuôi dưỡng bản thân.
Chuyện này làm hắn đột nhiên sinh ra một phỏng đoán to gan.
Chờ khi hắn lên tới cấp 13, Hạch Tâm Thế Giới này có thể sẽ phá kén thành bướm, biến thành Bản Nguyên Vũ Trụ thứ hai của hắn hay không.
Hai cái Bản Nguyên Vũ Trụ!
Lâm Hữu không biết điều này đại biểu cho chuyện gì, dù sao thì ngay cả Chủ Thần cũng chỉ có một mà thôi.
Nhưng hắn lại mơ hồ cảm giác đây là sẽ cơ hội quật khởi của mình ở trong Thần Vực!
Càng nghĩ hắn lại càng cảm thấy có khả năng.
Dù sao thì lúc trước dung hợp hạch tâm thế giới này, trong tiếng nhắc nhở đã nói dung hợp song sinh.
Song sinh đã là cùng tồn tại.
Có lẽ phỏng đoán của hắn thật sự là đúng, làm cho hắn nhịn không được mong đợi, cũng càng bức thiết muốn tranh thủ thời gian lên tới cấp 13, cấp bậc Chân Thần.
- Không biết những người khác thế nào?
Lâm Hữu yên lặng thầm nghĩ, ánh mắt rơi xuống vũ trụ trong Không Gian Bản Nguyên, nhìn về phía phiến đại lục ở trung tâm vũ trụ.
Chỉ mới vượt qua thông thiên chi lộ khoảng hơn một tháng mà thôi, lúc này trung tâm đại lục đã thay đổi rất lớn.
Trừ khu vực xung quanh Đại Thụ Thế Giới bị phong bế dùng để cho binh chủng hoạt động ra thì nơi khác đều đã bắt đầu xuất hiện các loại kiến trúc.
Có hơn mười vị Đại Đế lưu lại dẫn đầu, lãnh chúa và người tu luyện các giới lại đoàn kết nhất trí, bắt đầu thành lập chỗ ở mới, cũng không lâm vào náo động như trong tưởng tượng của hắn, làm cho Lâm Hữu cuối cùng thở dài một hơi.
Không có cách nào, khi đó đại lục Vạn Giới sụp đổ thật quá vội vàng, căn bản là không kịp làm bất kỳ chuẩn bị gì.
Bây giờ, thấy tất cả mọi người bình an vô sự, hắn cũng đã yên tâm lại.
Sau đó, hắn khuếch tán ra cảm giác phạm vi rộng, rất nhanh đã tìm được những người của giới Nguyên Thủy.
- Kỳ quái.
Đột nhiên lông mày Lâm Hữu nhíu lại.
Lúc này, cảm giác của hắn đã có thể trực tiếp bao phủ toàn bộ đại lục, nhưng tìm một vòng chỉ thấy bọn người Kỷ Tinh Hà, mà lại không nhìn thấy huynh muội Tư Đồ Kiếm và Nghiêm Liệt.
- Chẳng lẽ…
Lâm Hữu kinh ngạc một chút, chợt nhớ tới Đoạn Trường Phong trước đó đã đặc biệt về giới Nguyên Thủy một chuyến, chẳng lẽ là hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận