Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1043: Tiến Vào Thời Không Luân Độ.

Âm thanh vô cùng trầm thấp, lại vô cùng thống khổ, khiến cho cả thành Khởi Nguyên thậm chí toàn bộ Giới Sinh đều hơi hơi rung động theo.
- Chuyện gì xảy ra? Hình như nghe được có thứ gì đó đang thét gào.
- Ta cũng nghe thấy, tựa như được phát ra từ trên Đại Thụ Thế Giới.
- Là Đại Thụ Thế Giới! Đại Thụ Thế Giới đang gào thét!
Cả đám người bên ngoài nội thành cũng đám người bên trong nội thành, thậm chí là đám người ở trung tâm nội thành, tất cả đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu, nhìn về phía cây đại thụ.
Chỉ thấy ở trên không trung, từng phiến lá cây tung bay rơi xuống, hóa thành từng sợi sinh mệnh khí tức tung bay phía trên mảnh đất bao la này, thật giống như đang khuếch tán ánh hoàng hôn cuối cùng của cây đại thụ ấy.
Mà Đại Đế các giới đang nghỉ ngơi ngay tại tán cây, cũng ào ào hiện thân, lộ vẻ mặt kinh dị đến ra bên ngoài, vừa vặn đụng tới lão tổ Thủ Hộ nhất tộc đàn cau mày đi ra khỏi lầu các.
- Tần lão, xảy ra chuyện gì rồi?
Long Hoàng dẫn đầu hỏi trước, cũng là câu hỏi của tất cả các vị Đại Đế.
- Ai.
Tần lão thở dài một tiếng, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ:
- Không dối gạt các ngươi, tuổi thọ của Đại Thụ Thế Giới chống đỡ lấy toàn bộ Giới Sinh đã sắp đi đến cực hạn. Hiện giờ, ngài ấy đang thống khổ, không thể tiếp tục chèo chống thế giới này.
Lúc này, lời nói tương tự cũng truyền ra từ trong miệng Linh Tịch đang ở dưới gốc cây.
Nó từ từ mở mắt, bàn tay đang chạm đến rễ cây khẽ buông ra, sắc mặt ủ rũ.
- Lão vừa nói với ta, đây cũng là một lần cuối cùng lão có thể trợ giúp người thế giới này, một khi lão chết, thế giới này sẽ triệt để biến thành một mảnh Giới Tử.
Giới Tử?
Lâm Hữu nghe được lời nói của Linh Tịch, tỏ ra hơi kinh ngạc, giống như đột nhiên hắn đã bắt lấy được tin tức gì đó rất quan trọng.
Chẳng lẽ nói… Sinh Tử Luân Hồi không phải là ba giới vực đơn độc như trong tưởng tượng của hắn.
Mà nó chỉ là một giới vực dần dần rơi vào quá trình hủy diệt?
Hắn nghĩ đến đây, vẻ mặt hắn càng trở nên ngạc nhiên nghi ngờ.
Cũng không đợi hắn suy nghĩ nhiều, giọng nói của Lê Kha lại lần nữa truyền đến.
- Hữu ca, sao ngươi đột nhiên ngừng lại thế? Thời Không Luân Độ sắp bắt đầu rồi.
Một tiếng kêu này đã kéo Lâm Hữu thoát ra từ trong suy nghĩ, lúc này hắn mới phản ứng lại, để nhớ về mục đích mình đến nơi này.
Còn chuyện về Sinh Tử Luân Hồi, chỉ có thể ghi nhớ lại, về sau sẽ từ từ nghe ngóng sau.
- Đi thôi, xuống trước lại nói, chờ đến khi thực lực mạnh lên, chắc chắn sẽ có cách để cứu lão ấy.
Lâm Hữu quay đầu an ủi Linh Tịch bên người một câu.
- Đa tạ chủ nhân.
Linh Tịch khẽ gật đầu, lại khôi phục phong phạm Vương giả trang nhã đoan trang trước kia:
- Thực vật nhất tộc chúng ta vốn nở rộ vì sinh mệnh, lão đã hoàn thành sứ mạng của mình rất tốt, là niềm kiêu ngạo của bộ tộc chúng ta.
- Nở rộ vì sinh mệnh sao?
Lâm Hữu nỉ non tự nói, tựa như hắn đã được nghe cụm từ này ở đâu đó rồi.
Nhưng hắn cũng không đào sâu suy nghĩ thêm, chỉ trực tiếp để Phỉ Thúy Long Vương hạ xuống trên đài cao dưới đáy dây leo, tập hợp cùng Lê Kha.
Đồng thời, cũng triệu hồi Linh Tịch và Phỉ Thúy Long Vương, để bọn hắn quay về Không Gian Bản Nguyên nghỉ ngơi.
- Hữu ca ngươi mau nhìn, hốc cây phía trước chính là lối vào Thời Không Luân Độ, nghe nói là trực tiếp thông xuống gần hạch tâm Đại Thụ Thế Giới, có thể làm tốc độ dòng chảy thời gian trở nên cực kỳ nhanh.
Lê Kha chỉ về phía biên giới đài cao, nơi hốc cây to lớn của Đại Thụ Thế Giới đang được một mảnh màn sáng sinh mệnh bao trùm có vẻ hơi kích động nói.
Rất hiển nhiên.
Hắn cũng không hề giống như đã biểu hiện ra, càng không phải là một người không thích luyện tập chiến đấu khô khan, chỉ là hắn cười toe toét đã quen, chứ thực ra vẫn vô cùng chú trọng tới chuyện nâng cao thực lực của bản thân mình.
Lâm Hữu không suy nghĩ nhiều, lập tức cùng hắn đi về phía hốc cây đang được trọng binh trấn giữ, người bên cạnh cũng càng ngày càng nhiều lên.
- Đi lên Thời Không Luân Độ lần này, ta nhất định phải tăng thực lực lên một cấp bậc.
- Ha ha, ta cũng chuẩn bị tăng dị năng lên một cấp ở bên trong, may ra sẽ cướp được một vị trí trên Đại hội Khởi Nguyên.
- Không sai, ít nhất cũng phải đánh ngã những kẻ ngoại lai kia mới được!
Đại đa số người ở trên đài cao này đều lấy nhân sĩ bản địa Giới Sinh là chủ yếu, từ cấp mười đến cấp mười một đều có
Bởi vì quy tắc bất đồng, bọn hắn có thể thông qua chiến đấu hấp thu được năng lượng đề thăng đẳng cấp dị năng của bản thân.
Mà nơi phát ra thực lực chủ yếu của lãnh chúa bên trong Vạn Giới lại là phát triển lãnh địa và bồi dưỡng binh chủng, bởi vậy, chuyện chênh lệch thời gian này không có quá nhiều tác dụng với họ.
Dù sao thời gian bên trong có dài hơn nữa thì bên ngoài cũng chỉ là ba ngày mà thôi.
Thời gian ngắn như vậy, lãnh địa có thể biến hóa được bao nhiêu?
Cũng chỉ có một số lãnh chúa muốn tôi luyện ý thức chiến đấu bản thân và kỹ năng phối hợp binh chủng mới tới.
Vì tránh phát sinh xung đột, Lâm Hữu và Lê Kha không dừng lại quá lâu ở bên ngoài, hai người nhanh chóng xuyên qua đám người đưa lệnh bài đại hội cho thủ vệ, và trực tiếp đi vào bên trong màn ánh sáng phủ ngoài hốc cây.
Bạch!
Ánh sáng sáng lên.
Lâm Hữu cảm thấy không gian vừa vặn vẹo một trận, ngay sau đó, hắn đã lập tức xuất hiện phía trên một mảnh bình nguyên rộng lớn.
Bốn phía có núi có nước có ánh sáng mặt trời, giống như một thế giới chân thật, đồng thời bên tai vang lên vài tiếng nhắc nhở.


Lãnh chúa tôn kính, ngài đã tiến vào không gian đặc biệt: Thời Không Luân Độ dòng chảy thời gian trong không gian này gấp mười lần bên ngoài, có thể thông qua thao tác giao diện tùy ý thiết lập hoàn cảnh xung quanh, mô phỏng tùy ý địch nhân để tiến hành bồi luyện, đồng thời không gặp phải tử vong chân chính.



Thời Không Luân Độ sẽ tiếp tục trong vòng 30 ngày, trong lúc ấy ngươi có thể tùy ý rời đi nhưng làm như vậy sẽ bị coi như đã từ bỏ cơ hội tiến nhập không gian.

Bạn cần đăng nhập để bình luận