Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 753: Giết Sạch Không Chừa Một Ai! Rời Đi

- Muốn chạy trốn? Không dễ dàng như vậy!
Trình Phác đừng nhín từ phía xa xa tự nhiên không thể cho bọn họ chạy thoát nhẹ nhàng như vậy. Lão gầm lên một tiếng, binh chủng và tu luyện giả bên người hóa thành thủy hướng đi tới vây quanh bọn họ.
Ba người Tề Hồng Vũ vừa định thay đổi phương hướng, phía sau lại đột nhiên xuất hiện một mảng lớn binh chủng cổ thụ và Xương Rồng Tròn, từ không trung ầm ầm rơi xuống đất.
- Đều trở về!
Tề Hồng Vũ hô to lên không trung, triệu hồi tất cả binh chủng và tu luyện giả về bên người, hình thành thế trận vây kín ở bốn phía, đồng thời trong lòng cũng kinh hãi vô cùng.
Bởi vì hắn ta phát hiện, khí thế trên người binh chủng Thực Vật này, lại không kém binh chủng cấp chín, thậm chí còn mạnh hơn!
Làm sao có binh chủng của lãnh chúa cấp tám, thể nạnh đến loại tình trạng này?
Cuối cùng, bọn họ đã gặp phải tồn tại khủng bố gì?
Chỉ tiếc, còn không chờ hắn ta nghĩ nhiều, trên bầu trời bỗng nhiên vang lên vài tiếng rồng ngâm cao vút.
Rồng Yêu Đế và Rồng Yêu Hậu trực tiếp phát động kỹ năng Tật Ảnh, cùng xoay quanh với tốc độ cao hướng về phía trước, làm nổi lên một cơn cuồng phong kịch liệt bên trên bình nguyên.
- Không tốt, là kỹ năng tổ hợp của hệ Thực Vật, mau tản ra!
Cuối cùng, Tề Hồng Vũ cũng phản ứng lại, kinh hoàng hô to.
Nhưng bọn họ đang bị đội ngũ song phương vây quanh, căn bản không thể né tránh đúng lúc.
Trong nháy mắt, cả đội ngũ đã bị cuồng phong bao phủ rồi cuốn lên trời cao trong một mảnh tiếng kêu gào thê thảm.
Cùng nhau bị cuốn lên, còn có Khuẩn Nấm Bạo Tạc do Nấm Yêu Vương và quân đoàn cái nấm ném ra.
Chỉ nghe một tiếng nổ - Ầm vang-, không trung hung hăng chấn động một cái.


Đánh chết lãnh chúa cấp tám, đạt được 50,74 triệu ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám x1



Đánh chết lãnh chúa cấp tám, đạt được 19,45 triệu ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám x1



Đánh chết lãnh chúa cấp tám, đạt được 22,6 triệu ma năng, Tinh Hoa Lãnh Địa cấp tám x1

Trong đầu Lâm Hữu liên tiếp vang lên ba tiếng nhắc nhở.
Dưới công kích liên hợp giữa kỹ năng tổ hợp và Khuẩn Nấm Bạo Tạc, ba người Tề Hồng Vũ trực tiếp chết tại chỗ, cung cấp cho hắn 90 triệu ma năng.
Tổng lượng ma năng cũng trực tiếp đột phá trình độ 400 triệu.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua đám thi thể nát bét ở trung tâm gió lớn, sau đó nói với người lái thuyền phía sau:
- Được rồi, hạ cánh đi.
- Vâng!
Chỉ chốc lát sau, Phi Thuyền Ma Năng chậm rãi rớt xuống mặt đất, nhấc lên một mảnh cát bụi khí ở trên bình nguyên.
Trình Phác vừa giải quyết hết kẻ địch còn lại, lập tức mang theo đội ngũ vội vàng chạy tới.
- Không nghĩ tới ngươi lại tự mình qua bên này, sao không đề cập trước cho ta biết một tiếng?
- Chuyện qua bất ngờ, cho nên không kịp thông báo, bên này của ngươi vẫn bình thường chứ?
Lâm Hữu mang đội đi xuống phi thuyền, tới trước mặt Trình Phác.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, mấy tu luyện giả cấp tám bên người Trình Phác lập tức trở nên căng thẳng, trong mắt lộ ra một tia kinh hoàng.
- Để cho lão đệ chê cười rồi.
Trình Phác cười khổ một tiếng.
- Mấy gia hỏa kia là cừu địch ta kết hạ trong Chiến Trường Vạn Giới lần trước. Đây vốn là việc riêng của cá nhân ta, lại làm hại phi thuyền của lão đệ bị hủy, tuyến đường chậm trễ, còn bắt ngươi phải đặc biệt đi qua một chuyến, thật sự rất có lỗi.
- Việc nhỏ mà thôi.
Lâm Hữu khoát tay rồi nhìn thoáng qua phi thuyền đã bị hủy không còn hình dạng ở phía xa xa.
Khó trách vẫn luôn không có tin tức truyền lại, hoá ra nó gặp chuyện như vậy.
Cũng may hắn đuổi tới đúng lúc, bằng không chỉ sợ hôm nay thành Xích Tiêu cũng bị công phá.
Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được hỏi:
- Thương đội và hộ vệ trên thuyền đâu? Không xảy ra chuyện gì chứ?
- Ngươi yên tâm, ta đã sắp xếp nơi ở cho tất cả trong thành rồi, không thiếu một ai, còn nữa phí dụng chế tạo và tài liệu làm ra Phi Thuyền Ma Năng, đến lúc đó ta sẽ bồi thường tất cả cho ngươi.
- Được rồi, người không có việc gì là tốt rồi.
Lâm Hữu âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Bởi vì tuyến đường này là khai thông vượt công quốc chỉ định, cho nên hắn đã bố trí không ít nhân lực.
Nếu toàn bộ gặp nạn, không chỉ có khiến sau này, nhân viên trang bị của hắn sinh ra ảnh hưởng, còn có thể khiến uy tín của thành Hoàng Sa giảm xuống mảng lớn.
Dù sao bên trên chính là không thiếu thương đội và đội ngũ tu luyện giả khác.
Nếu tất cả đều vì sợ hãi mà không đến bên này kinh thương, tổn thất kia sẽ to lớn lắm.
Hiện tại, hắn nghe tin người không có việc gì, tảng đá trong lòng hắn cuối cùng cũng rơi xuống.
Hắn ở tại chỗ tiếp tục hiểu biết tình huống một chút, sau đó mới đi theo Trình Phác tiến vào bên trong thành Xích Tiêu, đi kiểm tra tình huống của nhân viên trên thuyền.
Lúc này, sắc trời đã tối, không kịp chạy về thành Hoàng Sa.
Cho nên Lâm Hữu rõ ràng trước hết cần phải ở lại thành Xích Tiêu một đêm, chờ sáng mai lại dẫn người trở về.
………….
Sáng sớm hôm sau.
Lâm Hữu mang theo thuyền viên, được Trình Phác tiễn đưa đến ngoài thành.
- Ừ, ta tiễn đệ đến nơi này, về sau có cơ hội nhớ thường đến thành Xích Tiêu ngồi một chút.
Trình Phác tiến Lâm Hữu lên phi thuyền, vui vẻ nói.
Lúc này, trời mới vừa sáng lên, bên ngoài thành Xích Tiêu khắp nơi đều là đoàn xe thương đội lui tới, dần dần đánh vỡ sự yên tĩnh của màn đêm.
- Trình lão ca cũng vậy nha, có cơ hội có thể đến thành Hoàng Sa của ta làm khách.
Lâm Hữu khách sáo một câu.
- Được, chờ có rảnh rỗi thì đi qua nhìn một chút.
- Vậy ta đi trước, trong lãnh địa còn có rất nhiều chuyện phải làm, hôm nào lại tới thăm hỏi.
- Thuận buồm xuôi gió.
Trình Phác không nói thêm gì, mang theo đội ngũ chậm rãi lui lại.
Lâm Hữu với đoàn người bao gồm Từ Trung đi lên phi thuyền, đi vào boong tàu.
Đi theo, còn có những thuyền viên của hai chiếc phi thuyền bị hủy đi cùng một số tu luyện giả tự do và đội thương nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận