Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1311: Trùng Phùng (2)

Chỉnh lý xong thu hoạch lần này, hắn đứng dậy đi tới dưới gốc Đại Thụ Thế Giới, tốn hao hơn một ngàn khối Tinh Thạch bổ sung binh chủng đã tổn thất.
Sau đó, hắn mới mang theo binh chủng đi ra ngoài, tiếp tục cải tạo xung quanh lãnh địa của hắn.
Mãi cho đến buổi chiều, sự yên tĩnh trong lãnh địa hắn mới đột nhiên bị mấy vị khách không mời mà đến đánh gãy.
- Lâm Hữu, quả nhiên là ngươi!
Một âm thanh quen thuộc vang lên, từ trong bầu trời xa xăm truyền đến.
Lâm Hữu đang sắp xếp nhóm trưởng lão Yêu Tinh trồng cây dừng động tác lại, nghi ngờ ngẩng đầu nhìn lên.
Đợi sau khi hắn thấy rõ ba bóng người đang cưỡi tọa kỵ phi hành thì ánh mắt của hắn đột nhiên sáng lên.
- Đại Đế Long Uyên, Đại Đế Thiên Khung, Đại Đế U La! Sao lại là các ngài?
Không sai.
Lúc này, ba người từ đằng xa chạy tới, chính là ba Đại Đế đến từ Vạn Giới.
Trong đó có hai người càng là người trong giới Nguyên Thủy bọn hắn!
Không ngờ tin tức mình tung ra nhanh như vậy đã xuất hiện hiệu quả, mới chỉ qua hai ngày mà đã có ba vị Đại Đế tìm tới.
Lập tức ném chuyện trong tay, Lâm Hữu vội vàng mang theo Linh Tịch và Vô Ảnh nghênh đón.
- Vương Tộc!
Ba người vừa mới rơi xuống đất nhìn thấy binh chủng bên cạnh của hắn đều biến sắc.
Ban đầu khi ở Vạn Giới bọn hắn tiếp xúc với Lâm Hữu không nhiều lắm nên không chú ý tới binh chủng bên cạnh của hắn.
Nhưng bây giờ đi tới Thần Vực, sau khi biết được hệ thống binh chủng hoàn chỉnh, lúc này, bọn hắn mới biết Vương Tộc khủng bố cỡ nào.
Mà binh chủng của Lâm Hữu lại chính là Vương tộc!
Đây tuyệt đối là chuyện bọn hắn hoàn toàn không dự liệu được.
Dù sao thì tin tức bọn hắn nhận được cũng chẳng qua là Lâm Hữu đưa về dưới trướng Ma Tộc, chém giết những Lãnh Chúa kia mà thôi.
Sau khi hết khiếp sợ, bọn hắn cũng dần hiểu vì sao Lâm Hữu có thể chém giết nhiều Lãnh Chúa cấp 12 như vậy.
- Khó trách.
Thiên Khung thấp giọng thì thầm, khắp khuôn mặt hắn biểu lộ tia bừng tỉnh đại ngộ.
Ánh mắt của Long Uyên và U La cũng chấn động, nhìn chằm chằm hai Vương Tộc của Lâm Hữu.
So sánh ra, binh chủng Truyền Kỳ bên cạnh bọn hắn đã có chút thua chị kém em.
Nhưng dù sao bọn hắn cũng từng là Chưởng Khống Giả một phương giới vực, rất nhanh đã lấy lại tinh thần, quay lưng rơi xuống đất, tụ hợp đến cùng Lâm Hữu.
………
Ba người Thiên Khung Đại Đế xuất hiện thật sự vượt quá dự đoán của Lâm Hữu, làm cho hắn vui mừng nhướng mày.
Dù sao thì đều là lãnh chúa của Vạn Giới, so với những Lãnh Chúa của Thần Vực rất hay xem thường bọn hắn thì chí ít cũng đáng tin hơn một chút.
Mà sau khi bọn hắn gom lại cùng nhau thì cũng lập tức trao đổi tình báo thu tập được và tao ngộ của mình từ khi đi tới Thần Vực cho đối phương.
Cứ như vậy bọn hắn dừng lại ở ngoài lãnh địa nói chuyện hơn hơn nửa giờ mới dừng lại.
- Nói như vậy, các ngài cũng không biết những người khác đang ở đâu à?
Lâm Hữu nghe ba người kể xong, vẻ mặt của hắn cũng trở nên ngưng trọng.
Không gian loạn lưu trong con đường Thông Thiên lần trước còn nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của hắn.
- Đúng vậy, khoảng thời gian này ta vẫn luôn tìm hiểu tin tức, nhưng đến bây giờ cũng chỉ mới tìm được Long Uyên và U La mà thôi, cho nên ta suy đoán, con đường Thông Thiên không chỉ kết nối đến một chỗ, mà có thể những người khác đã được đưa đến những nơi khác ngoài điện Vạn Thần.
Thiên Khung trầm ngâm nói.
Hắn nói tới đương nhiên không bao gồm những Lãnh Chúa đã bị điện Vạn Thần hại chết kia, nói ít cũng có hơn trăm người bị loạn lưu cuốn tới bên phía điện Vạn Thần.
Nhưng hơn trăm người này cũng chỉ là một phần nhỏ trong số mấy ngàn người tiến vào con đường Thông Thiên lúc trước mà thôi.
Nếu như hắn có thể tụ họp toàn bộ những người này lại thì tuyệt đối có thể là một lực lượng không nhỏ.
Nhất là những Đại Đế đỉnh phong như Long Hoàng Thánh Đế, vừa lên đến cơ bản có thể đạt tới Chuẩn Thần cấp 8 trở lên.
Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên thì chắc chắn có thể lên tới cấp 13 trong thời gian ngắn, từ đó có thể coi là một thế lực lớn trong vùng đất phía Đông.
Xem ra hắn còn phải thêm chút lửa, huyên náo chuyện này càng lớn hơn một chút nữa.
Tầm ảnh hưởng của hắn càng lớn thì phạm vi truyền bá càng rộng, Đại Đế biết được tin tức chắc chắn cũng càng nhiều.
Đến lúc đó không nói tất cả đều tới, nhưng có thể đến một bộ phận cũng rất không tệ.
Dù sao thì bọn hắn đều có chung một kẻ địch.
- Tốt, các ngài đi một ngày đường chắc cũng đều đã mệt mỏi rồi, hay trước tới bên cạnh lãnh địa của ta đi, ta sẽ sắp xếp chỗ cho các ngài? Mặc dù chỗ này của ta hơn đơn sơ một chút, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng ở được.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua sắc trời đang dần dần tối xuống, nói với ba người.
- Ha ha, cầu còn không được.
- Chúng ta từ chối thì bất kính, vừa hay có thể chờ xem còn có Đại Đế nào khác tới nữa hay không?!
Ba người Thiên Khung từ ngàn dặm xa xôi chạy đến, vốn là muốn tìm một nơi có thể sống yên phận.
Nếu bên phía Lâm Hữu đã có nơi cho bọn hắn, vậy thì bọn hắn cũng không cần thiết phải bất chấp nguy hiểm đến những nơi khác nữa, còn có thể mượn nhờ thanh danh bây giờ của Lâm Hữu xem còn có Đại Đế quen biết nào khác chạy đến hay không.
Cùng nhau vượt qua hoạn nạn cũng là bản năng sinh tồn của loài người.
Cho nên rất nhanh, bọn hắn đã được Lâm Hữu dẫn đầu đi đến ngoài cửa vào Đông Cực Ma Vực, đứng trước rừng rậm do binh chủng của Lâm Hữu tạo nên.
- Huyết khí nơi này rất thích hợp với binh chủng hệ Ác Ma của ta, ta sẽ xây lãnh địa ở biên giới này đi.
Hai mắt của U La sáng lên nhìn mảnh huyết khí trùng thiên đó, trực tiếp thả ra lãnh địa của mình ở bên cạnh rừng rậm, chỗ tiếp giáp với huyết khí, một tòa đại điện tiên huyết phong cách hắc ám phương tây xuất hiện.
Trong chốc lát, khí tức Ác Ma điên cuồng phun trào, từng binh chủng hệ Ác Ma giương cánh bay cao, một mảng lớn dơi hút máu chen chúc bay lên đỉnh đại điện, vừa nhìn vô cùng quỷ dị.
Lâm Hữu nhớ được, trước đây thực lực của vị U La Đại Đế này cũng không kém Long Hoàng bao nhiêu.
Xem xét thông tin một chút, quả nhiên như hắn đoán trước đó.


Tên: Mộng U La (Lãnh Chúa)



Chủng Tộc: Nhân loại



Cấp độ: Cấp 12 (Chuẩn Thần cấp 8)



Linh Hồn Trói Buộc: Mị Ma Ác Mộng (Truyền Kỳ)

Bạn cần đăng nhập để bình luận