Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 436: Xem Ra Lần Này Suy Nghĩ Của Chúng Ta Đều Giống Nhau

Lúc này, trong lòng Trương Hằng vô cùng hoảng sợ.
Uy lực của một kích vừa rồi, tuyệt đối đã vượt qua phạm trù cấp tám.
Thậm chí cả cấp chín bình thường, cũng không thể đạt tới loại trình độ này.
Rốt cuộc lần này hắn đã gặp loại quái vật gì rồi?
Thực lực lại khủng bố như thế!
Vừa rồi nếu không phải hộ vệ độn giáp của hắn ngăn cản ở phía trước, chỉ sợ hắn đã sớm đầu một nơi thân một nẻo, bị mất mạng dưới một kích này.
Nhưng dù thoát chết, dư uy của một kích kia vẫn phá vỡ trang bị phòng hộ trên người hắn, làm hắn bị thương nặng.
- Rút lui!
Hắn đâu dám nghĩ nhiều, chỉ kiêng kị nhìn thoáng qua Lâm Hữu ở xa xa, sau đó lập tức mang theo mấy tên đàn em cưỡi lên binh chủng phi hành, nhanh chóng rút lui, hoàn toàn không có ý dừng lại.
Lâm Hữu muốn đuổi theo, đáng tiếc Kiến Phệ Hồn đằng trước nhiều lắm, chúng nó khiến hắn không cách nào thoát thân được, đành phải bất đắc dĩ buông tha.
Nhưng cũng vì một kích vừa rồi của hắn, đã khiến đám lánh chúa có mặt trên thảo nguyên kinh sợ thật sâu, một đám đều thầm rung động ghê gớm.
- Ta, ta không nhìn lầm chứ? Trương Hằng hắn lại bị... Đánh bại?
- Ánh sáng hồi nãy là gì? Lại khiến cho Hộ Vệ Độn Giáp cấp tám của Trương Hằng không ngăn cản nổi?
- Phòng ngự của binh chủng hệ Hình Người đó rất mạnh, có thể xếp vào một trong những binh chủng hàng đầu mà!
- Thật mạnh!
Có thể nói, thực lực mà Lâm Hữu vừa biểu hiện ra ngoài, đã dọa bọn họ sợ rồi.
Bởi vậy, sau khi đám lãnh chúa này phản ứng lại, tất cả đều trực tiếp rời xa vị trí Lâm Hữu đang đứng, thậm chí có người quá mức sợ hãi, đã vội vàng rời đi.
Nhưng Lâm Hữu lại không đi săn giết lãnh chúa khác.
Bởi vì hiện giờ, số lượng lãnh chúa ở đây khá nhiều.
Nếu hắn ra tay lung tung, coi như là giết được mấy người đi, nhưng cũng khiến nhiều người tức giận, nếu bị bọn họ vây công, dù thực lực của hắn có mạnh hơn nữa, cũng không thể ngăn cản nhiều lãnh chúa cấp bảy như vậy.
Cuối cùng không công mất đi ban thưởng của ma thú lãnh chúa, mất nhiều hơn được.
Cho nên sau khi suy nghĩ chán chê, hắn vẫn quyết định chuyên tâm quét sạch đàn kiến, chậm rãi tới gần Vua Kiến Phệ Hồn.

Bên kia.
Rất nhanh Trương Hằng đã thoát khỏi cánh đồng cỏ, rồi mang theo binh chủng và mấy tên đàn em trở lại cửa vào vị diện của đại lục Vô Vọng.
Hắn vừa rơi xuống đất, đã lập tức khiến đám lãnh chúa khác chú ý.
Một đám đều nhìn về phía hắn.
- Kỳ quái, hình như kia là Trương Hằng? Sao hắn lại bị thương?
- Nhìn bộ như vậy, dường như bị thương khá nghiêm trọng.
- Ta còn nhớ binh chủng của hắn đều thiên về phòng ngự, ngang cấp muốn làm hắn bị thương thật không dễ dàng.
- Chẳng lẽ hắn gặp phải lãnh chúa cấp tám, hoặc ma thú lãnh chúa?
Tin tức Trương Hằng bị thương nặng, giống như một cơn gió lớn, rất nhanh đã truyền khắp trong ngoài cửa vào của thế giới Vô Vọng, dẫn tới vô số lãnh chúa bàn tán xôn xao.
Dù sao thực lực của người đủ khả năng chen vào một trăm thứ hạng đầu trên toàn đại lục, tuyệt đối không thể khinh thường.
Nhưng mạnh mẽ như vậy mà Trương Hằng vẫn bị trọng thương như thế, quả thực khiến người ta khó có thể tưởng tượng.
Không bao lâu sau, tin tức Trương Hằng là bị một lãnh chúa hệ Thực Vật cấp bảy làm bị thương nặng, đột nhiên lan truyền, khiến mảng lớn lãnh chúa cấp bảy đại lục Vô Vọng đều ồ lên.
- Tin tức này là thật ư? Người làn trọng thương Trương Hằng chính là một lãnh chúa cấp bảy?
- Không thể nào? Tuy lực công kích của binh chủng Trương Hằng dù chưa đạt tới đỉnh cao, nhưng luận về lực phòng ngự, chỉ sợ đám ngưu nhân trong năm mươi vị trí đầu cũng không nhất định có thể phá vỡ nổi.
- Tin kia cực kỳ chính xác đó! Lúc ấy còn có không ít người giới vực chúng ta có mặt tại chỗ, bọn họ tận mắt nhìn thấy mà!
- Này… Chẳng lẽ Trương Hằng đụng tới lãnh chúa xếp trong mười vị trí đầu ở giới vực khác?
- Đúng là ta có nghe nói tới vài lãnh chúa hệ thực vật rất lợi hại, nhưng biến thái tới tình trạng này thì chưa.
- Hơn nữa không phải hệ Thực Vật am hiểu trị liệu và đánh lâu dài sao? Khi nào lực bạo phát của chúng nó cũng mạnh như vậy?
Cứ như thế, tiếng kinh hô không ngừng vang lên tại cửa vào vị diện, khiến cho đám đám lãnh chúa vốn đang định xuất phát ra ngoài cướp đoạt bảo vật, cũng dừng lại tìm hiểu tin tức.
Giống hệt đại lục Nguyên Sát và thế giới Chân Linh.
Vị trí của đại lục Vô Vọng cũng không quá xa đại lục Nguyên Thủy, cho nên hai bên rất dễ dàng gặp phải lãnh chúa phe đối phương, khiến cho bọn họ không nhịn được bắt đầu suy đoán, rốt cuộc đối phương là người của giới vực phụ cần nào.
- Thế nào, các ngươi có ý tưởng gì không?
Lúc này, có ba bóng dáng với khí thế bất phàm đang đứng gần cửa vào, sắc mặt mỗi người không hề giống nhau, khác biệt với đám lãnh chúa bình thường.
Tuy bọn họ cũng là cấp bảy nhưng không hề bị tin tức kia dọa sợ, ngược lại còn có chút hứng thú, thậm chí còn chẳng thèm quan tâm.
- Tuy Trương Hằng này làm người không được tốt lắm, nhưng vẫn có chút thực lực. Người có thể đánh hắn thành thương nặng như vậy, trong tương lai chính là uy hiếp lớn, rất bất lợi cho chúng ta.
Một vị công tử ôn nhu như ngọc bên trong ba người này phe phẩy quạt xếp trong tay, nhàn nhạt nói.
- Ta cũng đồng ý với cách nói này.
Một thanh niên với vẻ mặt lạnh lùng khác thản nhiên nói.
- Xem ra lần này suy nghĩ của chúng ta đều giống nhau.
Người còn lại là một cô gái mặc bộ đồ hắc y bó sát toàn thân, xinh đẹp dụ hoặc, liếm liếm đôi môi đỏ mọng, lộ ra một mảnh tươi cười quỷ dị.
Khi thấy biểu cảm này trên gương mặt cô ta, trong mắt hai người bên cạnh không khỏi hiện lên một tia kiêng kị.
Cô gái này, đúng là người đứng đầu hệ Ác Ma cấp bảy trong đại lục Vô Vọng, là tồn tại khủng bố được gọi là Ma Nữ Yêu Mỵ, có năng lực mị hoặc lòng người, kể cả mấy lãnh chúa xếp hạng cao hơn đều phải kiêng kị ba phần.
Mà binh chủng thủ hạ của cô ta, trên cơ bản đều là ác ma sở trường mê hoặc tinh thần. Loại binh chủng điển hình cho câu nói giết người trong vô hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận