Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1270: Thế Hệ Thiên Tài Của Diệt Thần Minh.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Rạng sáng ngày hôm sau, hừng đông vừa lên không bao lâu thì Lâm Hữu đã đứng dậy.
Sau khi hắn ăn mặc chỉnh tề, rời phòng đến đại sảnh quán rượu.
Lúc này, mặt trời vừa mới mọc, trong quán rượu đã có rất nhiều khách hàng đến đây uống trà sớm, tốp năm tốp ba tụ tập một chỗ ba hoa khoác lác, thỉnh thoảng truyền đến từng tiếng cười to.
Lâm Hữu xuống lầu không khiến bao nhiêu người chú ý, hắn nhìn thoáng qua đại sảnh rồi đi ra ngoài.
- Tránh ra! Mau tránh ra!
Đột nhiên, một tiếng hô to phách lối vang lên.
Lâm Hữu vừa đi ra quán rượu thì đụng phải một đội ngũ đang đi tới.
Người cầm đầu là một thanh niên hơn hai mươi tuổi với vẻ mặt kiêu căng, phía trước có một đám tùy tùng mở đường bằng cách gạt mở người qua đường sang hai bên, bọn hắn đi thẳng về phía quán rượu, trông cực kỳ phách lối.
Bên cạnh thanh niên là một nhóm nam nữ trẻ tuổi, tất cả đều có khí thế bất phàm.
Những người bị xô đẩy vừa định chửi ầm lên, nhưng sau khi nhìn thấy thanh niên thì lập tức ngậm miệng lại, im thin thít lui qua một bên.
Những người đứng xem gần đó đều lộ ra ánh mắt kiêng kỵ.
- Là Vương Hàn của Diệt Thần Minh!
- Ý của ngươi là Vương Hàn, người được xưng là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Diệt Thần Minh?
- Còn những người bên cạnh hình như đều là thiên tài số một số hai bên trong Diệt Thần Minh.
- Tại sao bọn hắn lại xuất hiện bên trong thành Vạn Thần?
- Nghe nói hình như là qua tới tham gia so đấu binh chủng trong lễ mừng điện Vạn Thần.
- Là trận so đấu đoàn chiến binh chủng tại tế điển à?
Đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Diệt Thần Minh?
Từng tiếng nghị luận truyền vào tai, ánh mắt của Lâm Hữu khẽ nhúc nhích, hơi chút cảm nhận thực lực của thanh niên kia, trình độ cấp 11 tiếp cận cấp 12.
Nếu là thế hệ trẻ tuổi, như vậy chắc không vượt qua ba mươi tuổi.
Có thể đạt tới thực lực như vậy ở độ tuổi này xác thực là thiên phú kinh người, đoán chừng không bao lâu đối phương sẽ có thể lên tới cấp 12, trở thành chấp sự của Diệt Thần Minh.
Đặt ở bên trong Vạn Giới, số tuổi này có thể đạt tới cấp 10 đã coi như vô cùng lợi hại rồi.
Mà trong lúc Lâm Hữu nghi ngờ dò xét thì đoàn người Vương Hàn đã đi tới trước mặt hắn.
Lâm Hữu vốn không muốn để ý tới bọn hắn, định rời đi.
Nhưng không ngờ, một tên chó săn bên người Vương Hàn đột nhiên lên tiếng:
- Ngươi mau tránh ra! Không thấy Vương thiếu gia đi qua sao?
Lâm Hữu nghe vậy chợt dừng bước, bình tĩnh nhìn đám người đâm đầu đi tới.
Quả nhiên là thiên chi kiêu tử do thế lực lớn bồi dưỡng ra tới, có được mọi thứ quá dễ dàng cho nên tạo thành tính cách hung hăng càn quấy, dù là Diệt Thần Minh thì cũng không ngoại lệ.
Giống với việc người nghèo vĩnh viễn không biết người giàu rảnh rỗi sẽ làm gì.
Tuy có chút hơi ma huyễn nhưng lại chân thực tồn tại.
- Thế nào? Không nghe thấy sao? Khôn hồn thì mau cút cho ta!
Tên chó săn kia (kẻ nịnh bợ) thấy Lâm Hữu đứng im không nhúc nhích, trợn mắt, đi tới muốn xô đẩy hắn.
Mà nhóm thiên tài nam nữ phía sau đều lộ ra vẻ mặt xem trò vui, mọi người xung quanh cũng bị hấp dẫn lực chú ý.
Bên trong Thần Vực, lãnh chúa cấp thấp không có cách nào dò xét đến tin tức lãnh chúa cấp cao, đương nhiên là cũng có các loại khí tức hay pháp môn đặc biệt có thể che đậy sự dò xét của người khác.
Hiển nhiên bọn hắn cho rằng Lâm Hữu là loại người thứ hai.
Vì thấy thế nào thì Lâm Hữu cũng chỉ xấp xỉ bọn hắn, cho nên không ai lên tiếng ngăn cản tên chó săn kia.
Thế nhưng một giây sau, nụ cười trên mặt bọn hắn đột nhiên cứng đờ.
Bởi vì tên chó săn đi lên trước kia đột nhiên ‘phịch’ một tiếng quỳ trên mặt đất, thậm chí hai đầu gối còn làm nứt sàn nhà nham thạch ngoài cửa lớn.
Ngay sau đó một cỗ uy áp kinh khủng tới cực điểm xuất hiện, nháy mắt bao phủ bọn hắn.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Âm thanh trầm đục liên tiếp truyền đến.
Mọi người hoảng sợ phát hiện, nhóm thiên tài bao gồm cả Vương Hàn bị một cỗ lực lượng vô hình trấn áp, tất cả đều quỳ trên mặt đất không thể động đậy.
Quá mạnh!
Các lãnh chúa khiếp sợ nhìn về phía Lâm Hữu, phát hiện không biết khi nào bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một hoa tinh tay cầm pháp trượng, đầu đội vương miện, toàn thân tỏa ra một cỗ uy nghiêm vô thượng, bễ nghễ chúng sinh.
Chỉ vẻn vẹn liếc mắt một cái mà bọn hắn đều có cảm giác muốn quỳ bái.
Đây rốt cuộc là binh chủng cấp bậc gì!?
Mà lúc này bọn người Vương Hàn bị ép tới quỳ trên mặt đất đều hoảng sợ không thôi, mặt mũi đỏ bừng ngăn cản uy áp, có mấy tên thực lực hơi yếu đã chống đỡ không nổi mà ngất đi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ bọn hắn đều phải nằm lại ở chỗ này.
- Lâm lão đệ thủ hạ lưu tình!
Đúng lúc này, một tiếng hô to từ trong quán rượu truyền đến.
Trầm Tư Không mặc cẩm bào đi xuống bậc thang, vội vàng chạy ra cửa trước.
- Là Trầm chấp sự của Diệt Thần Minh!
- Ta không nghe lầm chứ? Trầm chấp sự vừa mới gọi hắn ta là lão đệ sao?
- Người này có thể khiến Trầm chấp sự xưng hô như vậy, chẳng lẽ thực lực của hắn cũng đạt tới cấp 12!?
Đám đông kinh hô không ngừng, tất cả đều khiếp sợ nhìn Lâm Hữu.
Bọn người Vương Hàn vốn dĩ nhìn Trầm Tư Không xuất hiện còn mừng rỡ không thôi, lúc này sắc mặt bọn hắn đều trắng bệch, nhìn Lâm Hữu với ánh mắt không dám tin tưởng.
Bọn hắn hoàn toàn không ngờ tới, một người trông xấp xỉ tuổi mình như Lâm Hữu thế mà lại nắm giữ thực lực cấp 12!
- Yên tâm đi, ta chỉ giúp ngươi quản giáo bọn hắn một chút thôi, để bọn hắn trải nghiệm được lòng người hiểm ác.
Lâm Hữu quay đầu lại mỉm cười với Trầm Tư Không.
Tiếp theo, uy áp trên người nhóm Vương Hàn cũng biến mất, cả đám vội vàng bò dậy, trong lòng không còn dám khinh thường Lâm Hữu nữa.
Ngay cả Trầm Tư Không vừa mới chạy tới cũng không khỏi âm thầm khiếp sợ.
Bởi vì khí tức mà Lâm Hữu vừa mới phát ra thế mà lại không yếu hơn hắn bao nhiêu.
Phải biết rằng hắn còn cao hơn Lâm Hữu bốn đẳng cấp nhỏ.
Như vậy thì chỉ có một khả năng, Lâm Hữu có binh chủng cấp Siêu Phàm trở lên!
Đây chính là binh chủng mà chỉ có cấp 13 trở lên mới lấy được, dù là ở trong Diệt Thần Minh thì cũng chỉ cấp bậc nhân vật như trưởng lão mới có được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận