Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 699: Kế Hoạch Chém Giết Lãnh Chúa Cấp Chín (1)

Rất nhanh, ba người đã gặp mặt nhau trong một góc bí ẩn bên cạnh một pho tượng trên đài cao.
- Đúng là ngạc nhiên nha, ngươi lại chủ động liên hệ với chúng ta.
Nghiêm Liệt dẫn theo bên người hai binh chủng thú nhân, trên người còn một ít vết máu chưa khô, xem ra đối phương vừa trải qua một hồi chiến đấu.
- Vừa rồi ngươi vẫn chưa nói rõ ràng trên tin nhắn riêng tư. Bây giờ nói đi, tìm chúng ta có chuyện gì?
Tư Đồ Kiếm theo sát mà hỏi.
Vừa rồi người này đang chuẩn bị bán đấu giá đồ, kết quả nhận được tin nhắn riêng tư của Lâm Hữu, nói có chuyện rất quan trọng muốn thương lượng.
Phải biết rằng, bọn họ cực kỳ rõ ràng với thực lực của Lâm Hữu, thế mà cả hắn cũng nói có chuyện lớn, vậy tất nhiên không đơn giản.
Cho nên Tư Đồ Kiếm trực tiếp buông bỏ chuyện đang làm, vội vàng chạy tới.
- Ta có một chuyện muốn tìm các ngươi hỗ trợ.
Lâm Hữu gọn gàng dứt khoát nói.
- Hỗ trợ?
- Chuyện gì thế? Cả ngươi cũng không giải quyết được?
Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm kinh ngạc nói.
- Kỳ thật, hôm nay lúc ta đi vị diện ma thú, đụng tới một lãnh chúa cấp chín chặn giết, đã đánh một hồi.
- Lãnh chúa cấp chín?
- Ngươi lại đụng phải lãnh chúa cấp chín?
Hai người càng thêm kinh hoảng.
Bọn họ cực kỳ rõ ràng sự cường đại của lãnh chúa cấp chín.
Đó không phải tồn tại mà lãnh chúa cấp tám bình thường có thể chọc vào.
Thế nhưng Lâm Hữu lại nói, hắn vừa đánh một hồi với lãnh chúa cấp chín, lại còn nguyên vẹn đứng ở chỗ này, có thể hiểu ngay cả lãnh chúa cấp chín cũng không làm gì được hắn.
Chỉ dựa vào phần thực lực này thôi, cũng đủ khiến bọn họ kinh hoảng.
Tiếp theo dường như Tư Đồ Kiếm nghĩ tới cái gì, đột nhiên hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi muốn, khiến cho chúng ta hỗ trợ đối phó lãnh chúa cấp chín kia?
- Sai.
Lâm Hữu lắc đầu:
- Không phải đối phó, mà là chém giết, chém giết lãnh chúa cấp chín!
Đúng vậy!
Đây mới là ý định của Lâm Hữu.
Chỉ có diệt trừ Trương Quan, mới vĩnh tuyệt hậu hoạn, bằng không hắn ngủ cũng không an ổn.
Hơn nữa chỉ cần làm đủ chuẩn bị, chưa chắc hắn không làm được!
- Này...
Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm hoàn toàn kinh sợ, hai mắt cứ trợn tròn đầy hoảng hốt nhìn Lâm Hữu, hình như muốn từ trên vẻ mặt hắn nhìn ra dấu vết nói đùa.
Chém giết lãnh chúa cấp chín.
Đây không phải trò đùa cứ nói là làm được.
Huống chi bọn họ mới chỉ có cấp tám mà thôi!
Thế nhưng không cần biết bọn họ quan sát như thế nào, đều phát hiện vẻ mặt Lâm Hữu vẫn vô cùng nghiêm túc, căn bản không giống đang nói đùa.
Điên rồi.
Gia hoả này thật sự điên rồi.
Nhưng chính một kẻ điên như vậy, lại khiến đáy lòng bọn họ không khỏi cảm động, có một ngọn lửa đột nhiên rục rịch muốn bùng lên.
- Ừng ực...
Nghiêm Liệt nuốt nuốt nước miếng.
- Ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần?
Tư Đồ Kiếm thấp giọng hỏi.
Hai người đều không chú ý tới, hai tay mình đang run nhè nhẹ.
Trong mắt Nghiêm Liệt lại phát ra quang mang nóng lòng muốn thử và chiến ý đậm đặc.
- Bảy phần, nếu các ngươi chịu giúp đỡ.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút rồi nói.
Đây còn là dự đoán khá bảo thủ của hắn.
Bởi vì trong tay một mình hắn đã sở hữu tương đương với hơn ba trăm binh chủng cấp chín, hoàn toàn có thể ngăn cản một nửa áp lực từ đối phương.
Tuy rằng quân đoàn thú nhân được gia trì khí thế của Nghiêm Liệt hơi yếu hơn cấp chín nhưng chênh lệch không lớn.
Cộng thêm côn trùng của Tư Đồ Kiếm quấy rầy đánh lén, vẫn có cơ hội thành công rất lớn.
- Bảy phần ư?
Tư Đồ Kiếm nỉ non tự nói, ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị.
Tỷ lệ này cao hơn hắn tưởng tượng nhiều lắm.
Mà trên thực tế, dù tỷ lệ vượt qua năm phần cũng là chuyện hắn không dám tưởng tượng, khiến cho hắn không nhịn được có chút động lòng.
Hắn còn vậy, càng đừng nói tới Nghiêm Liệt vốn là tên chiến đấu cuồng, thế nên vừa nghe Lâm Hữu trả lời, Nghiêm Liệt đã cười ha hả:
- Ha ha, bảy phần là đủ rồi, về sau ta muốn thành lập đế quốc Người Thú, nếu ngay cả loại chuyện này cũng sợ sẽ không lăn lộn nổi.
Nói xong, đối phương còn dùng lực đấm vào ngực mình một cái.
- Ngươi đã nói như vậy, dĩ nhiên ta cũng không thể thua kém. Ta lựa chọn gia nhập.
Tư Đồ Kiếm khẽ cười nói, quyết định gia nhập vào kế hoạch điên cuồng này.
- Cảm ơn.
Lâm Hữu trịnh trọng nói.
- Mặc kệ chuyện này có thành công hay không, đều tính là Lâm Hữu ta thiếu các ngươi một nhân tình, về sau có chuyện gì có thể tùy thời tìm ta.
- Đây là ngươi tự nói nha.
- Ta càng thêm kiên định rồi, ta nhất quyết phải đi chuyến này.
Nghiêm Liệt và Tư Đồ Kiếm liếc nhau, đều nở nụ cười.
Nhân tình của người đứng đầu cấp tám đại lục, tuyệt đối là loại thứ tốt.
Dựa vào điểm này, đủ để khiến bọn họ ra tay.
Huống chi bọn họ và Lâm Hữu đã từng hợp tác quá nhiều lần, nói như thế nào cũng được coi là bạn bè.
Bạn bè gặp nạn, sao có thể ngồi yên không quan tâm?
- Đúng rồi, ngươi muốn đối phó ai?
Lúc này, Tư Đồ Kiếm đột nhiên hỏi.
Nghiêm Liệt nghe vậy cũng nhìn sang Lâm Hữu.
- Trương Quan, người bên trong giới vực chúng ta.
- Trương Quan?
Nghiêm Liệt nhướng mày.
- Làm sao vậy? Ngươi biết hắn?
Lâm Hữu hiếu kỳ nói.
- Không biết.
Nghiêm Liệt lắc đầu:
- Nhưng đã nghe tới tên gia hoả này, đồn đại nói kẻ này cực kỳ kém cỏi, thường xuyên ra tay với người đồng giới vực, là một tên hỗn đản không hơn không kém.
- Ta cũng nghe nói một ít chuyện về hắn. Ở bên trong cấp chín, thực lực của người kia không tính là mạnh mẽ, nhưng cực kỳ âm hiểm, không nghĩ tới người ngươi đụng phải lại là hắn.
Tư Đồ Kiếm lập tức chen vào.
- Đúng như các ngươi nói, hắn tới vì bảo vật trên người ta, nhưng sau đó vẫn bị ta thành công chạy thoát.
- Thì ra là thế.
Tư Đồ Kiếm lộ vẻ mặt giật mình nhưng cũng không hỏi là bảo vật gì, chỉ nói:
- Nếu như vậy, trước hết nói về kế hoạch của ngươi và thời gian hành động đi, chúng ta còn phải chuẩn bị trước.
- Được.
Lâm Hữu lên tiếng, không có nhiều lời vô nghĩa, bắt đầu giảng giải kế hoạch của mình cho hai người
Bạn cần đăng nhập để bình luận