Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1407: Thánh Diệu Hôn Mê (Phần 2)

- Bán Nhân tộc, trước kia ta ngược lại là nghe nói qua một truyền ngôn, nghe nói tuy Bán Nhân tộc không có cách nào tu luyện, nhưng bởi vì chủng tộc hỗn tạp nên có năng lực cảm tri phi thường cường đại đối với linh hồn.
- Đạt tới trình độ nhất định, thậm chí có thể điều khiển linh hồn, nói không chừng sẽ có biện pháp tu bổ linh hồn.
- Thật sao?
Sắc mặt Lâm Hữu vui vẻ, nhìn Thiên Khung Đại Đế:
- Hiện tại bọn hắn đang ở đâu? Ta sẽ tới ngay!
- Đang ở chỗ lãnh địa ta mới xây dựng, đi theo ta.
Hiển nhiên Thiên Khung cũng nghe các Đại Đế khác nói chuyện liên quan tới Thánh Diệu, không nói nhảm, lập tức triệu hoán toạ kỵ bay lên không trung, đi trước dẫn đường.
Lâm Hữu và Đoàn Trường Phong tạm biệt một tiếng, sau đó cũng vượt qua không gian đi theo.
Rất nhanh.
Hai người đã đến trước một toà giáo đường thần thánh ven rừng rậm, các nô lệ Bán Nhân vẻ mặt lo lắng chờ ở bên ngoài.
- Ra mắt đại nhân!
Nhìn thấy Lâm Hữu xuất hiện, các nô lệ lập tức tiến lên nghênh đón.
Cầm đầu là tiểu thiếu niên Long Nhân lúc trước bị Lâm Hữu đề bạt đến ký sổ.
- Vừa rồi ta đã nghe nói, các ngươi là muốn về bộ tộc của mình một chuyến à?
Lâm Hữu lắc mình một cái xuất hiện ở trước mặt bọn hắn, trực tiếp hỏi.
- Vâng. Đúng vậy, kính xin đại nhân thành toàn!
Thiếu niên Long Nhân chần chờ nói ra, đồng thời lại vô cùng lo lắng, lo lắng Lâm Hữu tức giận trực tiếp giết bọn hắn.
Cho nên nguyên một đám đều run sợ trong lòng.
- Ta có thể đáp ứng các ngươi, thậm chí còn có thể để các ngươi trở về bộ tộc vĩnh viễn.
Nhưng không ngờ, đáp lại bọn họ lại là lời nói hiền lành của Lâm Hữu.
Các Bán Nhân kinh ngạc ngẩng đầu lên, có vẻ hơi kích động.
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật, nhưng các ngươi phải trả lời ta một vấn đề trước.
- Mời đại nhân cứ nói.
- Ta nghe nói Bán Nhân tộc các ngươi rất am hiểu điều khiển linh hồn, vậy thì có biện pháp nào chữa trị linh hồn bị hao tổn hay không?
Thiếu niên Long Nhân trầm tư một lúc, nói:
- Trị liệu linh hồn sao? Bán Nhân tộc chúng ta đúng là cảm giác linh hồn rất mạnh, nếu là tộc trưởng thì chắc là sẽ có cách chữa trị linh hồn.
- Quả nhiên là thật!
Tinh thần Lâm Hữu chấn động.
Đúng vậy.
Thiếu niên Long Nhân gật gật đầu, cũng không chú ý tới biến hoá của Lâm Hữu:
- Khi còn bé ta từng bị một vong linh công kích, dẫn đến linh hồn tổn thương, chính là cha ta đã tìm tới tộc trưởng giúp ta trị tốt.
- Vậy tộc trưởng của các ngươi hiện tại ở đâu? Có thể dẫn ta đi gặp hắn không?
- Chuyện này…
Thiếu niên há to miệng, có chút do dự.
Lúc này, Thiên Khung lên tiếng nói ra:
- Bán Nhân tộc vô cùng căm hận đối với Lãnh Chúa, bình thường sẽ không nguyện ý để lãnh chúa bước vào lãnh địa của bọn hắn, dù là uy hiếp sinh mệnh bọn hắn cũng sẽ không khuất phục.
- Thì ra là thế.
Lâm Hữu bừng tỉnh đại ngộ.
Nhưng lập tức, thiếu niên nói tiếp:
- Đại nhân yên tâm, nếu tộc trưởng biết là ngài đã cứu chúng ta thì nhất định sẽ vô cùng cảm kích, đến lúc đó ta sẽ thỉnh cầu hắn đến đây giúp đỡ, ta lấy tính mạng của mình đảm bảo!
Thiên Khung kỳ lạ hỏi:
- Ngươi chỉ là một tiểu tử sao có thể bảo đảm mình mời được tộc trưởng?
- Bởi vì chúng ta đều có chung kẻ địch!
Đột nhiên, vẻ mặt của thiếu niên trở nên thâm trầm, trong mắt tràn đầy cừu hận.
Quê hương của bọn hắn cũng là bị lãnh chúa của Thần quốc huỷ đi.
Vì để cho hắn trốn về bộ tộc, chả của hắn, còn có người nhà và bằng hữu của hắn, tất cả đều bị đám người kia sát hại tàn nhẫn.
Bây giờ bọn người Lâm Hữu muốn là địch với Thần Quốc, đương nhiên là thành hi vọng báo thù của bọn hắn, cũng là hi vọng thoát khỏi chèn ép lâu dài của toàn bộ bộ tộc Bán Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận