Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1163: Đi Nhờ Đến Quốc Đô!

Vừa vặn Lâm Hữu cũng dự định đi ra đường thị sát xem Tống Triều Nguyên có quản lý tốt Công Quốc hay không, cho nên cười trả lời:
- Được, vậy nếu ta từ chối thì bất kính.
Cứ như vậy, trong ánh mắt kinh hãi của một đám gia đinh hộ vệ, Lâm Hữu theo lời mời của Lý Hưng Thái ngồi lên một chiếc xe ngựa còn trống.
Sau đó, hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ đội ngũ lại chầm chậm bắt đầu chuyển động, đi về phía phương hướng quốc đô.
- Đại ca, tại sao ngươi lại khách khí đối với một người bình thường như vậy?
Trên một chiếc xe ngựa khác, Lý Hưng Thụy không hiểu hỏi.
Vừa rồi hắn cũng dò xét qua khí tức của Lâm Hữu, phát hiện hắn căn bản cũng không có bất kỳ thực lực.
- Xem như kết một thiện duyên đi.
Lý Hưng Thái mỉm cười:
- Chuyến đi này của chúng ta mang ý nghĩa trọng đại, có thể không gây chuyện thì không gây chuyện, miễn bị coi là ỷ thế hiếp người, bôi xấu tên tuổi truyền đến thế lực khác nơi đó.
- Đại ca ngươi lại vậy nữa rồi, ngươi bình thường làm việc thiện còn không nhiều à? Còn không phải không có hồi báo gì à?
Lý Hưng Thụy nhếch miệng, hiển nhiên đã nghe Lý Hưng Thái, hắn từ chối cho ý kiến.
Lý Hưng Thái cười nói:
- Dù sao cũng chỉ là một việc nhấc tay mà thôi, chúng ta lại không mất gì, trước tiên vẫn nên nói hành trình tiếp theo một chút đi, theo tốc độ này, chắc là không đến nửa canh giờ nữa chúng ta sẽ đến cảnh nội quốc đô.
Vừa nghe đến quốc đô, Lý Hưng Thụy đang ngồi tư thế tùy ý cũng lập tức lộ vẻ nghiêm túc, biểu lộ thay đổi trở nên nghiêm túc.
Hắn cũng không có quên mục đích chuyến đi đến quốc đô này của hai người.
Mà trong khi hai người đang thương nghị hành trình tiếp theo.
Lâm Hữu ngồi trên một chiếc xe ngựa khác phía sau lại đang vừa xem xét từng giao diện vừa xuyên thấu qua cửa sổ đánh giá cảnh quan dọc đường.
Dần dần, một bức tường thành to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt hắn, người đi đường xe ngựa xung quanh cũng dần dần trở nên nhiều hơn, tất cả đều đang hội tụ về hướng cửa thành to lớn dưới tường thành, xếp thành từng đội ngũ thật dài.
Quang cảnh ngoài thành cực kỳ náo nhiệt, giống như đi chợ.
- Tộc trưởng, đến quốc đô rồi.
Lúc này, phía trước đội ngũ Lý gia truyền đến một tiếng la lên.
Sau đó toàn bộ đội ngũ chậm rãi đi tới ngoài cửa thành, tiếp nhận vệ binh thủ thành kiểm tra.
- Wow! Đây chính là quốc đô à?
- Tường thành thật cao, cao hơn thành Hoa Nguyên của chúng ta nhiều lắm!
- Đi đường cả một ngày, cuối cùng đã tới.
Trong đội xe, thế hệ trẻ tuổi của Lý gia nhao nhao nhô đầu ra, kích động hưng phấn nhìn tường thành trước mắt, âm thanh sợ hãi thán phục liên tiếp vang lên.
Lâm Hữu cũng vén màn cửa lên, nhìn cảnh tượng xung quanh một chút, trị an trong và ngoài tường thành cũng coi như không tệ, chí ít cũng xử lý ngay ngắn trật tự, không có xuất hiện loạn gì, lập tức lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Nhưng không ngờ, lúc này, thống lĩnh vệ binh đang dẫn đội kiểm tra hàng hóa trước đoàn xe trùng hợp nhìn về phía bên này, nhìn thấy hắn từ trong xe thò đầu ra.
- Đó là…!
Hai mắt của thống lĩnh vệ binh lập tức trừng tròn xoe, biểu lộ giống như như thấy quỷ, thậm chí ngay cả vũ khí trong tay cũng kém chút bị dọa đến rớt xuống đất.
Hành động khác thường này của hắn lập tức làm cho bên cạnh mấy tên vệ binh thủ hạ chú ý, nghi ngờ hỏi:
- Sao vậy thống lĩnh? Chẳng lẽ có chỗ nào không đúng à?
Vừa nghe lời này ra, hai người huynh đệ Lý Hưng Thái đang đợi kiểm tra đều biến sắc, tưởng là bị tra ra vật liệu gì không nên có.
Phải biết, vì hôm nay mà bọn hắn đã không tiếc bỏ hết cả tiền vốn, chuẩn bị rất nhiều vật tư quý giá, muốn dùng để tạo mối quan hệ trong quốc đô.
Nếu như nhóm hàng hóa này bị tạm giam thì tuyệt đối là một tổn thất vô cùng lớn đối với bọn hắn, làm cho bọn hắn trở nên vội vã cuống cuồng.
Bởi vì bọn hắn đã sớm nghe qua, vị Thôi thống lĩnh trước mắt này chính là cục cưng dưới tay Triều Nguyên Vương.
Nếu đắc tội hắn thì tương đương với đắc tội quốc vương Triều Nguyên, gần như đã tương đương với tuyệt đường cơ hội phát triển sản nghiệp của bọn hắn ở quốc đô, thậm chí có khả năng sẽ phải gánh chịu chèn ép.
Nhưng làm cho không ngờ bọn hắn là, hình tượng như trong tưởng tượng của bọn hắn lại chưa từng xuất hiện.
Ngược lại Thôi thống lĩnh giống như bị cái gì kích thích, đột nhiên rời khỏi đội ngũ, lảo đảo đi về phía sau đội ngũ của Lý gia, rất nhanh đã đi tới bên ngoài chiếc xe ngựa của Lâm Hữu.
Hắn hít sâu một hơi, đang định chắp tay chào hỏi.
- Được rồi, trở về đi.
Âm thanh bình tĩnh từ trong xe truyền ra.
Lâm Hữu đã ngồi về trong xe đương nhiên đã sớm nhận ra được có người tới gần.
Cảm giác quét qua, người vừa phát hiện hắn là Thôi Nhậm Miễn thân tín bên cạnh Tống Triều Nguyên, hiển nhiên đã nhận ra thân phận của hắn.
Mà sau khi Thôi thống lĩnh nghe tiếng lời nói của hắn thì vừa mừng vừa sợ.
Cũng không dám nghịch lại, sau đó hơi cuối người hành lễ về phía xe ngựa rồi vội vàng rời khỏi đội ngũ trở lại bên cạnh cửa thành.
- Không cần kiểm tra nữa, trực tiếp cho qua!
Hắn gọi tất cả thủ hạ đang kiểm tra hàng hóa của Lý gia trở về.
Hành động đó lập tức làm cho vẻ mặt hai huynh đệ Lý Hưng Thái vô cùng nghi ngờ, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Ngược lại là Thôi thống lĩnh ý lại cười đầy mặt đi về phía bọn hắn.
- Chắc hai vị chính là Đại đương gia và Nhị đương gia của Lý gia ở thành Hoa Nguyên đúng không? Hân hạnh gặp mặt, lãng phí nhiều thời gian của hai vị như vậy, xin hãy tha lỗi.
- Ách, Thôi thống lĩnh chuyện này, chúng ta đã lãng phí thời gian của ngươi mới đúng.
Lần này, hai người Lý Hưng Thái càng không nghĩ ra, không khỏi nhìn thoáng về chiếc xe ngựa của Lâm Hữu, kinh ngạc không tin.
Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại làm cho nhân vật như Thôi thống lĩnh cũng lập tức thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ, thậm chí giống như đổi thành một người khác vậy?
Chẳng lẽ vị Lâm tiểu ca trên xe này cũng không phải là người thường à.
Mà là công tử của một thế lực lớn nào đó?
Bọn hắn mới đến nên cũng không dám hỏi nhiều.
Đành phải mang theo nghi hoặc này lại lần nữa trở lại trên xe ngựa, trong từng tiếng hét to, tiếp tục chậm rãi chạy vào trong thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận