Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1165: Cung Nghênh Bệ Hạ Giá Lâm!

Trong những thế lực từ các nơi khác chạy tới có rất nhiều trung - tiểu thế lực là không có tư cách gặp mặt Quốc Vương.
Cho nên khi Triều Nguyên Vương xuất hiện đã lập tức gây nên khắp nơi oanh động.
Đại biểu của các thế lực nhận được tin tức càng từ các nơi khác đều chạy đến.
Khi thấy quốc vương Triều Nguyên xuất hành ngay trước khi diễn ra đại điển khai quốc như vậy thì lập tức rất nhiều người không hiểu, suy đoán có phải là đã xảy ra đại sự gì hay không.
Mà trung - tiểu gia tộc giống như Lý gia thì bị cả kinh lùi bước đến phía sau xe ngựa, sợ cản đường Quốc Vương xuất hành.
Nhưng chuyện làm cho hai huynh đệ Lý Hưng Thái không ngờ là.
Ngay khi bọn hắn đang vội vàng né tránh thì đội thân vệ lại giống như khóa chặt phương hướng của bọn hắn, không ngừng tới gần bên phía bọn hắn.
Không lâu lắm, toàn bộ đội ngũ khổng lồ đã đi tới vị trí ngoài tiểu viện của bọn hắn mặt.
Chỉ nghe ra lệnh một tiếng, đội ngũ chậm rãi dừng lại.
Một đội ngũ tinh nhuệ từ phía sau chạy ra, vây quanh tiểu viện Lý gia đang ở, chặn lại tất cả đường đi của bọn hắn.
- Chuyện này.
- Chuyện này rốt cuộc là sao vậy?
Hai huynh đệ sợ hãi không hiểu, bị cảnh tượng bất thình lình này dọa cho sợ.
Đại biểu các thế lực khác vây xem xung quanh cũng vô cùng ngoài ý muốn, không rõ vì sao mà Quốc Vương lại đi đến vị trí của tiểu gia tộc không có chút tiếng tăm này.
Nhưng không đợi bọn hắn suy nghĩ nhiều thì không gian cách đó không xa lại đột nhiên vặn vẹo một trận.
Một người đàn ông trung niên mặc Long bào Ám Kim xuất hiện ở trong vòng vây, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm đội ngũ Lý gia phía trước.
- Thật là quốc vương Triều Nguyên!
- Thật sự xuất hiện!
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trong đám người kinh hô một mảnh, lập tức bị khí tức khủng bố trên người Tống Triều Nguyên phát ra dọa sợ, nhờ đó nhận ra thân phận của hắn.
Đại biểu của những trung tiểu thế lực càng cực kỳ kích động, không ngờ rằng bọn hắn có thể tận mắt nhìn thấy vị Quốc Vương mới này, chẳng lẽ là ông trời ban cho bọn hắn cơ hội à?
Chớ nói chi là đám người Lý gia, hai chân bọn hắn đều mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất.
Hai huynh đệ Lý Hưng Thái lảo đảo chạy ra khỏi đội ngũ, vô cùng bối rối đi tới trước mặt Tống Triều Nguyên, cúi đầu thật sâu về phía hắn.
- Bái kiến Quốc Vương bệ hạ!
- Bái kiến Quốc Vương bệ hạ!
Bọn này, lúc hắn có thể nói là vừa kích động lại lo lắng.
Hoàn toàn nghĩ mãi mà không rõ tại sao Quốc Vương cao cao tại thượng lại xuất hiện ở đây.
Chẳng lẽ là Lý gia bọn hắn phạm vào chuyện gì nên chọc giận Quốc Vương?
- Miễn lễ đi.
Vượt quá dự đoán của hai người, Tống Triều Nguyên cũng không để ý tới bọn hắn.
Chỉ là hơi đưa tay để cho bọn hắn miễn lễ, sau đó trực tiếp vượt qua bên cạnh bọn hắn, đi về phía xe ngựa mộc mạc nơi xa.
Một giây sau, chuyện làm cho tất cả mọi người khiếp sợ đã xảy ra.
- Cung nghênh bệ hạ giá lâm!
Chỉ nghe một tiếng hô to, Tống Triều Nguyên đúng là cúi người xuống, cúi đầu thật sâu về phía chiếc xe ngựa kia.
Đùng…
Đám người nháy mắt như vỡ tổ, từng người há to miệng, vẻ mặt không dám tin.
Đường đường là Quốc Vương mà lại tự mình khom mình hành lễ, người ở trong xe ngựa đến cùng là người nào?
Bệ hạ?
Vừa rồi Triều Nguyên Vương xưng người kia là bệ hạ à?
Đột nhiên, bộ phận người hữu tâm nhanh nhẹn kịp phản ứng, kinh nghi bất định nhìn chiếc xe ngựa kia.
Có thể làm cho Triều Nguyên Vương tự mình nghênh đón, đồng thời xưng hô bệ hạ, trong toàn bộ vương quốc Thánh Hữu chỉ có một người, đó chính là kẻ thống trị của vương quốc Thánh Hữu, Thánh Hữu Vương!
Chẳng lẽ là...
Soạt!
Trong lúc đám người đang kinh ngạc thì màn cửa xe ngựa xốc lên, cùng với đó là một bóng người chậm rãi xuất hiện, duỗi lưng một cái, thoạt nhìn như vừa ngủ dậy không bao lâu.
Ngày nào cũng chém chém giết giết, Lâm Hữu đã rất lâu rồi không trải nghiệm qua một lần đi đường nhàn nhã, không ngờ bất tri bất giác lại ngủ thiếp đi trong xe.
Tống Triều Nguyên thấy thế thì trong lòng lập tức chấn động, lập tức chạy tới muốn đỡ hắn xuống xe ngựa.
- Được rồi, ta chỉ tùy tiện tới nhìn mà thôi, không cần phải làm chiến trận lớn như thế.
Lâm Hữu phất tay ngăn cản động tác của hắn, một bước đi ra khỏi xe ngựa.
Hiện tại, thực lực của hắn đã là Bán Thần, mặc dù vừa rồi còn đang ngủ, nhưng hắn vẫn cảm giác rất rõ ràng đối với tất cả chuyện xảy ra xung quanh, cho nên đương nhiên biết đã xảy ra chuyện gì.
- Bệ hạ thân phận tôn quý, sao có thể ngồi xe ngựa cũ nát như thế chứ?
- Sao ngài không thông báo trước cho thuộc hạ để thuộc hạ tự mình qua đó nghênh đón ngài.
Tống Triều Nguyên vội vàng nói, còn nhăn mày nhìn đội xe một chút.
Cái nhìn này làm trong lòng đám người Lý gia cuồng loạn, dọa sợ gần chết, kém chút nữa trực tiếp quỳ trên mặt đất.
- Xe ngựa cũ nát cũng là xe ngựa, tại sao không thể ngồi?
Lâm Hữu không quan trọng nói:
- Hơn nữa bọn hắn làm người cũng không tệ lắm, còn đặt biệt cho ta đi chung một đoạn đường, cũng coi như duyên phận.
- Vâng vâng vâng, bệ hạ dạy rất đúng.
Tống Triều Nguyên vội vàng gật đầu, sau đó đón Lâm Hữu đi ra ngoài.
Trước khi đi còn dùng nháy mắt ra hiệu cho thân tín cách đó không xa, lúc này mới cùng với Lâm Hữu biến mất trong đội ngũ
- Khởi giá!
Nương theo một tiếng hô to, đội thân vệ lần nữa bắt đầu chuyển động, trùng trùng điệp điệp đi về phương hướng Hoàng Cung.
Mãi cho đến khi đoàn người biến mất ở cuối con đường thật dài thì tên thân tín của Tống Triều Nguyên mới mang theo một đội ngũ đi tới trước mặt hai người Lý Hưng Thái còn đang ngu ngơ.
- Xin hỏi hai vị, có phải là Lý gia của thành Hoa Nguyên hay không?
- Tại, tại hạ là gia chủ Lý gia Lý Hưng Thái, đây là xá đệ Lý Hưng Thụy, đại nhân có gì phân phó?
Lý Hưng Thái kịp phản ứng, vô cùng khẩn trương hỏi, tưởng rằng Tống Triều Nguyên tới hưng sư vấn tội.
Nhưng không ngờ, hắn vừa dứt lời thì người kia đã lập tức khoát tay cười nói:
- Đại nhân thì ta không dám nhận, ta chính là Công Tôn Mậu, thống lĩnh đội thân vệ của Quốc Vương, phụng mệnh của Quốc Vương tới đón mấy vị đến phủ ở tạm, tham gia đại điển khai quốc chuẩn bị diễn ra, không biết các vị có nguyện ý đến dự hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận