Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 802: Đám Nhóc Con, Đều Chuẩn Bị Một Chút, Sáng Mai Đến Tập Hợp Bên Trong Đế Đô Của Ta!

Ngụy Viễn và thiếu niên mặc áo gấm liếc nhau.
- Thế nào? Có hứng thú cùng nhau hợp tác hay không? Ít nhất cũng phải vượt qua đám người kia rồi hãy nói.
- Được, vật phẩm chia đều!
Không có dư thừa vô nghĩa, hai người lại hành động, lao tới nơi càng sâu hơn, tính toán đánh chết càng nhiều ma thú trước những người khác.
- Rống!!
Không ngờ, lúc này một tiếng rống giận kinh thiên vang lên.
Bên trên sa mạc vốn đang bình tĩnh, đột nhiên xuất hiện mảng lớn bóng đen, trong một đợt tiếng bước chân ầm vang và bụi mù đầy trời, chúng nó nhanh chóng tới gần bên này.
Đứng ở hàng đầu tiên, rõ ràng là một con gấu lớn màu đen cả người tản ra khí tức khủng bố, khiến cho tất cả đại biểu thế lực biến sắc.
- Không tốt, là thú triều!
- Đám gia hỏa kia có nguy hiểm!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Tiếng nói của bọn họ vừa rơi xuống, con gấu lớn màu đen kia đã lại gần, khoảng cách đôi bên chưa đầy 1 km.
Cuối cùng, Lâm Hữu ở trong đội ngũ, cũng thấy được thuộc tính con gấu lớn nọ.
Lại là một con ma thú lãnh chúa cấp tám cấp F!
- Ma thú lãnh chúa?
Ánh mắt Lâm Hữu ngưng trọng.
Trên sa mạc này, đã bắt đầu xuất hiện ma thú cấp bậc này?
Chẳng lẽ ma thú dị biến lại tăng tốc rồi?
- Đi, ngăn cản chúng nó.
Hắn không hề chần chờ, vẫy tay một cái, Linh Tịch và Truy Hồn xuất hiện ở trước mặt hắn.
Những đại biểu thế lực kia vừa định ra tay, Linh Tịch đã hóa thành một luồng lưu quang lao thẳng về phía thú triều, đồng thời nhẹ nhàng khua Pháp Trượng Tử La Lan trong tay một cái.
Ầm vang long ——
Chấn động kịch liệt vang lên trên khắp sa mạc.
Phía trên mảnh cát vàng vốn không có bất kỳ thứ gì, đột nhiên nổi lên mảng lớn dây leo, cấu tạo nên một mảnh vách tường dây leo kéo dài vài dặm, hoàn toàn ngăn cản đường đi của thú triều.
Ngay sau đó, Bồ Công Anh xuất hiện đầy trời, từ trên vách đá bay xuống dưới, theo gió khuếch tán đến bên trong thủy triều ma thú.
- Phanh!!
Những ma thú kia rống giận liên tục, hung hăng va chạm vào vách tường cấu tạo từ dây leo.
Hai mắt con gấu đen cấp lãnh chúa cầm đầu trở nên đỏ đậm, vung trảo lớn điên cuồng xé rách dây leo.
Kể cả đứng cách thật xa, vẫn có thể cảm nhận được một luồng cảm giác áp bách mãnh liệt đập vào mặt.
- Thật mạnh!
Đại biểu các thế lực trừng lớn con mắt, nhìn chằm chằm vào những ma thú phát cuồng kia.
Chỉ dựa vào lực lượng bản thân, chống đỡ cả thú triều, đây là thực lực chân chính của cấp chín ư?
Còn không chờ bọn họ nghĩ nhiều, ngay sau đó tiếng nói của Lâm Hữu lại một lần nữa truyền đến:
- Bạo!
Hắn quát khẽ một tiếng, bồ công anh trong đàn ma thú ầm ầm nổ tung ra, nổ chết một mảng lớn ma thú tại chỗ.
Ngay sau đó, máu thịt bên trên những thi thể ma thú kia, bắt đầu nở rộ ra một đóa đóa bồ công anh mới, theo một luồng gió nhẹ nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Sau đó chúng thông qua hút máu tươi ma thú, một truyền mười, mười truyền trăm.
Tốc độ khuếch tán cực nhanh, đảo mắt một cái đã bao trùm cả thú triều!
Tiếp theo, một chuyện quỷ dị đã xảy ra.
Những con ma thú còn đang điên cuồng va chạm với dây leo kia, lại giống như mê muội, đều quay đầu, trực tiếp công kích lẫn nhau.
Ngay cả con gấu lớn cấp lãnh chúa cầm đầu, cũng bị bồ công anh phụ thân, hung tàn xé rách từng thân thể của đám ma thú bên người.
Trong nháy mắt cả thú triều loạn thành một cục.
- Này...
Đại biểu các thế lực lớn đưa mắt nhìn nhau, thấy khung cảnh quỷ dị trước mắt, bước chân đang muốn lao lên hỗ trợ cũng lập tức ngừng lại.
Bên tai chỉ có tiếng rống giận và kêu gào thảm thiết của ma thú, tràn ngập trong ngoài sa mạc.
Đợi cho đến khi âm thanh dần dần yên ắng xuống.
Trên chiến trường chẳng còn một con ma thú nào còn đứng thẳng?
Thậm chí cả con gấu lớn cấp lãnh chúa kia, cuối cùng cũng bị Linh Tịch cho một cái Gai Gỗ xỏ xuyên qua đầu, đánh gục tại chỗ.
- Làm không tồi.
Lâm Hữu ca ngợi một tiếng, cực kỳ vừa lòng với hiệu quả kỹ năng của Truy Hồn.
Ít nhất là ma thú dưới cấp chín, không thể ngăn cản Huyễn Cảnh Sát Lục của nó khống chế.
Mà xử lý xong thú triều này, ma năng của hắn lại tăng thêm chừng 10 triệu, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.
Mắt thấy toàn bộ ma thú ngã xuống rồi, hắn nói với các đại biểu thế lực ở phía đối diện:
- Vừa lúc tất cả mọi người ở ấy, nếu các ngươi có hứng thú với đống thi thể này, cứ trực tiếp lấy đi, xem như lễ gặp mặt cho các ngươi.
- Đại nhân nói thật ư?
Đại biểu các thế lực thầm cả kinh, có chút không thể tin được.
Phải biết rằng, bên trong thú triều này có rất nhiều ma thú cấp tám, đối với đám người phổ biến chỉ có cấp bảy như bọn họ, tuyệt đối là thứ không dám tưởng tượng.
Bọn họ đâu dám nghĩ nhiều, sau khi liếc nhau, đột nhiên rời khỏi đội ngũ, lao thẳng về phía thú triều.
Về phần thi thể con gấu lớn cấp lãnh chúa, Lâm Hữu lại cho Linh Tịch mang về thu vào bên trong Không Gian Bản Nguyên.
Cứ như vậy, hơn nửa giờ đi qua, cuối cùng tất cả thi thể mới được xử lý sạch sẽ, trận đấu tiếp tục tiến hành.
Nhưng lần này tất cả mọi người đều để lại tâm nhãn, tăng thêm một ít nhân thủ vào chỗ sâu trong sa mạc phụ trách điều tra, tránh xuất hiện tình huống nhiễu loạn.
Mà những thiếu niên thiếu nữ bên dưới, đã bị thực lực vừa biểu hiện ra ngoài của Lâm Hữu làm choáng ngợp, một hồi lâu mới bừng tỉnh.
Đồng thời, trong lòng cũng dâng lên một thứ khát vọng hướng tới cấp cao, một đám càng thêm ra sức biểu hiện, đều hy vọng mình được thành Hoàng Sa tuyển chọn.
Một trận đấu lớn lại hừng hực khí thế tiếp tục diễn ra, không hề bị thú triều ảnh hưởng.
Lâm Hữu lại rảnh rỗi, cũng trở về chỗ ngồi, ở bên cạnh quan sát.
Xem lớp trẻ bên dưới hợp lực đối phó ma thú, xem bọn họ cố gắng giao tranh, thật vui vẻ thanh nhàn.
Chẳng qua, chút thanh nhàn này vẫn luôn là thứ xa xỉ với hắn.
Ngay lúc mặt trời vừa hạ xuống chân trời, bóng đêm sắp bao phủ.
Cuối cùng, một âm thanh quen thuộc vang dội đã đánh vỡ bình tĩnh của đế quốc và mười đại công quốc.
- Đám nhóc con, đều chuẩn bị một chút, sáng mai đến tập hợp bên trong đế đô của ta!
Là âm thanh của Đại Đế Thánh Diệu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận