Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 787: Thăng Lên Cấp Chín

- Nếu ngươi muốn đổi thì cần phải thêm chút vật phẩm mới được.
Hiển nhiên lãnh chúa cấp chín đã chú ý tới sự biến hóa trên khuôn mặt Lâm Hữu rồi nhàn nhạt nói.
Trên thực tế, giá cả phổ biến của lệnh bài binh chủng cấp chín bình thường, đều ở mức trên dưới 50 triệu, nhưng nếu có kỹ năng thuộc tính xuất sắc, động một cái sẽ lên tới trăm triệu.
Nếu trong tay không có chút thứ tốt không nhất định có thể đổi được.
Lâm Hữu trầm ngâm một lát, lại lấy ra Bí Bảo Binh Chủng hệ Hình Người từ trong không gian cá nhân.
- Cộng thêm cái này? Chắc đổi được chứ?
Một cái bí bảo cấp SSS, giá cả thấp nhất cũng được 30 triệu, tuyệt đối dư dả để bù lại chênh lệch giữa hai miếng lệnh bài này.
Lãnh chúa cấp chín nhìn lướt qua thuộc tính, lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Nhìn không ra trong tay ngươi còn có khá nhiều thứ tốt. Bí bảo này xem như tiểu cực phẩm trong hệ Hình Người, nếu gộp cả hai lại, coi như ta chiếm lợi rồi, để ta trả thêm cho ngươi 10 triệu đi.
- Thành giao!
Sắc mặt Lâm Hữu vui vẻ, lập tức phát qua một lời mời giao dịch.
Trên quầy hàng của lãnh chúa cấp chín còn rất nhiều vật phẩm cần phải bán ra, đối phương cũng không nói nhảm nhiều, lựa chọn xác nhận rồi trực tiếp đặt lệnh bài Cỏ Huyễn Kiếm lên đó.
Trải qua một loạt thao tác, hai người đều nhận được cái mình cần.
- Cảm ơn.
Lâm Hữu cảm kích một tiếng rồi vui sướng cất lệnh bài đi.
Lãnh chúa cấp chín không để ý tới hắn, tùy tiện lên tiếng, sau đó lại ngồi xuống, quay lại quầy hàng thượng sửa sang vật phẩm.
Xem ra là người có tính cách khá quái gở.
Hơn nữa, dựa vào cấp bậc hiện tại của Lâm Hữu, còn chưa lọt được vào mắt lãnh chúa cấp chín, người ta có thể nói với hắn nhiều như vậy đã xem như cực kỳ thân thiện.
Lâm Hữu cũng không để ý, hắn nhìn lướt qua quầy hàng, cảm thấy không còn gì hắn có thể sử dụng nữa, trực tiếp xoay người rời khỏi, đến quầy hàng khác tiếp tục đi dạo.
Lần này, vận khí không tồi.
Mới đi dạo qua hai đài cao, hắn đã tìm được có người đang bán ra quyển trục thăng cấp binh chủng ở ngay một quầy hàng trong góc, còn là một lần bán ra hai tấm!
Một phen cò kè mặc cả.
Cuối cùng, hắn cũng thành công dùng thánh vật Bậc Thầy Thống Lĩnh, lấy phương thức đồng giá đổi được hai tấm quyển trục tới tay.
Ban đầu chủ quán kia còn muốn tiếp tục nâng giá, dù sao quyển trục thăng cấp binh chủng cũng là thứ hiếm, dùng để thăng lên cấp chín tương đương với tiết kiệm 100 viên tinh hoa lãnh địa.
Nhưng không khéo chính là, bản thân chủ quán nọ chính là hệ Hình Người, lại vừa vặn đang đi tìm thánh vật lãnh địa loại chiến trận.
Vậy là một người nguyện làm thịt, một kẻ muốn chịu đòn.
Đối phương không thể chịu nổi sự hấp dẫn của thánh vật trên tay Lâm Hữu.
Kể từ đó, Lâm Hữu đã có tổng cộng chín tấm quyển trục thăng cấp.
Ngoại trừ bảy Vương tộc, còn hai tấm thừa lại có thể dùng nâng cấp binh chủng khác, ví dụ như vương tộc thứ chín.
Hắn cất quyển trục đi, lại đi dạo một vòng trên đài cao, bán đi những Bí Bảo Binh Chủng đã thay xuống không cần nữa, đổi thành ma năng.
Sau đó, Lâm Hữu truyền tống trở lại bên trong lãnh địa, trong lòng đầy chờ mong và khẩn trương.
Trải qua thời gian bôn ba và chuẩn bị dài như vậy, cuối cùng hắn cũng gom góp đủ tất cả điều kiện chuẩn bị để thăng lên cấp chín, cũng có thể đặt chân lên cấp bậc mà hắn đã hướng tới từ lâu.
Mà thành Hoàng Sa của hắn cũng trở thành lãnh địa cấp chín duy nhất bên trong khu vực biên cảnh.
Nghĩ vậy, hắn không còn tiếp tục do dự nữa, chỉ hít sâu một hơi và chậm rãi đi vào dưới tàng Đại Thụ Thế Giới, ấn mở giao diện thăng cấp lãnh địa.


Lãnh địa đã thỏa mãn điều kiện thăng cấp, xin hỏi có thăng cấp hay không?

Tiếng nhắc nhở lạnh như băng vang lên, hình như nghe vào tai cũng cảm thấy nó thay đổi rất nhiều so với trước.
Lâm Hữu quét một vòng bốn phía, lại nhìn thoáng qua thành Hoàng Sa ở phía xa xa rồi chậm rãi há miệng:
- Thăng cấp!
Âm thanh vừa rơi xuống, cả bốn phía tòa thành bao gồm cả rừng rậm bên ngoài, đột nhiên truyền đến một trận những tiếng nổ ầm vang, bắt đầu chấn động kịch liệt.
Đại Thụ Thế Giới xanh um tươi tốt bên trên, bất ngờ bộc phát ra một cỗ khí tức sinh mệnh cuồn cuộn khôn cùng, thổi quét tới bốn phương tám hướng.
- Chuyện gì vậy?
- Động đất ư?
- Chẳng lẽ là ma thú tập kích?
- Mau! Nhanh đi lấy vũ khí!
Cư dân lãnh địa đang ở trong rừng rậm lên tiếng kinh hô không ngừng, ai nấy đều bị biến cố bất bất ngờ làm cho kinh hoảng, loạn thành một đoàn.
Ngụy Cương đang tuần tra trong thành, cũng mang đội vội vàng chạy tới, hội hợp cùng Tiết Trường Quý và đám quản sự ở ngoài thành, tất cả như lâm đại địch.
Hai vị tu luyện giả cấp chín Nhạc Đạo Nam và Tiếu Tòng Vân đang ở trong rừng rậm tiềm tu, cũng xông ra rất nhanh đã tập hợp cùng những người khác.
- Nhạc lão.
- Tiếu giáo đầu.
Thấy hai người này xuất hiện, Ngụy Cương và Tiết Trường Quý, cả những quản sự khác vội vàng đi lên đón.
Nhạc Đạo Nam và Tiếu Tòng Vân xua tay ra hiệu cho bọn họ, sau đó nhìn về phía đầu nguồn của chấn động, đó là Đại Thụ Thế Giới đang đứng vững ở trung tâm rừng rậm.
- Cỗ khí tức này, chẳng lẽ là…
Hai người chấn động tinh thần, trên mặt đều không ngoại lệ hiện ra vẻ kinh ngạc.
- Chắc không sai đâu, đây là muốn thăng lên cấp chín!
- Cấp chín?
- Lãnh chúa đại nhân muốn thành lãnh chúa cấp chín?
Đám người Tiết Trường Quý nghe hai người nói, lập tức bị kinh sợ, đôi mắt trừng lớn lên.
Lãnh chúa cấp chín.
Ngay cả bên trong công quốc, đó vẫn là tồn tại cực kỳ thưa thớt.
Nghe nói Công Quốc Đại Hoang bọn họ chỉ có mới hơn mười vị mà thôi, hơn nữa về cơ bản những vị lãnh chúa ấy đều ở khu vực trung tâm nhất của công quốc, được vô số người ngưỡng vọng.
Vậy mà lãnh chúa đại nhân của bọn họ lại đang muốn thành lãnh chúa cấp chín cao cao tại thượng kia?
Chẳng phải muốn nói thành Hoàng Sa cũng theo đó mà biến thành lãnh địa cấp chín??
Nghĩ đến đây, đám người Tiết Trường Quý không khỏi kích động, tất cả đều phấn khởi đến vẻ mặt đỏ bừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận