Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 861: Thu Được Mảnh Vỡ Thần Cách Thứ Tư

Lâm Hữu kích động không thôi, hai tay nắm mảnh nhỏ quy tắc cũng không nhịn được khẽ run rẩy.
Bản thân hắn làm ra nhiều chuẩn bị như vậy, lại hao phí nhiều tài nguyên như vậy, cũng chỉ vì thứ vật phẩm này thôi.
Chỉ cần có vật phẩm này, hắn có thể hoàn thành con đường thánh giả, ngưng tụ ra mảnh nhỏ Thần cách thứ tư, cảm giác kích động trong lòng không cách nào tả nổi.
Nhưng lập tức, hắn đã bị nội dung giới thiệu bên trên hấp dẫn ánh mắt.
Có thể cường hóa Thần Cách, tăng lên thuộc tính của lãnh chúa?
Đây là ý gì?
Chẳng lẽ hắn có thể trực tiếp hấp thu vật phẩm này, để tăng lên thực lực của chính mình?
Lòng Lâm Hữu tràn đầy nghi hoặc, nhưng lại không dám lấy mảnh nhỏ quy tắc này ra thử nghiệm.
Lỡ như không cẩn thận bị hấp thu rồi, hắn muốn khóc cũng không có chỗ để khóc đâu.
- Quên đi, về trước lại nói sau.
Mắt thấy mây mù bốn phía dần dần tán đi, Lâm Hữu không dám ở lâu, sau khi thu thập vật phẩm xong, hắn lại xử lý hiện trường một chút rồi lập tức cưỡi Rồng Yêu Tổ bay khỏi nơi này.
Vừa rồi bọn họ chiến đấu tổng cộng hao phí vài phút thời gian.
Chiến đấu lại gây ra tiếng vang cực kỳ to lớn, cộng thêm kỹ năng Cơn Giận Của Thần và màn tự bạo cuối cùng của Lôi Lang Vương kia, phải nói là thanh thế rung trời, phỏng chừng đã hấp dẫn lãnh chúa cấp mười đi tới rồi.
Lại nói, giờ phút này, bản thân hắn đang chịu trọng thương, nên rời đi thật nhanh sẽ tốt hơn.
Chỉ có một điều đáng tiếc duy nhất chính là thi thể của con vua sói kia, vừa rồi nó trực tiếp tự bạo đã nổ sạch sẽ rồi, chẳng còn thừa lại cặn bã, khiến hắn không công lãng phí một đống tài liệu tạo ra trang bị.
Cứ như vậy trong một đợt cuồng phong gào thét, rất nhanh sau đó Lâm Hữu đã ném chiến đấu lại đằng sau người, bay ra bên ngoài cao nguyên.
Mà không bao lâu sau khi hắn rời đi, mấy lãnh chúa cấp mười xé rách không gian, xuất hiện trên bầu trời nơi hắn vừa đứng thẳng.
- Đã chết?
Một người trong đó kinh ngạc nói.
- Ta từ doanh địa chạy tới chỉ mất vài phút thôi, xem ra có người còn nhanh hơn chúng ta.
- Đáng tiếc thật, không biết là người nào giết chết gia hoả này.
- Lại đi nhìn mấy con khác xem.
Nói xong, thân hình mấy người đó lại chợt lóe, biến mất tại chỗ, cũng không quá mức chú ý dấu vết chiến đấu bên dưới.
Mà lúc này, Lâm Hữu đã rời khỏi chỗ sâu trong cao nguyên từ lâu và đi ra bên ngoài rồi.
Hắn vẫn tiếp tục phi hành với tốc độ cao chừng nửa giờ, cuối cùng mới trở lại trong chiến tranh doanh địa rồi trực tiếp hạ xuống bên ngoài trụ sở Giới Nguyên Thủy.
- Lâm Hữu? Sao ngươi lại bị thương thành như vậy?
Không ngờ, hắn vừa nhảy xuống từ phía sau lưng Rồng Yêu Tổ, Kỷ Vân Sương mặc áo bào trắng thánh khiết lại từ bên trong trụ sở đi ra.
- Là ngươi ư? Trùng hợp như vậy.
Lâm Hữu thu hồi Rồng Yêu Tổ, nhìn về phía Kỷ Vân Sương đang đi qua bên này, có chút ngoài ý muốn.
- Dường như ngươi bị thương không nhẹ, chẳng lẽ đã đụng tới những lão quái vật kia?
Kỷ Vân Sương đi tới trước mặt hắn, quan tâm hỏi.
Lúc này, thoạt nhìn Lâm Hữu cực kỳ chật vật, thậm chí trên quần áo còn xuất hiện nhiều chỗ tổn hại, làm lộ ra cơ bắp rắn chắc như ẩn như hiện, khiến hai gò má Kỷ Vân Sương không khỏi hơi hơi phiếm hồng.
- Ách… gần như là vậy.
Lâm Hữu xấu hổ cười cười:
- Gặp phải một gia hoả lợi hại.
Hắn cũng không nói tình hình thực tế, bởi vì chuyện mảnh nhỏ quy tắc quá mức quan trọng, không cho người khác biết sẽ tốt hơn, nhất là hắn có kẻ thù như quốc vương Thất Sát Giới Thái Huyền.
Nếu bị gia hỏa kia biết hắn đã có thể tự mình đánh chết một con ma thú cấp mười, chỉ sợ đối phương sẽ không dễ dàng để mặc cho hắn ngưng tụ Thần Cách, lên tới cấp mười như vậy.
Dù sao chẳng ai sẽ mặc kệ một mối uy hiếp tiềm tàng trưởng thành bên cạnh mình.
- Đúng rồi.
Lâm Hữu lập tức chuyển đề tài qua hướng khác:
- Ngươi thường xuyên ở bên người quốc vương, chắc có rất hiểu biết về chuyện cấp mười?
- Cấp mười?
Kỷ Vân Sương sửng sốt một chút:
- Ngược lại là khác, ta cũng không rõ ràng lắm, dù sao ta còn cách cấp mười xa lắm. Nhưng ta nghe nói, sau khi đạt tới cấp mười bởi vì lực lượng chuyển hóa thành lực lượng quy tắc, khiến cho rất nhiều vật phẩm cấp thấp không thể phát huy ra hiệu quả ban đầu, cũng không thể tiến hành gia trì sức mạnh quy tắc. Nếu ngươi muốn biết nhiều hơn, ta có thể giúp ngươi đến hỏi cha ta.
Kỷ Vân Sương cũng không nghĩ nhiều khi nghe Lâm Hữu đột nhiên hỏi về chuyện cấp mười, cô chỉ trực tiếp nói những chuyện mình biết, thậm chí còn muốn giúp Lâm Hữu đến hỏi cha của cô.
- Này…. Vẫn nên quên đi, đừng làm phiền quốc vương vội.
Lâm Hữu suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn từ chối đề nghị của Kỷ Vân Sương.
Dù sao hôm nay quốc vương vừa cứu hắn một mạng, hiện giờ lại qua làm phiền đối phương, đúng là không quá ổn.
Lại nói, không bao lâu sau hắn cũng có thể lên cấp mười, đến lúc đó lại tự mình nghiên cứu cũng được.
Hắn nói chuyện phiếm cùng Kỷ Vân Sương một hồi, rồi nói một tiếng từ biệt, bước vào trụ sở nghỉ ngơi hồi phục một chút, sau đó mới vội vàng chạy tới truyền tống trận vượt giới truyền quay lại lãnh địa.
Chuyện đầu tiên hắn làm sau khi trở lại lãnh địa, chính là đi vào dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới, lấy ra Bảo Châu Tín Ngưỡng vừa đạt được, trực tiếp sử dụng.
Bá!
Ánh sáng hiện lên.
Cuối cùng tín ngưỡng lực cũng thành công đột phá 250 ngàn.


Lãnh địa đã đạt tới điều kiện thăng lên cấp mười, xin hỏi có thăng cấp hay không?

Lâm Hữu nghe nhắc nhở trong đầu không nhịn được hoảng hốt một đợt.
Nếu hắn lựa chọn, chắc chắn hiện tại đã có thể trực tiếp lên tới cấp mười, lên tới cấp bậc khiến cho vô số lãnh chúa hướng tới này.
Nhưng hắn vẫn cưỡng chế thứ xúc động trong lòng để ấn mở giao diện nhiệm vụ con đường thánh giả.


Nhiệm vụ con đường thánh giả đã đạt tới điều kiện hoàn thành, có bắt đầu ngưng tụ Thần Cách hay không?

Lại là một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu hắn.
Tín ngưỡng cần khi ngưng tụ Thần Cách và tín ngưỡng cần khi thăng cấp lãnh địa là hai khoản riêng biệt.
Cộng vào vừa vặn gấp mười lần tín ngưỡng khi thăng lên cấp chín là 500 ngàn tín ngưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận