Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 872: Lại Có Người Đi Tìm Cái Chết, Giải Quyết Hắn Trước Đi!

Cuối cùng hơn mười phút sau, Lâm Hữu đã tới bên trong một mảnh ốc đảo sa mạc.
Nhưng mà còn không chờ hắn quan sát hoàn cảnh bốn phía, bên trong ốc đảo lại đột nhiên truyền đến từng chuỗi tiếng hô quát và âm thanh vũ khí va chạm.
Có người đang chiến đấu?
Sắc mặt Lâm Hữu ngưng lại, hắn lập tức thu liễm khí tức, lại gần nơi phát ra âm thanh.
Chỉ chốc lát sau, một đám bóng dáng đang hỗn chiến ánh vào trong mắt.
Số lượng khá nhiều, chừng hơn hai mươi người, hiển nhiên đều bị địa hình ốc đảo này hấp dẫn tới.
- Đi tìm chết đi!
Chỉ nghe một hán tử để trần cánh tay trong đó, hét lớn một tiếng, trọng kiếm trong tay trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể lãnh chúa khác.
Sau đó Lâm Hữu tận mắt nhìn thấy lãnh chúa kia cũng không trực tiếp chết đi, mà bị một luồng năng lượng bao vây, biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
Quả nhiên giống như lời nhắc nhở, người bị đánh chết sẽ không chết, chỉ bị cưỡng chế truyền tống rời khỏi nơi này thôi.
Khó trách những người này lại liều mạng như vậy.
Không có nỗi lo về sau, khi những lãnh chúa cấp chín liều mạng lên, ai nấy đều không phải mặt hàng đơn giản, hơi vô ý một chút luôn có thể lật thuyền trong đáy chậu.
Mà Lâm Hữu vừa xuất hiện, lập tức bị hai lãnh chúa nhìn chằm chằm vào, tiếp theo một trái một phải đi tới bọc đánh hắn.
- Lại có người đi tìm cái chết, giải quyết hắn trước đi!
Một tiếng quát lớn vang lên, mặt đất dưới lòng bàn chân hai người nổ vang, bọn họ trực tiếp hóa thành tàn ảnh vọt tới.
Tuy Lâm Hữu không thấy rõ bộ dạng cụ thể của đối phương, nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt dữ tợn hung ác ấy.
Sắc mặt hắn trầm xuống, phát động kỹ năng thêm bảo vệ của Cỏ Bốn Lá, khí thế cả người đột nhiên tăng mạnh.
Hai người kia vừa tới gần, đại đao băng phách trong tay hắn đột nhiên bổ ra, giống như xé rách không khí, chém thẳng tới bụng một người trong số họ.
Hiển nhiên người nọ không phải kẻ tầm thường, đối phương cảm nhận được uy thế mạnh mẽ ẩn chứa trên đại đao băng phách, đầu tiên là cả kinh, nhưng ngay lập tức đã đưa tay sang, dùng tấm chắn trang bị trên lưng chắn ngang trước người.
- Thương!
Âm thanh va chạm chói tai nổ tung ở giữa.
Uy thế khủng bố hóa thành sóng chấn động thổi quét bốn phía, đám thực vật bên cạnh bị lan tới ngã trái ngã phải.
Tên còn lại nương theo cơ hội này, cầm trường kiếm trong tay bổ ra, một luồng kiếm khí sắc bén đập thẳng vào mặt Lâm Hữu.
Lại là vũ khí có kèm theo kiếm khí công kích?
Vẻ mặt Lâm Hữu khẽ biến, thân thể nghiêng về phía trước ép xuống một cái, tránh đi đạo kiếm khí này.
Sau đó một tay hắn chống xuống đất, xoay người nhảy qua một bên, kéo giãn khoảng cách với hai người ấy.
- Vô dụng, ngươi trốn không thoát.
Thật rõ ràng hai người này đã đạt thành hiệp nghị gì đó, nên không công kích lẫn nhau, mà cầm vũ khí tới lại nhanh chóng đánh úp Lâm Hữu.
Hai kiếm rời rạc, lại có hai đạo kiếm khí bắn ra, phong tỏa đường lui của Lâm Hữu.
Tên còn lại một tay cầm đao một tay giơ thuẫn, trực tiếp khởi xướng xung phong đâm tới.
Dáng vẻ không hề giữ lại kia, hiển nhiên đã ăn chắc hắn rồi.
Nếu như vậy, hắn cũng không cần nương tay nữa, lập tức vung bàn tay to lên, mặt đất nổ tung, lượng lớn dây leo từ dưới mặt đất lao ra, nháy mắt đã ngăn cản thế công của hai người.
- Cái gì?!
Hai người vốn nắm chắc thắng lợi, sắc mặt lại biến đổi.
Không đợi bọn họ có phản ứng, mặt đất dưới lòng bàn chân đồng thời sụp đổ, từng sợi dây leo nhanh chóng bò lên hai chân bọn họ.
Tê lạp!
Lãnh chúa cầm kiếm phản ứng nhanh chóng, một luồng kiếm khí cắt nát dây leo, người nhào qua một hướng.
Nhưng lãnh chúa cầm loại trang bị hạng nặng như tấm chắn lại chậm đi nửa nhịp, bị dây leo trực tiếp cuốn lấy.
Đối phương vừa định thoát khỏi trói buộc, lại không biết Lâm Hữu đã thuấn di đến phía sau từ khi nào, còn tế ra đại đao băng phách trong tay.
- Phốc!
Âm thanh máu thịt bị xuyên thủng vang lên.
Lãnh chúa kia trừng lớn con mắt, khó có thể tin nhìn mũi đao băng lam đâm thủng ngực.
Giây tiếp theo, người này trực tiếp bị truyền tống rời khỏi khu vực trong tháp, mất đi tư cách khảo nghiệm.
- Lực lượng quy tắc! Sao ngươi có thể sử dụng sức mạnh quy tắc!?
Lãnh chúa cầm kiếm còn lại quá sợ hãi, vội vàng kéo giãn khoảng cách với Lâm Hữu.
Mà tiếng kinh hô của người này cũng hấp dẫn tầm mắt của lãnh chúa bên cạnh khác đi tới, vừa vặn nhìn thấy đám dây leo xuất hiện trước người Lâm Hữu, và một mảnh lá cây đang bay múa trước người hắn.
Sưu sưu sưu ——
Tiếng xé gió vang lên, tất cả những mảnh lá cây kia đều hóa thành mũi tên nhọn, bắn thẳng về phía lãnh chúa cầm kiếm đang chạy trốn.
Hắn vừa định tránh đi, đỉnh đầu đột nhiên gặp trọng kích, rơi vào khoảng trống ngắn ngủi.
- Phốc!
Lại là một tiếng máu thịt bị đâm thủng vang lên.
Bên trên yết hầu của lãnh chúa cầm kiếm phun ra một luồng mưa máu, cả người hắn ta cũng trực tiếp bị truyền tống ra bên ngoài.
…………
- Đây là... Lực lượng quy tắc!
Trong đám lãnh chúa đang chiến đấu kịch liệt kia, cũng có người cực kỳ hiểu biết về sức mạnh quy tắc, bọn họ lập tức cảm nhận được lực lượng ẩn chứa bên trong công kích của Lâm Hữu, sau đó con mắt trừng lớn lên.
Những người khác nghe được tiếng kinh hô của bọn họ, cũng lộ ra vẻ mặt rung động, sau đó vội vàng dừng tay.
Nhưng dù sao bọn họ cũng là lãnh chúa cấp chín, tâm trí cứng cỏi, không phải người bình thường có thể so sánh.
Khiếp sợ qua đi, tất cả lập tức phản ứng lại rồi liếc mắt nhìn nhau, tựa như tại một khoảnh khắc đó, tất cả đã đạt thành chung một suy nghĩ.
- Cùng tiến lên!
- Giải quyết hắn trước đi!
Hơn mười lãnh chúa cấp chín hét lớn lên rồi trực tiếp tráo đầu mâu, nhanh chóng đi tới vây quanh Lâm Hữu.
Hiển nhiên là muốn tập hợp lực lượng loại bỏ mối uy hiếp lớn mang tên Lâm Hữu trước.
Như vậy mới có lợi cho bọn họ, mới có lợi cho giới vực bọn họ.
Bằng không cứ mặc kệ không quan tâm tới nhân vật như vậy, chắc chắn người này sẽ cướp đi lượng lớn khí vận, tuyệt đối không thể giữ lại một tồn tại như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận