Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 578: Thành Công Đánh Giết Ma Thú Lãnh Chúa

Thừa dịp Linh Tịch và Đại Pháp Sư Vong Linh đang ở trên không trung điên cuồng chiến đấu, hắn lập tức chỉnh đốn lại đội ngũ, xây dựng phòng tuyến, tiếp tục tiến công đại quân khô lâu.
Đồng thời, Thanh Cương cũng phát động Rít Gào Dã Man, mảng lớn tia sáng màu hồng bay lên, rốt cục cũng khiến cho khí thế của quân đoàn thực vật vượt qua khô lâu, bắt đầu điên cuồng tàn sát.
Đám ma thú này, có một nửa là do thủy triều ma thú lui về, có một nửa là Đại Pháp Sư Vong Linh triệu hồi ra.
Dù vậy, ma năng của Lâm Hữu vẫn đang tăng lên nhanh chóng.
Những tiếng nhắc nhở liên tục vang lên trong đầu hắn, chi chít nối liền một mảnh.
Vừa qua hai mươi phút, ma năng của hắn đã từ 100 triệu tăng lên tới 120 triệu, thành công chen lên vị trí thứ năm trên Bảng Ma Năng.
Lại qua mười phút, ma năng lên 130 triệu, đạt tới hạng thứ tư.
Tốc độ tăng lên khoa trương này, lập tức khiến lãnh chúa các giới chú ý, trong lúc nhất thời tiếng kinh hô lại nổi lên bốn phía.
- Chẳng lẽ Lâm Hữu này vừa cắn thuốc? Nửa giờ từ thứ sáu lên thứ tư!
- Xem tốc độ tăng này, chắc đang giết ma thú, chẳng lẽ hắn đã giết sạch toàn bộ vong linh trong này?
- Không thể nào? Bên đó có Đại Pháp Sư Vong Linh mà.
- Đi qua nhìn là biết.
- Moá nó! Đã lên thứ ba!
Tiếng kinh hô không ngừng vang lên ở khắp các nơi trên chiến trường.
Mới chỉ đảo mắt một cái, xếp hạng của Lâm Hữu lại tiếp tục tăng lên, đánh bay Thanh Phượng số ba, thẳng ép số hai.
Mà ma năng của hắn, cũng đạt tới 140 triệu quá khoa trương.
Mãi cho đến khi gần được 145 triệu, tốc độ này mới dần dần chậm lại.
Cũng không phải vì chuyện gì khác.
Mà bởi vì, lúc này chiến đấu giữa Linh Tịch và Đại Pháp Sư Vong Linh, đã đi vào giai đoạn gay cấn.
Đại Pháp Sư Vong Linh sử dụng kỹ năng Thành Lũy Bảo Vệ, hứng trọn một vòng kỹ năng công kích, sau đó Lâm Hữu đang ở trong đội ngũ, đã bùng nổ một lần cuối cùng, ngưng tụ lực lượng quy tắc phát động phiên bản cường hóa của Gào Thét Dã Man.
Rồi đột nhiên, thuộc tính và khí thế của Linh Tịch đã vượt qua Đại Pháp Sư Vong Linh bị suy yếu.
Linh Tích nắm được khoảng trễ giữa hai lần phóng thích kỹ năng của đối thủ, trong nháy mắt Gai Gỗ ngưng tụ đầy trời, bắn nó thành tổ ong vò vẽ.


Thành công đánh chết ma thú lãnh chúa cấp tám Đại Pháp Sư Vong Linh, đạt được 100 ngàn điểm ma năng.

Tiếng nhắc nhở lạnh như băng, cùng với tiếng thét gào thê lương thảm thiết của Đại Pháp Sư Vong Linh, quanh quẩn bên tai.
Cuối cùng, toàn bộ đại quân khô lâu được nó triệu hồi ra, cũng chết bất đắc kỳ tử, hóa thành một đống xương khô, chỉ có một bộ phận nhỏ ma thú còn sót lại mà thôi.
- Các ngươi đi quét sạch đám ma thú đi.
Lâm Hữu nói một câu với đám thực vật bên người rồi lập tức thoát ly đội ngũ, đi tới nơi Đại Pháp Sư Vong Linh rơi xuống.
Chỉ thấy sau khi Đại Pháp Sư Vong Linh chết đi, tử khí trên người nó nhanh chóng hội tụ lại, ở phía trên thi thể ngưng tụ thành 1 viên Tinh Hoa cấp tám, 10 viên Tinh Hoa cấp bảy, với ba dạng bảo vật chiến trường tản ra ánh sáng.
Không giống những bảo vật chiến trường khác.
Trong nháy mắt khi mấy thứ bảo vật kia xuất hiện, chúng nó đã bị một cột sáng màu vàng bao vây, sau đó phóng lên cao.
Cảnh tượng đồ sộ kia, kể cả người đứng xa trăm dặm cũng có thể thấy rõ mồn một.
- Mau! Ngay bên kia!
- Đó là dấu hiệu bảo vật chiến trường!
- Có người giết chết ma thú lãnh chúa!
Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, từ phía xa xa đột nhiên truyền đến một đợt bước chân dồn dập và tiếng la lên.
Mấy tiểu đội thăm dò xung quanh đều mang theo binh chủng vội vã chạy tới.
Trong chiến đấu vừa rồi Lâm Hữu tổn thất tổng cộng ba bản thể sinh sản thêm, cùng một cái Rêu Cộng Sinh.
Tất cả đều bị kỹ năng của Đại Pháp Sư Vong Linh lan đến mà chết.
Đám thực vật còn lại cũng tiêu hao thật lớn, không nên chiến đấu.
Cho nên hắn không nghĩ nhiều, lập tức thu lại bảo vật và Thanh Đằng, mang theo đại quân thực vật rời khỏi chỗ này, tiếp tục xâm nhập vào bên trong chiến trường.
Chờ tới khi những lãnh chúa khác đuổi tới, chỉ nhìn thấy một đống khô lâu và thi thể. Cả đám ngốc sững sờ tại chỗ.
- Đó là... Đại Pháp Sư Vong Linh!
- Đại Pháp Sư Vong Linh bị người giết chết rồi!
………….
Tất cả lãnh chúa đuổi tới hiện trường, đều bị một mảnh hỗn độn trên chiến trường làm cho kinh hãi.
Hơn nữa, ngay khi bọn họ nhìn thấy thi thể Đại Pháp Sư Vong Linh nằm trong sống hài cốt kia, một đám đều trừng lớn con mắt.
Ma thú lãnh chúa có thực lực khủng bố vô biên, ngăn cản vô số lãnh chúa tiếp tục đi tới, lại chết rồi!
Chẳng lẽ là đội ngũ cỡ lớn có thực lực cường đại nào đó đã đi vào nơi này?
Nếu thật sự là như vậy.
Đừng nói bọn họ, kể cả có nhiều thêm mấy tiểu đội nữa, cũng không nhất định có thể cướp được bảo vật chiến trường từ trên tay đối phương, thậm chí có khi còn dùng cả tính mạng đánh đổi.
Do dự qua đi, bọn họ chỉ còn biết bất đắc dĩ thở dài, đều bỏ qua ý định đuổi theo bảo vật.
Nhưng lập tức, bọn họ lại trở nên kích động, vì Đại Pháp Sư Vong Linh bị giải quyết, có nghĩa là con đường đi vào chỗ sâu trong chiến trường, đã thông suốt!
- Mau! Nhanh đi thông báo cho những người khác, nói đường đã thông, để bọn họ nhanh đi tới!
- Đúng rồi, đừng quên nói vị trí, là phương hướng phía Tây.
- Gọi bọn hắn nhanh lên, đã có người đi vào rồi!
Nhóm lãnh chúa la lên liên tục, tin tức rất nhanh đã xuất hiện trên kênh nói chuyện.
Đám lãnh chúa vốn đang thăm dò các nơi trên chiến trường, lập tức bị tin tức này làm kinh sợ, cả kênh nói chuyện biến thành chảo dầu sôi trong nháy mắt.
- Tin tức có chuẩn xác không? Đường đi thật sự thông rồi?
- Không phải nói có Đại Pháp Sư Vong Linh và biển khô lâu ngăn cản ư? Ai ngưu bức đến nỗi xử lý hết sạch như vậy?
- Chắc mấy đội ngũ giới vực liên hợp đột phá?
- Mặc kệ nó, cứ đi nhìn kỹ hãy nói, phòng thủ nghiêm mật như vậy, nói không chừng bên trong cất giấu bí bảo kinh thiên gì đó.
- Các anh em đại lục Yêu Thú mau xông lên, đừng để đán dị tộc này giành trước!
Bạn cần đăng nhập để bình luận