Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 930: Hạt Giống Của Đế Quốc Thánh Diệu?

- Ra mắt Đại Đế Thánh Diệu!
Nhóm quốc vương vội vàng hành lễ, không dám chậm trễ chút nào.
- Ha ha, miễn lễ đi, hôm nay là ngày vui, đừng quá cẩn trọng như thế.
Đại Đế Thánh Diệu thoải mái cười to, tựa như tâm trạng đang vô cùng tốt.
Sau đó, ánh mắt bọn hắn đều rơi xuống lãnh địa bên dưới.
Chỉ thấy trong một mảnh khí tức sinh mệnh nồng đậm đến gần như thực chất, Lâm Hữu đang nhắm chặt hai mắt ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Khí thế trên người không ngừng cất cao, khiến cho không khí bốn phía cũng theo đó mà rung động kịch liệt, thậm chí còn mơ hồ có khe không gian xuất hiện.
- Một năm rưỡi thời gian, từ cấp sáu lên tới cấp mười, quả nhiên chưa từng có ai đạt tới tốc độ này.
Kỷ Tinh Hà không nhịn được tán thưởng.
Lời này vừa nói, nhóm quốc vương lập tức kinh sợ.
Mà mấy vị quốc vương lệ thuộc Đế Quốc Thánh Diệu kia, lại hối hận đến xanh cả ruột.
Bởi vì bọn hắn đã sớm nghe nói, lúc ấy khi Lâm Hữu buông xuống đại lục Nguyên Thuỷ, đã bị người bên dưới trong công quốc bọn hắn từ chối thẳng thừng.
Nhưng hôm nay, Lâm Hữu lại đạt tới độ cao ngang hàng với bọn họ, trong lòng tất cả khó chịu không cách nào tả nổi.
- Móa nó, chờ lần này trở về, kiểu gì ta cũng phải lôi mấy gia hỏa kia ra đánh cho một trận!
Một vị quốc vương có tính tình táo bạo thấp giọng tức giận mắng chửi.
Các quốc vương bên cạnh nghe vậy, lập tức lộ vẻ cười khổ.
Không bao lâu sau, lãnh chúa thành Mặc Uyên, chính là thiếu niên Ngụy Quân đã được Lâm Hữu bồi dưỡng, cùng Mạnh Thanh An, lãnh chúa thành Song Diệp, thậm chí cả một đám lãnh chúa xung quanh vẫn lệ thuộc vào sự quản lý của thành Hoàng Sa, cũng liên tiếp đuổi tới.
Ngay khi bọn hắn nhìn thấy thành Hoàng Sa bị dị tượng bao phủ, cùng với những bóng dáng khí thế oai hùng trên bầu trời, tất cả đều chấn động tâm thần.
- Đúng là vị đại nhân kia đang thăng lên cấp mười!
- Ngay cả Đại Đế và nhóm quốc vương đều đến đây!
- Đã qua được bao lâu đâu, vậy mà vị đó đã lên tới cấp mười rồi!
- Tốc độ thật nhanh!
Những lãnh chúa vừa đuổi tới lập tức kinh hô không ngừng, ai nấy đều gắt gao nhìn chăm chú vào khu vực trung tâm của thiên địa dị tượng nọ, cùng với Đại Thụ Thế Giới đang tỏa ra uy thế mãnh liệt khôn cùng.
Dù rất muốn lại gần thêm chút nữa, nhưng vì Đại Đế và nhóm quốc vương đang có mặt ở đây, nên bọn họ không dám tới gần Thành Hoàng Sa nữa.
Mà nhưng vào lúc này, Lâm Hữu đang ở giữa lãnh địa lại mở to hai mắt.
Một luồng khí tức dũng mãnh vô cùng ầm ầm nổ tung trên người hắn, hóa thành sóng chấn động khủng bố thổi quét bốn phía.
Hắn cảm thấy cả người giống như được thoát thai hoán cốt, ngay cả cảm giác cũng tăng lên tới một trình độ khó có thể tưởng tượng nổi.
Ngay sau đó, từng tiếng nhắc nhở rốt cuộc cũng vang lên.


Chúc mừng ngài, thăng cấp lãnh địa thành công, cấp bậc trước mắt: Cấp Mười



Tăng lên hạn mức binh chủng cao nhất, mở khoá hạn mức kiến trúc cao nhất, mở khoá thuộc tính cá nhân, mở khoá công năng Thần Cách….



Cấp bậc đạt tới yêu cầu, mở khoá hệ thống “Công quốc”, lãnh địa chính thức thay tên thành công quốc, có thể thông qua công năng thành lập nên quốc gia, chiếm lĩnh lãnh thổ quốc gia.



Kiểm tra đo lường thấy lãnh địa trước mặt là thành Hoàng Sa, sẽ được ngầm thừa nhận là thủ đô công quốc, có thể tiêu hao tài nguyên tiến hành dời thủ đô đi.



Đạt được danh hiệu “Thánh giả”, xin tự mình xem xét.



Chuyển biến tính chất lãnh địa, các công năng đang trong quá trình thay đổi.

…………
Nhắc nhở liên tiếp không ngừng hiện lên khiến Lâm Hữu nhìn mà hoa cả mắt.
Lần này, gần như các loại hạng mục mở khóa còn nhiều hơn gấp đôi so với khi hắn thăng lên cấp bảy, không hổ là cấp mười có danh xưng là Thánh giả.
Hơn nữa hình như vì tính chất lãnh địa thay đổi, khiến cho rất nhiều vật phẩm đều theo đó mà xảy ra biến hóa.
Nhưng không đợi hắn xem xét thêm, không gian trước mắt đã vặn vẹo một đợt, sau đó Đại Đế Thánh Diệu cầm đầu nhóm quốc vương xuất hiện ở bên trong lãnh địa của hắn.
- Đại Đế!
Lâm Hữu vội vàng đứng dậy hành lễ.
- Miễn lễ đi.
Đại Đế Thánh Diệu nở nụ cười, cánh tay vừa nhấc, một luồng lực lượng vô hình đã nâng Lâm Hữu dậy:
- Ta cứ cho rằng, ít nhất ngươi phải cần mấy tháng nữa mới có thể lên tới cấp mười, ai ngờ ngươi lên cấp còn nhanh hơn nhiều so với dự đoán của ta, không hổ là hạt giống của đế quốc Thánh Diệu ta!
Hạt giống của đế quốc Thánh Diệu?
Sắc mặt đám quốc vương bên cạnh đều trở nên kỳ quái, bọn hắn hết nhìn Đại Đế Thánh Diệu, lại nhìn Lâm Hữu, giống như đang suy đoán cái gì.
Chỉ có Kỷ Tinh Hà là giữ vững lập trường, thậm chí còn lộ ra vẻ mặt đã sớm nhìn thấu mọi việc, đầu hơi hơi hất lên.
Thấy mình ngốc chưa?
Vị quốc vương vừa lên cấp trước mắt này không phải là nhân vật đơn giản đâu.
Vẻ mặt Kỷ Tinh Hà đầy đắc ý, lão bắt đầu cảm thấy may mắn vì mình đã sớm tạo mối quan hệ hữu hảo với Lâm Hữu.
- Được rồi, giờ ngươi đã lên tới cấp mười, vậy ta sẽ cắt phiến lãnh thổ quốc gia đã đạt được lúc trước kia ra, cho nó chuyển sang danh nghĩa của ngươi, tuyệt đối đừng quản lý hời hợt làm khu vực đó hỏng bét nhé.
Đại Đế Thánh Diệu không để ý tới phản ứng của nhóm quốc vương, trực tiếp gọi ra giao diện, sau đó ngón tay liên tục ấn vài cái, đã chuyển một mảnh lãnh thổ quốc gia mình đang quản lý sang danh nghĩa của Lâm Hữu.


Chúc mừng ngài, phạm vi lãnh thổ quốc gia gia tăng, xin tự mình mở giao diện “Quản lý công quốc” xem xét.

Một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu Lâm Hữu.
Trong lòng những quốc vương bên cạnh kia càng thêm thất kinh.
Đại Đế lại chia miếng lãnh thổ quốc gia vừa đạt được từ tay đế quốc khác kia cho Lâm Hữu?
Phải biết rằng, miếng lãnh thổ quốc gia kia cực kỳ rộng lớn, gần như đã bao gồm non nửa địa vực phía Nam của đế quốc Thánh Diệu, lại tiếp giáp với các vương quốc và công quốc khác xung quanh khu Nam bộ.
Tuy không so sánh được với đế quốc Thánh Diệu nhưng đất đai ở nơi đó lại vô cùng phì nhiêu, dân cư lưu động cũng rất lớn.
Vấn đề duy nhất cần chú ý, chính là sau khi khu vực này bắt đầu được đưa vào quản lý, nó đã sinh ra bạo loạn.
Nhưng chỉ cần trấn áp thích đáng, đây tuyệt đối là một mảnh đất hoàng kim có khả năng phát triển cả về mậu dịch vãng lai và nông nghiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận