Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1279: Thành Công Chạy Trốn.

Lại thêm bên kia còn có một Đại trưởng lão có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, nhất định phải nghĩ biện pháp bỏ lại đối phương mới được.
- Chủ nhân, phía trước có tình huống.
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi, bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng nhắc nhở của Thôn Thiên.
Lâm Hữu nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía trước cách đó không xa, quả nhiên phát hiện tại một mảnh cột đá nằm san sát ở trung ương liệt diễm, một quái vật khổng lồ sừng trâu đỏ như máu, trên người bị vô số xiềng xích trói chặt ở nơi đó, làm cho hắn không khỏi giật mình.
Bởi vì hắn phát hiện quái vật kia lại chính là quái vật bị điện Vạn Thần dùng lồng giam áp giải trở về mà hắn nhìn thấy trên đường trước đó.
Hóa ra là giam giữ ở loại nơi như thế này.
Hao phí sức lực lớn như vậy để trấn áp ở đây, thực lực của thứ này tuyệt đối không tầm thường, rốt cục để cho hắn tìm được hi vọng phá cục.
- Nếu các ngươi đã muốn chơi, vậy thì ta sẽ chơi một trận lớn với các ngươi!
Lâm Hữu hừ lạnh một tiếng, sau đó tăng tốc bạo lướt về phía ác ma đầu trâu kia.
Cũng vào lúc này, Ác Ma Đầu Trâu bị xích sắt trói chặt đang cúi đầu thấp xuống cũng cảm nhận được hắn tới gần, bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Sau khi thấy hắn đang bị trưởng lão điện Vạn Thần truy sát, mắt của nó lập tức bắn ra ánh sáng màu đỏ.
- Nhân loại, mở ra phong ấn cho ta, ta có thể giúp ngươi tiêu diệt hắn!
Âm thanh rất uy nghiêm và bá khí từ trong miệng hắn truyền ra, làm cho trong lòng Lâm Hữu đang đến gần cũng không khỏi chấn động.
Thực lực của quái vật này còn kinh khủng hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều!
Mà Thất trường lão đang đuổi theo phía sau thì lại quá sợ hãi, vội vàng lo lắng la lên:
- Đừng chạm vào phong ấn đó!
Nếu như quái vật đó bị thả ra, sau này toàn bộ Thần Vực đều sẽ gặp nạn!
- Ta thèm quan tâm Thần Vực này à, nếu cả đám các ngươi đều muốn mạng của ta, vậy thì cùng chết đi!
Một đường tao ngộ này cũng triệt để chọc giận Lâm Hữu.
Chỉ thấy hai mắt của hắn đỏ như máu, căn bản lười suy nghĩ ý tứ trong lời nói của đối phương, lực lượng cả người hắn đột nhiên bộc phát, đánh một quyền về phía một cột đá cách hắn gần nhất.
Mà Ác Ma Đầu Trâu bị xích sắt phong ấn, khóe miệng của nó cũng lộ ra một nụ cười quỷ dị.
…….
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang thật lớn, cột đá dùng để phong ấn ác ma đầu trâu đột nhiên nổ tung, lực lượng lưu chuyển trên những xích sắt kia cũng tiêu tán theo.
- Keng!
Lại là một tiếng chói tai tranh minh.
Ác Ma Đầu Trâu dùng sức kéo một cái, kéo đứt toàn bộ xiềng xích, một luồng khí tức hủy thiên diệt địa từ trên người hắn bộc phát ra, càn quét ra bốn phương tám hướng.
Cấp 13.
Quái vật này lại cũng là cấp 13!
Trong lòng của Lâm Hữu rung động, mặc dù hắn không có cách nào dò xét thuộc tính cao hơn cấp độ của mình, nhưng hắn lại có thể cảm giác được, thực lực của ác ma đầu trâu này mạnh hơn Thất trường lão rất nhiều.
Thậm chí còn không hề yếu hơn Đại trưởng lão hắn thấy trước đó trên quảng trường.
Sao điện Vạn Thần lại bắt được loại quái vật cấp độ này?
Mà đúng lúc này, Thất trường lão cũng đã đuổi tới.
- Ngươi xem chuyện tốt ngươi làm đi!?
Chỉ nghe lão ta gầm thét một tiếng, thân hình nhanh đến cực điểm nháy mắt dừng lại, vẻ mặt âm trầm nhìn Lâm Hữu và Ác Ma Đầu Trâu lấy lại được tự do.
Lão ta biết rõ, thân phận của quái vật này khủng bố đến mức nào.
Dù ở trong toàn bộ Ma Tộc thì nó cũng có địa vị vô cùng quan trọng.
Một khi để cho nó trốn về hậu phương Ma Tộc thì đó chẳng khác nào là thả hổ về rừng, thậm chí có khả năng sẽ dẫn tới mầm tai vạ cho toàn bộ Thần Vực.
- Nếu không thì sao? Chẳng lẽ muốn ta ngoan ngoãn nghe các ngươi sắp xếp à?
Lâm Hữu cười lạnh một tiếng, không chút nào để ý đối phương nhìn hằm hằm.
- Từ khi chúng ta tới vừa đến Thần Vực, điện Vạn Thần vẫn luôn phái người đuổi giết chúng ta, muốn lấy mạng chúng ta, trong mắt ta, thậm chí các ngươi còn không bằng ma thú!
- Ha ha ha, nói hay lắm!
Lúc này, bên cạnh hắn truyền đến một tiếng cười to của Ác Ma Đầu Trâu, hình như vô cùng tán thưởng đối với lời nói này của Lâm Hữu.
Sau đó, hắn dùng ánh mắt lạnh như bằng, tràn đầy khinh thường nhìn Thất trường lão:
- Miệng của mấy Lãnh Chúa các ngươi lúc nào cũng đầy nhân nghĩa đạo đức, kết quả còn không phải dùng thủ đoạn bắt ta đến đây à, cực kì dối trá.
- Người trẻ tuổi, nếu như ngày nào không tiếp tục trong khu vực Thần Vực được nữa thì có thể đến Ma vực Đông Cực tìm ta, ta bảo đảm ngươi một mạng, ha ha ha.
Trong tiếng cười điên dại, sau lưng của hắn lại xuất hiện một đôi cánh dữ tợn, vọt thẳng về hướng Thất trường lão, làm cho vẻ mặt Thất trường lão đột biến.
- Nghiệt súc, chớ có làm càn!
Đột nhiên một tiếng hét lớn vang lên.
Chân trời xa xa có một bóng người khí thế ngập trời bạo lướt đến, hung hăng đụng vào Ác Ma Đầu Trâu.
Ầm ầm!
Toàn bộ bầu trời bỗng nhiên chấn động.
Năng lượng kinh khủng nổ tung, địa hỏa nháy mắt bắn ra bốn phía, tính cả Lâm Hữu cũng bị hất bay ra ngoài, thật vất vả mới dừng lại được.
Lúc hắn ngẩng hậu lên lại thì đã phát hiện người kia rõ ràng là Đại trưởng lão đang chủ trì tế điển, một cường giả có thực lực Chân Thần cấp 7!
Trốn!
Gần như không chút do dự, tận dụng cơ hội hai người bị Ác Ma Đầu Trâu ngăn chặn, Lâm Hữu lập tức cưỡi lên Tiềm Long, lấy tốc độ nhanh nhất bay khỏi nơi này.
- Các ngươi mau đuổi theo, tuyệt đổi không thể để cho hắn trốn!
Thất trường lão ra lệnh đối với các chấp sự cấp 12 vừa chạy tới, sau đó lập tức cùng đại trưởng lão nghênh tiếp ác ma đầu trâu, kịch chiến với nó.
Lâm Hữu đang chạy trốn quay đầu lại, phát hiện sau lưng có bảy tám Lãnh Chúa cấp 12 đuổi theo, vẻ mặt của hắn lập tức trầm xuống, đem tốc độ tăng lên tới lớn nhất, đảo mắt liền xông ra khỏi phạm vi của điện Vạn Thần, lao nhanh ra khỏi thành.
- Tốc độ thật nhanh!
Một đám chấp sự đuổi theo phía sau cực kỳ kinh hãi.
Cấp bậc của bọn hắn rõ ràng cao hơn Lâm Hữu, nhưng tốc độ lại hoàn toàn không theo kịp Lâm Hữu, chỉ có thể trơ mắt nhìn khoảng cách càng ngày càng xa.
Cuối cùng ngay khi xông ra khỏi thành Vạn Thần, bọn hắn bị kỹ năng tăng tốc độ của Lâm Hữu trực tiếp bỏ xa, biến mất trong tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận